Chương 856: Nhà họ Hồng bày binh bố trận
Bên kia điện thoại, Long Nhất cung kính trả lời: “Vâng, thưa chủ soái! Thuộc hạ đi điều động binh lính ngay!”
Sau khi cúp điện thoại, trong mắt Tiêu Chính Văn ngập tràn vẻ lạnh lùng!
Nhà họ Hồng ở Tây Kinh!
Đi quá giới hạn rồi!
Cho dù nhà họ Hồng có nền móng thâm sâu cỡ nào, có đủ nguồn lực ở Long Kinh ra sao, chỉ cần dám động tới Khương Vy Nhan thì chính là bước vào con đường chết!
Cùng lúc đó.
Trong biệt thự của nhà họ Hồng ở Tây Kinh.
Hồng Vũ Triết đang ngồi trên ghế gia chủ, sắc mặt vô cùng khó coi, chỉ tay vào Hồng Nhất Nặc răn đe: “Chuyện gì thế này? Tại sao lại thất bại? Cú Đêm làm ăn thế nào vậy hả?”
Hồng Nhất Nặc cũng rất hoài nghi nói: “Bố, đừng lo. Chỉ thất bại một lần thôi mà”.
“Bảo Cú Đêm cút ra đây!”
Hồng Vũ Triết lạnh lùng nói.
Một người đàn ông trung niên sắc mặt u ám bước vào sảnh chính, khom lưng chắp tay với Hồng Vũ Triết nói: “Chào gia chủ, cậu chủ”.
“Ông làm việc thế nào vậy? Sao lại thất bại?”
Lúc này Hồng Vũ Triết đang rất tức giận, lập tức khiển trách.
Cú Đêm lập tức quỳ xuống nói: “Xin lỗi gia chủ, là tôi sơ suất. Không ngờ vua Bắc Lương lại mạnh và giỏi như vậy. Xin gia chủ yên tâm, tôi vẫn còn kế hoạch và hành động cho bước tiếp theo, nhất định sẽ thành công!”
“Lần sau? Ông còn có lần sau sao?”
Hồng Vũ Triết giận dữ, đứng dậy chỉ thẳng mặt Cú Đêm nói: “Theo tình báo của người trong quân khu của tôi, quân đội của vua Bắc Lương đã có hành động khác thường, tập hợp gần tám mươi nghìn binh lính, đang đánh vào Tây Kinh!”
“Cái gì?”
Cú Đêm sững sờ, vẻ mặt kinh hoàng!
Hồng Nhất Nặc cũng hoảng hốt, vội hỏi: “Bố, thật sao? Tám mươi nghìn quân Bắc Lương đang đánh vào đây ư?”
Hồng Vũ Triết sa sầm mặt mày, gật đầu nói: “Đúng vậy! Tám mươi nghìn quân Phá Long Bắc Lương đã tiến vào Tây Kinh trong đêm! Lần này chúng điều động số lượng lớn quân đội, đều là máy bay chuyên dụng, trên một trăm chiếc!”
Nghe tới đây, Hồng Nhất Nặc liền run rẩy, vội vàng lo lắng hỏi: “Vậy chúng ta phải làm thế nào? Vua Bắc Lương đó sẽ không định dùng tám mươi nghìn binh lính tiêu diệt nhà họ Hồng chúng ta chứ?”
“Hắn dám?”
Hồng Vũ Triết tức giận, quát mắng: “Hắn cho rằng tám mươi nghìn quân Bắc Lương có thể dọa nạt được nhà họ Hồng ở Tây Kinh sao? Nhà họ Hồng ở Tây Kinh chúng ta cắm rễ trên mảnh đất này đã hơn một trăm năm mươi năm rồi, một tên vua Bắc Lương bé nhỏ sao có thể tùy tiện động tới được chứ?”
Hồng Vũ Triết rất tức tối, cũng rất phẫn nộ!
Suốt một trăm năm mươi năm nay!
Lại có kẻ dám khiêu khích nhà họ Hồng ở Tây Kinh!
Muốn chết hả?
Sau đó, sắc mặt Hồng Vũ Triết tối sầm lại, gọi quản gia tới lạnh lùng nói: “Lập tức thông báo cho chú tư, bảo chú ấy lập tức trở về từ Long Kinh! Cứ nói, nhà họ Hồng gặp chuyện! Tám mươi nghìn quân Phá Long Bắc Lương muốn san bằng nhà họ Hồng!”
“Còn nữa, thông báo cho chú ba, chú năm và chú sáu, gọi tất cả anh em tập hợp lại, đem theo vũ khí sống chết bảo vệ nhà họ Hồng ở Tây Kinh! Tôi không tin vua Bắc Lương dám đến đây giết người!”
“Vâng thưa gia chủ!”
Vị quản gia đó vội vã quay người đi sắp xếp.
Hồng Vũ Triết liếc mắt nhìn Hồng Nhất Nặc đang sợ sệt, nói: “Con trai, bây giờ con mau đi tìm mẹ, nói chuyện này cho mẹ con biết! Tốt nhất là bảo ông ngoại con ra tay, làm hậu phương hỗ trợ nhà họ Hồng chúng ta, hiểu chưa?”
Hồng Nhất Nặc nghĩ ngợi rồi nói: “Bố, cần kèn trống khoa trương như vậy sao?”
Hồng Vũ Triết thở dài một hơi, nói: “Hết cách, dù sao vua Bắc Lương đó là chủ soái số một của chiến khu Hoa Quốc! Dù nhà ta không sợ hắn, cũng cần phải chuẩn bị tốt mọi kế sách đối phó. Lỡ như hắn ta bị điên rồi làm ra những chuyện ngông cuồng thì chúng ta còn có kế sách đối phó hắn. Đi đi”.
“Vâng”.
Hồng Nhất Nặc gật đầu, quay người rời khỏi sảnh chính, ngồi lên máy bay chuyên dụng rời khỏi sơn trang nhà họ Hồng, tới thẳng núi Tây Lương!
Nơi đó có một tông môn lớn của Võ Tông của Hoa Quốc!
Hạo Thiên Tông!
Đây cũng là tông môn lớn xếp thứ năm của Võ Tông Hoa Quốc, là tông môn võ đạo, sức mạnh tổng thể kém một chút so với Võ Thần Tông.
Phải nói rằng Hạo Thiên Tông cũng là tông môn võ tông Hoa Quốc cổ xưa, có lịch sử kế truyền hàng nghìn năm!
Thực lực của Hạo Thiên Tông không thể đo lường được!
Nghe nói, đệ tử của Hạo Thiên Tông đều xuống núi thay trời hành đạo, hành hiệp trượng nghĩa!
Nhất là Thất Kiếm của Hạo Thiên Tông!
Nổi danh với tên gọi Thất Kiếm!
Bảy người này đều là bảy vị thánh kiếm của Hạo Thiên Tông, thực lực đã đạt tới cảnh giới tông sư đỉnh cao từ nhiều năm trước!
Thậm chí trải qua mỗi triều đại, mỗi trận chiến lịch sử đẫm máu đều sẽ có bóng dáng của Hạo Thiên Tông.
Lúc này ở Long Kinh.
Tòa nhà hành chính tổng hợp.
Đây là nơi xử lý tất cả tài liệu của Hoa Quốc.
Người ở đây đều là thành phần tri thức, cũng là phòng ban cốt lõi của Hoa Quốc.
Mà lúc này, trong phòng phó chỉ huy thứ ba của phòng hành chính tổng hợp.
Một người đàn ông trung niên hơi mập mạp mặc áo vest, đeo kính gọng đen đang cúi đầu viết lách.
Ông ta là Hồng Lập Lượng, phó tổng tư lệnh thứ ba của văn phòng hành chính tổng hợp!
Đức cao vọng trọng.
Là cánh tay thứ tư của cả phòng hành chính tổng hợp này.
Lúc này, điện thoại của ông ta đột nhiên đổ chuông.
“Alo?”, Hồng Lập Lượng lạnh lùng lên tiếng.
“Ông tư, là tôi”, ở sơn trang nhà họ Hồng, quản gia vô cùng cung kính nói.
“Ông Lưu? Sao lại là ông, có chuyện gì vậy?”
Hồng Lập Lượng đặt cây bút xuống, tháo kính ra, xoa dụi mắt rồi hờ hững hỏi.
“Ông tư, trong nhà có chuyện rồi! Gia chủ bảo tôi thông báo cho ông, ông mau về nhà đi!”
Quản gia Lưu kích động nói.
“Trong nhà xảy ra chuyện ư? Chuyện gì?”
Hồng Lập Lượng ngồi thẳng người, sắc mặt hơi u ám.
Bình thường trong nhà sẽ không gọi điện cho ông ta, trừ khi gặp phải chuyện lớn khó bề giải quyết!
Chẳng lẽ, lần này nhà họ Hồng gặp phải rắc rối lớn gì sao?
Quản gia Lưu còn định nói gì đó, Hồng Vũ Triết sau lưng giật lấy điện thoại nói: “Chú tư, là anh”.
“Anh cả? chuyện gì thế này? Nhà có chuyện gì?”
Hồng Lập Lượng vội hỏi.
Hồng Vũ Triết gật đầu, giọng nói trầm thấp trả lời: “Có chút chuyện gấp, hai thằng con trai của chú hai giờ đang bị vua Bắc Lương giam giữ. Hắn muốn nhà họ Hồng chúng ta phải xin lỗi. nhưng chú cũng biết nhà họ Hồng ta không bao giờ để bất kì kẻ nào nắm thóp. Vậy nên, Nhất Nặc đã tìm người bắt cóc vợ của vua Bắc Lương, muốn uy hiếp hắn ta, nhưng không ngờ ngược lại đã chọc tức hắn. Bây giờ bạn bên quân khu của anh gửi tin đến, nói vua Bắc Lương tập hợp tám mươi nghìn binh lính đang tiến vào Tây Kinh ngay trong đêm, đánh vào nhà họ Hồng ta! Chú tư, lần này chú phải về làm chủ cục diện!”
Nghe xong, Hồng Lập Lượng bên này đã run rẩy toàn thân, sắc mặt tái mét!
Gần như trầm mặc gần nửa phút, ông ta mới giận dữ đứng dậy nói: “Anh cả! các anh quá hồ đồ rồi! Làm càn! Sao mọi người có thể đắc tội với vua Bắc Lương chứ? Anh phải biết rằng cậu ta là chủ soái chiến khu thế lực tiếng tăm mạnh nhất của Hoa Quốc từ trước tới nay! Hơn nữa còn được Thiên Tử coi trọng! Ngay cả bốn vị các lão của Long Các cũng đều chứng kiến sự trưởng thành của cậu ta! Các anh đắc tội cậu ta thì chẳng phải đắc tội Long Các, đắc tội ba trăm nghìn quân Phá Long, thậm chí đắc tội cả Thiên Tử hay sao?”