Chương 880: Cuộc họp của nhà họ Viên
Sau khi bình tĩnh lại, sắc mặt Giang Vạn Long u ám, đi đi lại lại trong phòng họp.
Cuối cùng ông ấy xoay người nghiêm giọng nói với tướng quân đó: “Lập tức truyền lệnh của Long Các, điều động năm mươi nghìn cấm vệ quân canh gác nghiêm ngặt bên ngoài bốn gia tộc lớn. Phải nhớ không được xảy ra mâu thuẫn gì với họ, giám sát nghiêm mật động tĩnh khác thường của bốn gia tộc lớn, dù có bất kỳ hành động gì cũng phải báo lại ngay!”
“Vâng, thưa ông Giang!”
Tướng quân đó đáp, sau đó tức tốc đi thông báo cho cấp dưới.
Mà bên này, Tần Hán Quốc cũng sa sầm mặt mày nói: “Ông Giang, giờ chúng ta làm sao đây? Bốn gia tộc lớn có biến động, Viên Thiên Kiệt chết rồi, nhà họ Viên chắc sẽ tức giận mà trả thù nhỉ? Cái thằng nhóc Tiêu Chính Văn này thế mà lại có khả năng giết được Viên Thiên Kiệt, đúng là không thể tin được”.
“Phải… Nói thế nào thì Viên Thiên Kiệt cũng là cường giả Bán Bộ Thiên Vương. Tiêu Chính Văn lại có thể giết Viên Thiên Kiệt, rút lui an toàn trong vòng vây của bốn Bán Bộ Thiên Vương… Quả thật khó mà tin được”.
Bành Chấn Quốc cũng gật đầu, gương mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
“Dù thế nào, bây giờ chúng ta nhất định phải hết sức để ý đến hành động của bốn gia tộc lớn. Nhất là nhà họ Viên đã mất đi một Bán Bộ Thiên Vương, chắc chắn họ sẽ nghĩ cách trả thù Tiêu Chính Văn, báo thù Bắc Lương. Đặc biệt là bây giờ, Viên Hỗn Thiên – một trong cụ tổ của nhà họ Viên đã xuất quan, đây mới là sự kiện lớn”.
Sắc mặt Giang Vạn Long rất khó coi.
Viên Hỗn Thiên là một trong năm cụ tổ của nhà họ Viên, thực lực đã là Bán Bộ Thiên Vương vào mười năm trước.
Tính đến giờ, cụ ta đã bế quan nhiều năm, rất có thể đã lên đến cảnh giới Thiên Vương thực thụ.
Hơn nữa, Viên Hỗn Thiên là người tàn nhẫn nhất trong năm cụ tổ của nhà họ Viên.
Năm đó cũng được xem là người hô mưa gọi gió, rất có danh tiếng ở Hoa Quốc.
Hiện giờ Viên Hỗn Thiên đã xuất quan, chắc chắn báo hiệu hành động tiếp theo của nhà họ Viên sẽ thay đổi vô cùng khắc nghiệt.
“Đúng thế, chúng ta không thể không đề phòng Viên Hỗn Thiên này. Năm đó một mình ông ta có thể giết chết ba cường giả nước ngoài cảnh giới chủ soái, còn được Tứ Đại Thiên Tử khen thưởng … Người này không chỉ tàn nhẫn mà suy nghĩ cũng rất kín đáo”.
Tần Hán Quốc nói, sắc mặt rất nghiêm trọng.
“Trước tiên chúng ta cứ báo chuyện này với Thiên Tử”.
Giang Vạn Long nói, sau đó vội vàng dẫn ba Các Lão cùng đến Thiên Tử Các.
Trong Thiên Tử Các.
Sau khi nhận được tin, Thiên Tử không có vẻ gì là ngạc nhiên và tức giận, mà chỉ thờ ơ nói với mấy người Giang Vạn Long: “Tôi đã biết rồi, một mình Tiêu Chính Văn đánh với bốn Bán Bộ Thiên Vương, còn giết cả Viên Thiên Kiệt, đúng là không ngờ được. Nếu tôi đoán không sai thì bây giờ hẳn là Tiêu Chính Văn đã đạt đến ngưỡng cửa của cảnh giới Thiên Vương rồi…”
“Cái gì? Cảnh giới Thiên Vương? Thiên Tử, ông nói Tiêu Chính Văn đã tiến đến cảnh giới Thiên Vương sao?”
Nghe thế, mấy người Giang Vạn Long và Tần Hán Quốc đều kinh ngạc và vui mừng.
Thiên Tử gật đầu nói: “Đây cũng chỉ là suy đoán của tôi thôi, dù sao có thể sống sót trong vòng vây của bốn Bán Bộ Thiên Vương nổi tiếng đã lâu, hơn nữa còn giết chết một Bán Bộ Thiên Vương, chỉ có cường giả cảnh giới Thiên Vương mới có thể làm được chuyện này. Nhưng nếu Tiêu Chính Văn đã đột phá cảnh giới trở thành cường giả cảnh giới Thiên Vương thật sự thì số người chết hiện giờ hẳn là bốn chứ không phải một, thế nên tôi cũng khó đoán rốt cuộc Tiêu Chính Văn đã đột phá cảnh giới Thiên Vương hay chưa”.
Nghe Thiên Tử nói thế, mọi người đều rơi vào trầm tư, cảm xúc hỗn loạn.
Nếu Tiêu Chính Văn đột phá cảnh giới Thiên Vương, có nghĩa là chiến khu Hoa Quốc có thêm một cường giả tối cao cảnh giới Thiên Vương.
Cường giả như thế đủ để thống lĩnh năm chiến khu lớn, trở thành Đại nguyên soái thế hệ mới.
Cường giả như thế chắc chắn có thể dẫn dắt Hoa Quốc bước vào thời đại huy hoàng.
“Thế Thiên Tử, bây giờ chúng ta phải làm sao? Bốn gia tộc lớn đã có động tĩnh, nhất là cụ tổ Viên Hỗn Thiên của nhà họ Viên đã xuất quan, chúng ta không thể không suy xét đến tình hình sau đó…”
Tần Hán Quốc nói.
Nghe ông ấy nói, Thiên Tử chắp tay ra sau lưng, sắc mặt u ám đáp: “Viên Hỗn Thiên, nếu tôi nhớ không nhầm thì ông ta chắc là người ở thời của Tứ Đại Thiên Tử nhỉ?”
“Đúng vậy, năm đó Viên Hỗn Thiên từng được Tứ Đại Thiên Tử khen thưởng”.
Giang Vạn Long nói.
Thiên Tử gật đầu, trầm tư một lát rồi nói: “Như vậy đi, tôi sẽ đích thân hạ chiếu thư lệnh cho nhà họ Viên không thể ra tay với Tiêu Chính Văn trong vòng ba tháng. Nhưng tôi cũng chỉ có thể giới hạn ba tháng cho nhà họ Viên thôi, sau ba tháng chắc chắn ân oán của Tiêu Chính Văn và nhà họ Viên cần họ tự đi giải quyết”.
“Ba tháng? Thời gian có ngắn quá không?”
Giang Vạn Long nhíu mày.
Thiên Tử lắc đầu nói: “Tôi đã cố gắng hết mức có thể rồi. Nhà họ Viên và ba gia tộc lớn còn lại không đơn giản như chúng ta nghĩ đâu. Con thú bị nhốt lâu ngày cũng hóa cuồng, huống gì nếu bốn gia tộc lớn liên minh lại với nhau cũng đủ để lật ngược sự phát triển ổn định hiện giờ của Hoa Quốc. Thế nên đôi lúc tôi cũng rất khó quyết định”.
Nghe thế, bốn Các Lão đều lặng im không nói nữa.
Cùng lúc đó.
Sơn trang nhà họ Viên.
Lúc này mấy chục người cốt cán của nhà họ Viên ngồi trong sảnh lớn rộng rãi của nhà họ Viên.
Những người này đều là người đứng đầu mới được của nhà họ Viên chọn ra để phụ trách các công việc.
Mà lúc này vị trí gia chủ vốn dĩ của Viên Thiên Kiệt lại đổi thành một ông lão gương mặt hồng hào, sắc mặt lạnh như băng, ánh mắt sắc bén.
Người này chính là Viên Hỗn Thiên – một trong năm cụ tổ của nhà họ Viên, cụ tổ Hỗn Thiên.
Lúc này mấy chục người cốt cán của nhà họ Viên ngồi bên dưới đều đứng lên, chắp tay lại nói: “Nghênh đón cụ tổ xuất quan!”
Viên Hỗn Thiên lạnh lùng nhìn đám người nhà họ Viên bên dưới, sau đó giơ tay lên tỏ ý bảo mọi người ngồi xuống. Cụ ta nghiêm giọng nói: “Các vị, lần này là lần đầu tiên nhà họ Viên gặp nạn trong mấy chục năm nay. Mọi người phải đoàn kết, nhất trí đồng lòng chống lại kẻ thù”.
“Hôm nay chỉ có hai vấn đề cần thảo luận!”
“Thứ nhất, đề cử một gia chủ mới cho nhà họ Viên; thứ hai, bàn bạc biện pháp đối phó với vua Bắc Lương và Bắc Lương”.
Cụ ta vừa dứt lời, những người trong sảnh đều kích động và tức giận nhìn nhau.
“Cụ tổ, tên vua Bắc Lương chết tiệt đó lại dám giết gia chủ nhà họ Viên chúng ta, nhà họ Viên không thể tha cho hắn. Nhân lúc hắn bị thương nặng, chúng ta điều động cao thủ nhà họ Viên và ba mươi nghìn quân hộ vệ bao vây Giang Trung”.
“Đúng vậy, bây giờ Tiêu Chính Văn đang bị thương nặng, cả Giang Trung đang được canh gác nghiêm mật, đây là cơ hội ngàn năm có một của nhà họ Viên. Lần này nhất định phải phanh thây hắn ra để báo thù cho ông năm, cho gia chủ”.
“Thằng ranh Tiêu Chính Văn không đội trời chung với chúng ta!”
Nghe mọi người tức giận nói thế, Viên Hỗn Thiên giơ tay lên bảo mọi người yên lặng, sau đó lạnh lùng nói: “Tôi chỉ cần nhấc tay lên là có thể giết được tên Tiêu Chính Văn đó, nhưng giết hắn rồi chắc chắn sẽ khiến ba trăm nghìn quân Phá Long phản ứng mạnh, còn khó giải thích với bên Thiên Tử và Long Các. Thế nên chúng ta phải nghĩ ra biện pháp toàn diện, chưa đến bước đường cùng thì nhà họ Viên không thể quay lưng lại với Long Các và Thiên Tử”.
Nghe thế, mọi người đều im lặng không nói nữa.
Mà lúc này một người cốt cán của nhà họ Viên đứng lên nói: “Cụ tổ, tôi đề nghị đưa ra lời thách đấu với Tiêu Chính Văn, tổ chức một võ đài sinh tử, sau đó livestream cho cả nước xem, như thế danh chính ngôn thuận đánh hắn. Nếu trong lúc thách đấu, cụ tổ đánh chết hắn thì tôi nghĩ đại quân ba trăm nghìn người của Bắc Lương, Long Các và Thiên Tử cũng sẽ không nói được gì. Hơn nữa còn có thể nâng cao uy nghiêm của nhà họ Viên, nói cho người toàn thế giới biết nhà họ Viên mới là bá chủ ở Hoa Quốc”.