TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 1413

Chương 1413

“Chàng trai trẻ, chẳng lẽ cậu không hiểu đạo lý cứng quá thì dễ gãy sao?”

 

Giọng nói ông Hứa lạnh tanh, ánh mắt sắc bén như dao nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Thật ra ông Hứa vẫn luôn tán thưởng những người trẻ tuổi giống Tiêu Chính Văn.

 

Tuy còn trẻ mà đã đạt thực lực cảnh giới Thiên Vương bốn sao.

 

Khắp toàn bộ Hoa Quốc này, Tiêu Chính Văn là sự tồn tại tựa như đứa con cưng của trời.

 

Lúc này, với tư cách là một trong những võ sư của liên minh võ thuật, cụ ta nhất định phải ra mặt vì liên minh võ thuật, trút cơn giận cho ông Lư!

 

Phải giết một chàng trai trẻ như vậy, ông Hứa cũng thấy không đành lòng.

 

Thế là, cụ ta chỉ tay xuống chân ông Lư rồi nói: “Tiêu Chính Văn, chỉ cần cậu quỳ xuống trước mặt ông Lư, dập đầu ba cái và xin lỗi ông Lư, thì tôi có thể nể tình cậu còn trẻ người non dạ mà tha cho cậu tội chết! Còn nếu không, hôm nay sẽ là ngày cuối cùng cậu sống trên đời này!”

 

Ông Hứa chắp tay sau lưng, vô cùng ngạo nghễ nói.

 

“Ồ? Muốn tôi quỳ xuống xin tha ư?”

 

Khóe môi Tiêu Chính Văn nhếch lên, nở nụ cười khẩy.

 

 

 

“Không sai, chỉ cần cậu chịu cúi đầu trước liên minh võ thuật, hôm nay tôi có thể không giết cậu! Còn về sự sống chết của cậu thì sẽ giao cho môn chủ Lạc quyết định!”

 

“Hơn nữa trước đây không phải cậu đã thôn tính gia sản của nhà họ Trần sao? Trả lại số gia sản đó một cách nguyên vẹn và bồi thường cho liên minh võ thuật một tỷ tệ thì chuyện ngày hôm nay có thể coi như xong!”

 

Cái gì?

 

Nghe ông Hứa nói vậy, Tiêu Chính Văn tức giận bật cười.

 

“Người của liên minh võ thuật mấy người đều mang dáng vẻ này sao? Vừa phải khấu đầu xin lỗi mấy người, lại còn ép tôi giao nộp gia sản và đưa cho liên minh võ thuật mấy người một tỷ tệ ư?”

 

“Ông lão, bây giờ vẫn là ban ngày ban mặt, ông đang nằm mơ đấy à?”

 

Nghe thấy vậy, hai hàng lông mày lưỡi mác của ông Hứa khẽ lay động!

 

Thật ra cụ ta cảm thấy những yêu cầu này của mình đã tận tình tận nghĩa lắm rồi.

 

Thế mà Tiêu Chính Văn lại bày ra điệu bộ không cảm kích như vậy, ông Hứa cười khẩy rồi tiến lên phía trước!

 

Chỉ là bước đi này nhìn thì có vẻ rất thong dong, nhưng chỉ trong nháy mắt đã đến ngay sát phía trước Tiêu Chính Văn.

 

Thúc Địa Thành Thốn?

 

Đồng tử của Tiêu Chính Văn không khỏi co lại.

Ông Hứa này thật sự vượt ngoài dự liệu của anh.

Đọc truyện chữ Full