TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 821

Chương 821: Tấn công núi Thất Long, giết Xích Diệm

Tiêu Chính Văn ở Giang Trung xa xôi, đương nhiên không hề hay biết, vừa nãy bốn gia tộc lớn đã kết thành liên minh!

Bốn vị gia chủ, bốn vị Bán Bộ Thiên Vương, chuẩn bị đích thân ra tay!

Hai ngày sau.

Điện thoại của Tiêu Chính Văn chợt đổ chuông, là Long Lân gọi đến, nói: “Long Vương, đã tìm ra căn cứ ẩn nấp bí mật của Xích Diệm Vương, có thể hành động rồi!”

Nghe vậy, Tiêu Chính Văn trầm giọng đáp: “Tốt!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn cúp máy, xoay người đối diện với Khương Vy Nhan, mỉm cười nói: “Vy Nhan, anh ra ngoài hai ngày, hai ngày này, Long Ngao sẽ đến bảo vệ em”.

Khương Vy Nhan thắc mắc: “Anh đi đâu vậy? Là việc của quân đội à?”

Tiêu Chính Văn mỉm cười dịu dàng, khẽ xoa má Khương Vy Nhan, nói: “Chuyện nhỏ thôi”.

“Ồ, vâng, vậy anh cẩn thận nhé”, Khương Vy Nhan nói.

Tiêu Chính Văn gật đầu, xoay người rời đi.

Sau đó, anh đi thẳng đến sân bay quân sự Giang Trung, ngồi máy bay chuyên dụng, hai tiếng sau đáp xuống một sân bay quân sự tại Long Kinh.

Lúc này, Long Lân dẫn theo một nhóm người của điện Thần Long, cung kính chờ ở sân bay.

Ngay khi máy bay chuyên dụng hạ cánh, hàng chục người mặc đồ đen, dẫn đầu là Long Lân, đồng loạt quỳ một gối, ho to: “Long Vương!”

Tiêu Chính Văn từ máy bay chuyên dụng bước xuống, liếc nhìn đám người đang quỳ gối trước mặt, nói: “Đứng lên đi”.

Soạt!

Hàng chục thuộc hạ của điện Thần Long, đồng loạt, chỉnh tề đứng dậy Long Lân nhanh chóng bước tới, nói: “Long Vương, xung quanh núi Thất Long đã bố trí mấy chục người canh chừng, trong sơn trang hiện giờ không có bất kỳ động tĩnh gì, người của Xích Diệm Vương cũng chưa phát hiện ra chúng ta”.

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, nói: “Đi! Đến núi Thất Long!”

“Vâng!”

Long Lân đáp lại, sau đó đi theo sau Tiêu Chính Văn, lên xe riêng đã chuẩn bị sẵn, lao thẳng ra khỏi sân bay!

Cùng lúc đó, hơn chục chiếc xe jeep quân dụng nối đuôi nhau lái ra khỏi sân bay, xông thẳng vào núi rừng sâu thẳm!

Khoảng bốn mươi phút sau, hơn chục chiếc xe quân dụng dừng lại gần một công xưởng bỏ hoang gần núi Thất Long.

Ngay sau đó, có một người anh em tiếp ứng từ trong rừng rậm chạy đến, trong tay còn ôm súng tiểu liên, đội mũ bảo vệ chuyên dụng, nhanh chóng kính cẩn chào hỏi mấy người Tiêu Chính Văn, nói: “Long Vương, tiểu đội thứ tư đã theo dõi mấy ngày rồi, không có bất kỳ động tĩnh gì!”

Tiêu Chính Văn gật đầu, nói: “Các cậu tiếp tục thực hiện nhiệm vụ, Long Lân, dẫn theo mười người, đi lên cùng tôi!”

“Rõ!”

Long Lân đáp lời, rồi nhanh chóng chọn ra mười người có năng lực tốt nhất, đi theo Tiêu Chính Văn, men theo đường núi, đi lên sơn trang trên núi Thất Long!

Hai mươi phút sau, nhóm bọn họ đã tiếp cận được sơn trang!

Từ xa đã có thể nhìn thấy có quân lính cầm súng đang làm nhiệm vụ canh gác gần sơn trang, tất cả đều mặc quân phục màu xanh lục, đội mũ chuyên dụng!

Tiêu Chính Văn đưa mắt nhìn, Long Lân nhanh chóng ra hiệu cho bốn thuộc hạ!

Sau đó, bốn người này âm thầm tản ra hai bên, từ hai phía, nhanh chóng bao vây sáu người đang làm nhiệm vụ canh gác!

Nhanh như chớp, cả sáu người ngã rạp dưới đất, lặng yên không một tiếng động!

Tiếp đó, Tiêu Chính Văn ra hiệu cho Long Lân và những người khác.

Tiêu Chính Văn đứng lên đầu tiên, đi thẳng lên phía trước, nhìn sáu người ngã dưới đất, nói: “Thay quần áo của họ đi!”

Chẳng mấy chốc, Tiêu Chính Văn, Long Lân và bốn người nữa đã đổi lấy quần áo của sáu người kia, để lại bốn người ở lại đây, làm nhiệm vụ tiếp ứng!

Tiếp đó, Tiêu Chính Văn cùng mấy người Long Lân đi thẳng đến chỗ sơn trang,bình an vô sự vượt qua vài trạm gác.

Cho đến khi họ chuẩn bị bước vào phạm vi căn biệt thự, đột nhiên, có một tên đội trưởng nhìn thấy mấy người Tiêu Chính Văn, lạnh giọng quát:”Mấy người các cậu, đứng lại!”

Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày, đứng im tại chỗ.

Tên đội trưởng đó cũng nhanh chóng dẫn theo hơn chục đội viên, bước qua, nhìn sáu người Tiêu Chính Văn từ trên xuống dưới, lạnh lùng nói: “Mấy cậu làm nhiệm vụ bên ngoài mà, sao lại vào đây? Đội trưởng của các cậu đâu?”

Tiêu Chính Văn không trả lời, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.

Cứ như vậy, im lặng nửa phút!

Bầu không khí bỗng trở nên căng thẳng!

Tên đội trưởng vội giơ súng lên, hét: “Giơ tay lên!”

Nhưng hắn vừa mới giơ súng lên, Long Lân đã ra tay!

Một tiếng ầm vang lên!

Long Lân đấm một cú trời giáng vào mặt tên đội trưởng, khiến hắn bay thẳng ra mấy chục mét, rầm một tiếng ngã xuống đất, mặt mũi đầy máu, chết không kịp ngáp!

Mấy đội viên còn lại chưa kịp nổ súng đã bị người của điện Thần Long nhẹ nhàng giải quyết!

Tiêu Chính Văn liếc nhìn mấy cái xác trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Chia ra hành động!”

Ngay lập tức, bọn họ nhanh chóng tách ra!

Chính vào lúc này, một tiếng coi chói tai vang lên khắp sơn trang!

Từ bốn phương tám hướng, từng nhóm binh lính canh gác vội vàng lao về phía biệt thự!

“Có kẻ tấn công! Có kẻ tấn công!”

“Tiểu đội số chín đã bị tiêu diệt hết, mau chi viện!”

Thế nhưng!

Giây tiếp theo, bên ngoài sơn trang vang lên tiếng súng và tiếng nổ rung chuyển cả bầu trời!

Người của điện Thần Long bắt đầu tấn công!

Từ trong rừng rậm, màn đạn dày đặc tuôn ra không ngừng.

Một người đàn ông thân hình hết sức cường tráng, vác theo súng máy, cả người mặc bộ đồ chống đạn nặng nề, đang dẫn đầu, tiến thẳng đến nơi canh giữ nghiêm ngặt nhất sơn trang quét qua như bão táp!

“Tạch tạch tạch!”

Màn đạn dày đặc như mưa, lập tức nã thẳng vào những tên lính canh gác ở cổng chính!

“Nổ súng! Phòng thủ!”

“Mau gọi chi viện! Phát hiện hỏa lực chưa xác định được ở cửa chính, chúng ta bị tấn công!”

Trong phút chốc, giữa hai bên đã nổ ra một trân đấu súng ác liệt!

Phía sau người đàn ông cường tráng kia, còn có bảy tám bóng người, chợt biến thành vệt đen, tốc độ như sét đánh lao đến, sau đó bắn ra một sợi thép từ trên tay, hợp lực kéo cánh cửa lớn mở ra sau!

Nhóm lính gác vừa đối phó với hỏa lực trước mặt, vừa ngẩng đầu, nhìn bảy, tám bóng người bay ngang qua đầu, trên mặt lộ rõ vẻ kinh hãi!

Bảy, tám bóng người kia và bốn người nữa, từ khoảng không thả lỏng sợi dây cáp, rơi vào giữa đám cảnh vệ, hô lên một tiếng ‘giết’, ngay sau đó họ lao về phía nhóm lính canh gác gần trăm người xung quanh!

Ba bóng người rơi lại phía sau cũng nhanh chóng lao vào vòng chém giết!

Chẳng mấy chốc!

Đám lính gác gần trăm người chết như ngả rạ!

Có những người không ngừng bị tung lên không trung, ói ra máu tươi rồi ngã gục trên mặt đất!

Chỉ trong vòng ba phút, toàn bộ đều biến thành xác chết!

Sau đó, người của điện Thần Long ở phía dưới nhanh chóng xông lên, lao thẳng vào sơn trang, đồng thời sử dụng cả hỏa lực và vũ khí lạnh!

Cảnh tượng, vô cùng khốc liệt và tàn bạo!

Dưới lòng đất, một vị tướng quân vội vàng xông đến chỗ ghế sofa mà Xích Diệm Vương đang ngồi, kính cẩn nói: “Vương! Không ổn rồi! Bên ngoài xuất hiện một nhóm thế lực chưa xác định, đang tấn công vào sơn trang! Thuộc hạ của chúng ta đã hao tổn quá nửa rồi! Vương phải rời đi ngay lập tức!”

Thế nhưng, Xích Diệm Vương vẫn bình tĩnh ngồi trên sofa, nhấp một ngụm trà, cười nhạt rồi nói: “Đi? Không đi được nữa rồi. Nếu tôi đoán không nhầm, đó là do vua Bắc Lương làm. Người bên ngoài, đều là người của cậu ta. Hơn nữa, cậu ta chắc sắp tìm đến chỗ chúng ta rồi”.

Vừa dứt lời!

Một tiếng động vang lên!

Ở lối vào của tầng hầm, vài bóng người bị một người tràn ngập hơi thở chết chóc giơ chân đạp bay xa, lập tức ói ra máu, ngã trên vũng máu mà chết!

Xích Diệm Vương nhướng mày, nhìn bóng người đang đi từng bước một xuống bậc thang, khóe miệng khẽ cong lên, giễu cợt, nói: “Cuối cùng cậu cũng tìm được nơi này rồi, tiếp theo, cậu định làm gì?”

“Giết ông!”

Hai chữ lạnh như băng đã bộc lộ rõ lửa giận hừng hực trong lòng Tiêu Chính Văn lúc này!

Anh bước từng bước xuống, ánh mắt vô cùng lạnh lùng!

Đọc truyện chữ Full