TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 728

Chương 728: Hiệp hội cao cấp chín nước bức ép Hoa Quốc

Tiêu Chính Văn cau mày, ánh mắt lạnh lùng nhìn Likens, sau đó anh giơ chân lên đá bay Likens, lạnh lùng nói: “Thứ nhất, người dân Hoa Quốc không phải rác rưởi! Thứ hai, tôi chỉ đồng ý với Thẩm Dật Vân cứu anh ra an toàn, nhưng không hề đồng ý để anh sống sót trở về! Nếu như anh còn dám sỉ nhục Hoa Quốc thì kết cục của anh sẽ giống như bọn họ!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn cất bước lên xe việt dã!

Bên cạnh, Likens nằm trên mặt đất, ôm lấy bụng, vẻ mặt vô cùng đau đớn, bị Long Lân túm lấy cổ áo vứt lên xe việt dã!

Sau đó, ầm một tiếng, xe việt dã rời khỏi khu giam giữ!

Trên xe, Likens hét lên từ phía sau: “Fuck! Fuck! Thẩm Dật Vân đáng chết, dám tìm hai tên ngu đần tới cứu tao! Chúng mày cứ đợi đấy, đợi tao ra ngoài rồi tao nhất định sẽ giết hết lũ chúng mày!”

“Bốp!”

Tiêu Chính Văn đấm thẳng vào đầu Likens.

Likens ngất xỉu ngay lập tứ!

cSau khi mấy người Tiêu Chính Văn rời đi không lâu, hai bóng người mặc áo choàng đen lớn xuất hiện trên đỉnh tầng ba của tòa lô cốt.

Tiêu Long đứng trong số đó, đưa mắt nhìn về phía chiếc xe việt dã đã lao nhanh vào trong rừng sâu, vẻ yêu chiều và hiền hậu ngập tràn trong ánh mắt. “Đi thôi, trở về báo cáo kết quả nhiệm vụ”, bóng người mặc áo choàng đen còn lại bình thản nói.

Nói xong, hai người rời khỏi khu giam giữ.

Bên phía Tiêu Chính Văn cũng đến đại bản doanh của khu phía Tây sau nửa tiếng đồng hồ, gặp lại mấy người Alice.

Sau khi nhận được thông tin Tiêu Chính Văn thoát ra an toàn thì Thiên Tử của Hoa Quốc và ông Long đã rời khỏi nhà tù đen trướ!

cTiếp theo, họ phải đối diện với tình hình quốc tế mới càng nguy hiểm hơn.

Đại bản doanh khu phía Tây.

Alice nhìn thấy Tiêu Chính Văn nhảy xuống từ trên xe việt dã thì kích động lao đến, ôm chặt lấy Tiêu Chính Văn muốn thơm lên một cái!

Vẫn may là động tác của Tiêu Chính Văn rất nhanh, né tránh thẳng thừng, khiến Alice trừng mắt nhìn anh!

Tiêu Chính Văn cũng mỉm cười, giải thích: “Thật ngại quá, Alice, tôi đã kết hôn rồi, có vợ rồi. Vậy nên tôi nhận tấm lòng của cô là được”.

Nghe vậy, Alice liền rút khẩu súng từ bên hông ra, nói: “Là ai, là ai cướp mất chiến thần của Alice tôi! Bây giờ tôi sẽ đi đấu với cô ta một trận, ai thắng mới đủ tư cách có được anh!”

Nghe thấy vậy, Tiêu Chính Văn cạn lời.

Long Lân và Long Nhất đứng bên cạnh bất lực lắc đầu.

Sức quyến rũ của Long Vương ghê gớm như vậy đấy!

Không dễ gì mới khiến cho Alice dừng lại, Tiêu Chính Văn cũng thuật lại một lần sự tình bên trong.

Sau khi nghe nói toàn bộ quân đội trong tòa lô cốt bị tiêu diệt, Alice khoa trương hô lên: “Chiến thần! Anh mạnh thật đấy! Anh diệt hết cả tòa lô cốt sao?” Tiêu Chính Văn lắc đầu, nói: “Không phải tôi làm, là một người khác”.

Tiếp đó, Tiêu Chính Văn lấy ra thẻ nhớ, nói: “Đưa cho tôi một cái máy tính”.

Alice nhìn thẻ nhớ, lập tức cho người mang máy tính đến.

Tiêu Chính Văn nhét thẻ nhớ vào, vừa mở video giám sát thì lập tức thấy trên màn hình hiện ra cảnh hội đàm bí mật của bảy người, bao gồm việc năm cường giả chủ soái ra tay với anh cũng là do bọn họ ra lệnh!

Tiếp đó, một lúc sau Tiêu Long xuất hiện bên trong màn hình!

Do vấn đề góc quay giám sát nên chỉ quay được một nửa gương mặt của Tiêu Long.

Đây chính là ông nội sao?

Tiếp theo đó, trong màn hình xuất hiện bông tuyết và màn hình bị gián đoạn.

Ngay cả âm thanh cũng như bị nhiễu sóng bởi thế giới bên ngoài, xuất hiện tiếng dòng điện rò rĩ.

Thế nhưng, Tiêu Chính Văn vẫn láng máng nghe được Sói Siberia nhắc đến Hiệp hội cấp cao chín nướ!

cHoá ra phía sau là cả một kế hoạch dùng để đối phó với anh!

Hiệp hội cấp cao chín nướ!

cĐúng là biết tính toán!

Tiếp đó là cảnh tượng Tiêu Long ra tay giết chết Sói Siberia, nhưng bởi vì màn hình bị nhiễu sóng và lập loè nên mấy người Tiêu Chính Văn hoàn toàn không nhìn rõ Tiêu Long ra tay như thế nào, mà chỉ thấy Sói Siberia ngã trên vũng máu!

Cũng từ lúc này, âm thanh của video giám sát cũng biến mất.

Tiêu Chính Văn cau mày, xem lại video thêm vài lần, nhưng vẫn không thể phát hiện ra ông nội giết Sói Siberia bằng cách nào!

Xem ra, chỉ khi nào bản thân anh thực sự tiến vào cảnh giới chiến lực Thiên Vương thì mới biết được.

Chuyến đi tới nhà tù đen tới đây cũng kết thúc.

Lúc này, mấy người Thẩm Dật Vân cũng tới nơi, từ xa đã nhìn thấy Likens bị trói ở một xó.

Lúc này, Likens nhìn thấy mấy người Thẩm Dật Vân thì kích động gào mồm lên, cả người run lẩy bẩy, nước mắt rơi lã chã.

“Ôi trời! Thiếu chủ, anh không sao chứ?”

Thẩm Dật Vân lao tới, giúp Likens lấy chiếc tất thối đang nhét trong miệng ra, tháo bỏ dây thừng trên người hắn.

Ngay lập tức, Likens rút khẩu súng từ bên hông của Thẩm Dật Vân, nhảy ra, chĩa súng về phía Tiêu Chính Văn rồi gào lên: “Mẹ kiếp! Cái thằng Hoa Quốc đáng chết, tao phải giết chết mày!”

Pằng pằng pằng!

Ba phát súng!

Lúc đó, Thẩm Dật Vân sợ đến ngây ngốc, suýt thì tè ra quần!

Thế nhưng, ba phát súng này đương nhiên không thể bắn trúng Tiêu Chính Văn!

Lúc đó, Long Lân đã đứng lên trước, giơ tay chụp lấy cổ tay của Likens, loạt đạn cũng thuận thế bắn xuống đất!

Tiếp đó, Long Lân cướp lấy khẩu súng lục từ trong tay hắn, giơ chân đá bay Likens ra xa vài mét, đập mạnh xuống đất!

Ngay sau đấy, Long Lân cầm lấy súng nhắm thẳng vào Likens đang ngã sõng soài, lạnh lùng nói: “Ám sát Long Vương chính là tội chết!”

Thấy Long Lân muốn bóp cò, Thẩm Dật Vân vội vàng xông tới, hô lên: “Đợi đã, người anh em Long Lân, đợi một chút!”

Long Lân liếc nhìn Thẩm Dật Vân đang mỉm cười với vẻ nịnh bợ, anh ta giải thích: “Xin lỗi anh, thiếu chủ nhà chúng tôi là như vậy, ngang ngược kiêu ngạo thành quen rồi, vẫn mong Long Lân anh giơ cao đánh khẽ”.

Long Lân cau mày, nhìn sang Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn bước về phía trước, lạnh lùng nhìn Likens đang nằm trên mặt đất, vẻ mặt vẫn không phục, nói với Thẩm Dật Vân: “Nể mặt anh, tôi sẽ tha cho anh ta một mạng! Thế nhưng nếu còn có lần sau thì sẽ giết không tha!”

“Vâng vâng vâng!”

Thẩm Dật Vân vội vàng hùa theo, quay người đỡ Likens dậy.

Kết quả, Likens lại thẳng tay tát lên mặt Thẩm Dật Vân, phẫn nộ gào lên: “Thẩm Dật Vân! Mày đáng chết! Mày lại còn sợ mấy kẻ Hoa Quốc này à? Tao phải về nói với bố để ông ấy trừng phạt mày!”

Nói xong, Likens quay đầu rời đi.

Thẩm Dật Vân ngơ ngác tại chỗ, đáy mắt loé lên một tia sáng thâm độc và hận thù!

Thế nhưng rất nhanh, ánh mắt đó của anh ta liền biến mất, quay người khom lưng với mấy người Tiêu Chính Văn rồi rảo bước đuổi theo Likens trước mặt, hô lên: “Thiếu chủ, đợi tôi với…”

Tiêu Chính Văn nhìn theo bóng lưng của Thẩm Dật Vân, sự sắc lạnh loé lên trong ánh mắt, khẽ cau mày nói: “Thẩm Dật Vân này không đơn giản như thế đâu”. Nói xong, anh nhìn về phía Long Lân và Long Nhất, nói: “Chúng ta cũng trở về thôi”.

“Vâng!”

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn tạm biệt mấy người Alice rồi rời khỏi nhà tù đen cùng Long Lân.

Bởi vì trách nhiệm của Alice vẫn còn nên cô ta tạm thời không thể rời khỏi nhà tù đen.

Nhìn Tiêu Chính Văn đang bước lên tàu, Alice hô lên: “Chiến thần của tôi! Tôi sẽ đi tìm anh! Tôi nhất định sẽ đi tìm anh! Đợi tôi đấy!”

Tiêu Chính Văn nghiêng người vẫy tay, tạm biệt bọn họ.

Tối đó, khi Tiêu Chính Văn gặp Lưu Thiên Đao thì hai người trò chuyện một lát, sau đó ông ấy ngồi máy bay chuyên dụng từ Las Vegas bay thẳng tới Tu Hà! Lúc này, Khương Vy Nhan đang ở trong biệt thự cùng với Na Na.

Tiêu Chính Văn đột nhiên xuất hiện bên trong biệt thự, khiến Khương Vy Nhan kích động không thôi, cô lập tức chạy tới lao vào lòng Tiêu Chính Văn, hỏi với ánh mắt quan tâm: “Anh về rồi sao?”

Tiêu Chính Văn cũng ôm lấy Khương Vy Nhan, cười dịu dàng, nói: “Ừ, anh về rồi đây”.

Hai người nhìn nhau mỉm cười.

Na Na cũng ngồi ở một góc lén cười trộm.

Đêm đó, đợi Na Na ngủ say, Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan trở về phòng ngủ của mình, vừa nhìn nhau, Tiêu Chính Văn đã cuồng nhiệt ôm chặt lấy Khương Vy Nhan rồi ném cô lên giường!

Khương Vy Nhan giống như một con thỏ nhỏ bị dọa giật mình, nhìn Tiêu Chính Văn, đỏ mặt nói: “Anh… anh muốn làm gì?”

Tiêu Chính Văn nở nụ cười xấu xa, nói: “Đương nhiên là làm chuyện mà chúng ta thích làm rồi…”

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn nằm đè lên, hôn Khương Vy Nhan đầy cuồng nhiệt, Khương Vy Nhan cũng nhắm mắt lại, nhiệt tình đáp trả.

Tiếp đó là một màn mây mưa nồng nàn tình yêu bên trong phòng ngủ.

Sáng ngày hôm sau, Tiêu Chính Văn tỉnh dậy, tay vẫn ôm Khương Vy Nhan đang nở nụ cười hạnh phúc trong lòng.

Anh khẽ hôn lên trán Khương Vy Nhan, rồi bước xuống giường, sau khi đánh răng thì đi đến phòng khách.

Lúc này, Long Nhất đã đợi hồi lâu, vẻ mặt vô cùng sốt ruột.

Vừa nhìn thấy Tiêu Chính Văn bước xuống, Long Nhất đã vội vàng nói: “Chủ soái! Thiên Tử lệnh cho anh lập tức đến Long Kinh!”

Nghe vậy, Tiêu Chính Văn liền cau mày hỏi: “Chuyện gì thế?”

“Chín đại sứ của Hiệp hội cấp cao chín nước tập hợp tại Long Kinh, đề xuất can thiệp nghiêm túc vào chuyện của nhà tù đen, muốn dùng vũ lực để áp chế Hoa Quốc, buộc Thiên Tử phế truất tước bỏ chức vị chủ soái của anh! Hơn nữa còn yêu cầu đưa anh ra toà án quân sự!”

Long Nhất nói với vẻ mặt phẫn nộ: “Ngoài ra, Hiệp hội cấp cao chín nước đã tập kết được bốn trăm nghìn đại quân ở cả đường bộ, đường biển và đường hàng không, hiện đang xếp hàng bên dưới cổng thành bốn hướng của Hoa Quốc”.

Đọc truyện chữ Full