TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 822

Chương 822: Chân tướng vụ án nhà họ Tiêu

Giờ phút này, nhiệt độ ở căn phòng dưới tầng hầm đột ngột giảm đến mức lạnh như băng!

Xích Diệm Vương cau mày, nét mặt nghiêm trọng nhìn Tiêu Chính Văn đang từng bước đi đến, ông ta nhìn ra được sự phẫn nộ và sát khí từ trên người và trong ánh mắt anh!

Cũng chính vào lúc này, phó tướng bên cạnh ông ta vội vàng xông đến, chắn giữa Tiêu Chính Văn và Xích Diệm Vương, rút súng lục từ thắt lưng ra, chĩa vào Tiêu Chính Văn rồi nói: “Chủ soái Tiêu! Đứng im! Không được bước tiếp nữa! Nếu không tôi sẽ nổ súng!”

Tiêu Chính Văn dừng bước, ánh mắt toát ra sát khí cuồn cuộn, nhìn chằm chằm vào tên phó tướng đang chĩa súng vào mình, cười giễu cợt: “Ông muốn giết tôi sao?”

Năm chữ đơn giản lại khiến tên phó tướng đó cảm thấy cả người run rẩy!

Khoảnh khắc đó, ông ta như nghe thấy âm thanh thần chết đang thì thầm chất vấn mình!

Cả người ông ta run lẩy bẩy!

Một áp lực vô hình phát ra từ trên người Tiêu Chính Văn, xông thẳng vào làm não bộ ông ta trở nên trống rỗng!

Chờ khi ông ta tỉnh táo lại, Tiêu Chính Văn đã ở ngay trước mặt!

Ngay lúc đó, phó tướng giật mình, vội vàng định bóp cò!

Thế nhưng Tiêu Chính Văn lại lạnh lùng cười khẩy, nhẹ nhàng vung tay lên, tung ra một nắm đấm nhanh như tia chớp nhưng lại mang theo sức mạnh vô cùng lớn, khiến phó tướng bay thẳng ra ngoài!

Một tiếng rầm vang lên, cả người và súng bay ra đập thẳng vào bức tường gần đó!

Trong phút chốc, bức tường nứt toác, tạo thành những vết rạn dày đặc, tên phó tướng kia cũng nôn ra máu, ngã xuống vũng máu, hai mặt trợn tròn, lồng ngực lõm xuống, chết ngay tức khắc!

Còn Tiêu Chính Văn chẳng thèm liếc mắt nhìn, hai mắt chăm chú khóa chặt vào Xích Diệm Vương đang ngồi trên ghế sofa: “Ông còn gì trăn trối không?”

Lúc này Xích Diệm Vương bật cười tự giễu, nói: “Tiêu Chính Văn, cậu rất mạnh! Tôi không thể không thừa nhận! Lần này, là bản vương thua rồi. Muốn chém muốn giết, cứ việc”.

Nghe vậy, Tiêu Chính Văn lập tức chuẩn bị ra tay, một lưỡi dao quân đội năm cạnh sắc bén lóe lên tia sáng lạnh lẽo từ lòng bàn tay trượt xuống!

Thấy vậy, Xích Diệm Vương vội vàng nói: “Chờ, chờ đã! Cậu có muốn biết, nguyên nhân thực sự dẫn đến việc nhà họ Tiêu bị hủy diệt là gì không?”

Nghe lời này, Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày, lạnh lùng nói: “Chết đến nơi rồi, ông còn muốn nói gì nữa?”

Xích Diệm Vương cười ha hả, ho khù khụ mấy tiếng rồi nói: “Chủ soái Tiêu, sao không ngồi xuống nói chuyện với bản vương một lát?”

Tiêu Chính Văn suy nghĩ rồi đáp: “Ngồi cùng người như ông, tôi cảm thấy quá mất liêm sỉ! Bản soái chỉ cho ông ba phút!”

Xích Diệm Vương nghe xong thì nhíu mày, lại thở dài, nói: “Không biết chủ soái Tiêu có cảm thấy, thảm án diệt vong của nhà họ Tiêu có điều gì bất thường hay không?”

Nghe thấy điều này, lông mày Tiêu Chính Văn khẽ giật!

Quả thực, lần trước anh đã cảm thấy, phía sau chuyện nhà họ Tiêu bị diệt vong, dường như có sự nhúng tay của một thế lực rất mạnh!

Thế lực này còn mạnh hơn gấp nhiều lần so với bốn gia tộc lớn!

Bởi vì, trước khi nhà họ Tiêu bị diệt vong, bố anh dường như đã đoán trước được mọi việc, nhưng ông ấy chỉ nhờ cậy bạn bè, chứ không hề có ý định phản kháng!

Đây chính là điểm đáng ngờ!

Rất có khả năng là thứ mà bố anh cảm nhận được quá mạnh, không thể phản kháng, ông ấy mới hành động như vậy…

Thấy sắc mặt Tiêu Chính Văn thay đổi, Xích Diệm Vương nhìn anh, mỉm cười rồi nói: “Bốn gia tộc lớn, chẳng qua chỉ là quân cờ. Kẻ thực sự hủy diệt nhà họ Tiêu là một người khác! Mà người này vẫn luôn trốn trong bóng tối! Hơn nữa, ông ta có quyền lực và sức mạnh tuyệt đối!

Cho dù bốn gia tộc lớn cũng trở thành con rối của người đó! Chủ soái Tiêu, kẻ địch mà cậu phải đối mặt, còn mạnh hơn bản vương gấp ngàn lần, vạn lần! Thậm chí, ngay cả chủ soái Tiêu, cũng biến thành quân cờ trong tay người kia!”

Lời vừa dứt, cả căn phòng trong tầng hầm chợt rơi vào im lặng!

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Xích Diệm Vương, âm trầm nói: “Ông biết người đó là ai sao?”

Xích Diệm Vương lớn tiếng cười: “Tôi biết. Bí mật này, bản vương cất giữ suốt hai mươi năm, đến tận ngày hôm nay. Chỉ cần cậu tha cho tôi, tôi sẽ nói cho cậu tên của kẻ đứng sau!”

Nghe Xích Diệm Vương nói vậy, Tiêu Chính Văn im lặng.

Anh đang phán đoán thật giả.

Xích Diệm Vương lại nói tiếp: “Bản vương nói từng câu từng chữ đều là thật, đã đến nước này rồi tôi đâu cần thiết phải lừa cậu nữa chứ”.

“Phải không đấy?”

Tiêu Chính Văn hỏi lại, ánh mắt lạnh lẽo, nói: “Làm sao tôi biết được, có phải ông đang cố ý kéo dài thời gian, để thuộc hạ của ông đến cứu viện? Giống như lúc này…”

Vừa dứt lời!

Thấy cảnh này, khóe miệng Xích Diệm Vương khẽ giật, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, cười chua xót: “Ha ha ha, không hổ là vua Bắc Lương, không chịu bị người khác uy hiếp dù chỉ là một chút! Hoa Quốc có một chủ soái như cậu, đúng là phúc phận trăm năm!”

“Vậy nếu bản vương nói cho cậu biết, người đứng đằng sau chính là ông Long – người hiện giờ đang ở bên cạnh Thiên Tử Hoa Quốc thì sao? Cậu sẽ báo thù thế nào?”

Rầm!!!

Những lời này của Xích Diệm Vương hệt như sét đánh ngang tai!

Ông Long bên cạnh Thiên Tử Hoa Quốc!

Sao có thể chứ?

Ông Long luôn mang đến cho người khác cảm giác bí hiểm khó lường, luôn tận tâm vì nước, vì vua, vì dân!

Sao lại là ông ta được chứ?

Hơn nữa, ông Long đến từ Võ Thần Tông – đại tông hàng đầu của giới võ tông Hoa Quốc!

Nếu là ông ta!

“Ông Long vì địa vị của chính mình, cũng vì “Thiên Sơn Thư Lục” của nhà họ Tiêu, mới bày ra thảm cảnh năm xưa, lợi dụng bốn gia tộc lớn làm quân cờ, từng bước đẩy nhà họ Tiêu xuống vực sâu!”

“Đó cũng là lý do vì sao ông nội của cậu còn sống nhưng không dám quay về Hoa Quốc! Bởi vì, ông Long bí ẩn khó lường hơn cậu và tôi tưởng tượng rất nhiều, Tiêu Long cần phải mạnh mẽ hơn!”

Tiêu Chính Văn nhíu mày, trong mắt lóe lên sự lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Xích Diệm Vương rồi hỏi: “Chuyện này có liên quan đến Thiên Tử không?”

Đọc truyện chữ Full