Chương 1415
Thế nhưng chiêu thức sử dụng khi các cao thủ đối đầu ngược lại luôn trở nên rất đơn giản!
Chiêu thức càng đơn giản thì càng nhanh, chuẩn và thâm độc!
Bàn tay của ông Hứa mang theo âm thanh bão táp cuồn cuộn, chỉ khí thế này thôi cũng khiến trong lòng Tiêu Chính Văn hơi bồn chồn.
Quả nhiên là một cao thủ!
Dù Tiêu Chính Văn có trốn ở đâu thì cũng không có cách nào trốn được chiêu tiếp theo của cụ ta!
Cũng có thể nói, đòn này mới chỉ là chào hỏi chứ không phải thật sự muốn đánh cho Tiêu Chính Văn chết luôn!
Tiêu Chính Văn lùi bước về sau, nháy mắt đã lùi ra sau mười mấy mét.
Thế nhưng bóng dáng của ông Hứa lại giống như ma quỷ, như bóng đi theo hình, chớp mắt đã đuổi kịp!
Đồng thời bàn tay cụ ta vung ta, một luồng sức mạnh lớn lao thẳng về phía lồng ngực của Tiêu Chính Văn!
Tay vẫn chưa chạm tới nhưng uy thế thì đã đến.
Liên minh võ thuật quả nhiên là nhân tài nhiều vô số!
Trong lòng Tiêu Chính Văn thầm nổi nóng, anh đã không thể tránh được cú ra tay này rồi, sau lưng là ranh giới của võ đài, bên dưới chính là những loại vũ khí xếp thành hàng.
Dù Tiêu Chính Văn nhảy khỏi võ đài thì cũng chỉ có thể nhảy múa trên mũi dao!
“Chưởng pháp ghê đấy!”
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa giơ con dao quân đội năm cạnh lên, phóng mạnh về phía lòng bàn tay của ông Hứa!
Ông Hứa thấy Tiêu Chính Văn cuối cùng cũng ứng chiến thì nở một nụ cười, nói: “Cậu thanh niên, cậu vẫn còn kém lắm!”
Dứt lời, ông Hứa hơi nghiêng người.
Đồng thời biến bàn tay trở thành móng vuốt, giống như vuốt diều hâu muốn túm lấy yết hầu của Tiêu Chính Văn!
Tiêu Chính Văn vội vàng thu chiêu lại, dùng con dao quân đội năm cạnh để đỡ lấy!
“Keng!”
Khi tiếng va đập của kim loại vang lên, bàn tay cầm con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn cũng hơi run rẩy, suýt thì làm rơi con dao quân đội năm cạnh khỏi tay.
Lực tay của ông Hứa quá mạnh, rõ ràng vượt ngoài tưởng tượng của anh!
Khoảnh khắc ban nãy, Tiêu Chính Văn chỉ cảm thấy con dao quân đội năm cạnh trong tay mình như va phải một ngọn núi nhỏ.
Ngay cả Tiêu Chính Văn cũng thấy hơi kinh ngạc trước sức mạnh không gì sánh được đó.
“Nhìn đây!”
Ông Hứa gào lên một tiếng, lại vung tay đánh thẳng về phía lồng ngực của Tiêu Chính Văn.
Lúc này, mọi người đều không khó đẻ nhìn ra ông Hứa đã hoàn toàn nắm đưucọ quyền chủ động.
mà Tiêu Chính văn ở bên còn lại thì chỉ có thể vất vả chống đỡ!