Chương 1494
“Thế lúc nãy tại sao Mayer lại nói giấy thông hành của ông ta vẫn có thể vào được?”
Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.
“Cậu Tiêu, giấy thông hành của Mayer chỉ có thể cho phép cậu vào tầng một thôi, dù là giấy thông hành của tôi cũng chỉ có thể vào tầng hai, nhưng kim tự tháp lại có tất cả bảy tầng, thế nên giấy thông hành của chúng tôi chỉ có thể vào được đến khu vực bên ngoài”.
Castro giải thích cho Tiêu Chính Văn.
Thì ra là thế.
Tiêu Chính Văn im lặng một lúc rồi nói: “Vậy nếu tôi cố chấp xông vào thì sao?”
“Không được, tôi từng nghe đến danh tiếng của cậu Tiêu, nhưng cậu không sợ Nhân Vương sao? Nghe nói trong số chủ tế có Nhân Vương, thế nên hàng nghìn năm nay không ai dám, cũng không ai có thể vào bên trong kim tự tháp”.
Castro cực kỳ nghiêm túc nói.
Nhân Vương?
Cái ông ta nói đến là cảnh giới nhưng Castro cũng chỉ là người bình thường, cứ nghĩ đây là tên người.
Ôi vãi!
Hiện giờ nước Lý vẫn còn tồn tại cảnh giới này sao?
Trước đây Tiêu Chính Văn từng nghe Tiêu Long nhắc đến, hiện giờ trên thế giới này còn cường giả Nhân Vương hay không thì đáp án chắc chắn là còn.
Nếu trong kim tự tháp bí ẩn có cao thủ như thế thật, anh mà cứ cố chấp xông vào thì ngược lại chỉ làm hỏng chuyện.
“Ông Castro, nếu tôi muốn vào kim tự tháp thì nên tìm đến ai?”
“Chuyện này… thân phận của mấy chủ tế đó đều rất bí ẩn, ngay cả tôi cũng không biết ai mới là chủ tế, tôi… tôi nghĩ mình không giúp được cậu Tiêu rồi”.
Castro khó xử lắc đầu.
Với một đất nước mà tôn giáo và chính trị tách biệt với nhau như nước Lý thì chính phủ không có quyền hạn chế tôn giáo.
Những chủ tế đó càng không bị chính phủ quản lý.
Nếu xét về mặt riêng tư thì Castro chỉ mong sao có thể giúp Tiêu Chính Văn giải quyết ổn thỏa ngay lập tức.
Như thế ông ta cũng không cần lo điện Thần Long sẽ bất ngờ bỏ mặc.
Nhưng mấy chủ tế đó người nào cũng vô cùng bí ẩn, bảo ông ta đi tìm ngay thì ông ta biết phải tìm ở đâu?
Thấy Tiêu Chính Văn dời tầm mắt sang nhìn mình, Quân Thích cũng chỉ biết cúi đầu.
Nếu hôm nay không chính tai nghe thấy hai chữ chủ tế thì Quân Thích cũng không biết bây giờ vẫn còn nghề này.
“Được rồi, dẫn người của ông về đi!”
Tiêu Chính Văn phất tay.
Castro vội vàng tỏ ý cảm ơn đứng dậy chào tạm biệt Tiêu Chính Văn và Quân Thích.
Sau đó ông ta chạy ra khỏi phòng như đang chạy trốn.