TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4572

Chương 4572

 

Lúc này, ngay cả đại diện của thế lực các phương cũng hơi mất kiên nhẫn!

 

Còn ở lại thành Minh Nguyệt thêm một khắc thì sẽ có nhiều hơn một phần nguy hiểm, bọn họ chỉ muốn phong toả thành Minh Nguyệt ngay lập tức, nhanh chóng trở về báo cáo kết quả!

 

“Tiêu Chính Văn, bỏ đi, trở về thôi, tránh tự chuốc lấy rắc rối!”

 

“Hơn nữa, anh chỉ có thể đại diện cho bản thân anh, dù là điện Thần Long thì cũng chưa có được sự thừa nhận của các phương ở vùng ngoài lãnh thổ, nếu như anh thật sự tiến vào thành Minh Nguyệt thì đừng trách chúng tôi không để lại cho anh đường lui!”

 

“Chuyện này căn bản không có chỗ để thương lượng, chúng tôi khuyên anh một câu, bây giờ dừng tay lại đi, tránh mất hết thể diện!”

 

Cố Đồng cũng góp lời.

 

“Ồ? Nếu như mấy người rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, vậy thì không còn cách gì nữa!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời đã vung tay bắt lấy, hư không đột nhiên dao động, năm bóng người xuất hiện trước mặt Tiêu Chính Văn!

 

Không để cho mọi người hoàn hồn trở lại, Tiêu Chính Văn đã ném năm người bọn họ vào trong thành Minh Nguyệt!

 

Vào khoảnh khắc năm người này bị ném vào bên trong, gần như tất cả mọi người đều nhìn rõ tướng mạo của bọn họ, là hai anh em Điền Văn, Khổng Tề Thiên, Errdogan và Caseus!

 

Ôi!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, gần như tất cả mọi người đang có mặt đều hít sâu!

 

Ngay cả đám người đứng xem ở vòng ngoài cũng lập tức bùng nổ!

 

“Như mấy người mong muốn, giờ thì có thể phong toả thành Minh Nguyệt rồi!”, Tiêu Chính Văn bình thản mỉm cười, thu lại Tịnh Châu Đỉnh.

 

Bây giờ phong toả thành Minh Nguyệt?

 

Người kế vị của nước Tề, người kế nhiệm của Thánh Giáo Đình, người thừa kế của gia tộc Zesis đều ở bên trong thành Minh Nguyệt, ai còn dám phong toả nữa đây?

 

“Sao lại không phong toả nữa thế? Ban nãy không phải mấy người rất nôn nóng hay sao?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn về phía giáo chủ áo đỏ.

 

“Tiêu Chính Văn…”

 

Không đợi hắn nói hết câu, Tiêu Chính Văn đã giơ tay giáng một cái tát lên trên mặt hắn.

 

“Không phải mấy người nói phải nghĩ cho đại cục sao? Bây giờ vì cả Tây Vực, hy sinh năm người bọn họ cũng chẳng có gì to tát! Không thể vì năm người bọn họ mà trơ mắt nhìn vùng ngoài lãnh thổ máu chảy thành sông nhỉ!”

 

Tiêu Chính Văn lại giáng thêm một cái tát nữa xuống.

 

Ngay cả Nguỵ Vinh Kỳ cũng phải thầm ca ngợi thủ đoạn này của Tiêu Chính Văn!

 

Nếu như bây giờ ai còn dám nhắc tới hai chữ “phong tỏa”, e rằng không cần Tiêu Chính Văn phải ra tay, thủ lĩnh của mấy thế lực lớn các phương này cũng sẽ không đồng ý!

 

Đặc biệt bên trong còn có người nhà họ Khổng, nhà họ Không càng không thể ngồi nhìn không quan tâm!

 

Đừng nói là Nguỵ Vinh Kỳ, ngay cả Bàng Uyên cũng không ngờ Tiêu Chính Văn lại có thủ đoạn như thế!

Đọc truyện chữ Full