"Không được sao? Ông em chỉ bảo em đến đó, không nói để em đi một mình tới đó. Cho nên mang theo anh không tính là chống lại ông được."
Đinh Mộng Nghiên nhìn Giang Sách đầy cảm kích, trong lòng ấm áp hơn nhiều. Nếu như có chồng ở bên cạnh tất nhiên vẫn an toàn hơn.
Cô gật đầu: "Ừ, vậy tối nay chúng ta cùng đi."
8 giờ tối, phòng 6 Nhà hàng Vãn Tinh.
Thường Tại Xuân gọi lên một bàn đồ ăn, khoảng một nhóm bảy tám đồng nghiệp các bộ phận ngồi xung quanh đều có chung một đặc điểm: đàn ông bụng phệ.
Anh ta gọi phục vụ mang đến một két rượu trắng, năm két bia và một chai rượu vang lớn đều đã được chuẩn bị từ lâu.
Thường Tại Xuân cười ha ha nói: "Hôm nay vẫn là lệ cũ, đến khi cô gái đó đến hãy chuốc say cho tôi, uống say rồi thì đưa lên xe đi thẳng tới khách
sạn."
Một nhóc bốn mắt vừa cười vừa nói đầy nham hiểm: "Anh Xuân, em đã đặt phòng cho anh ở khách sạn rồi, lúc đó trực tiếp vào luôn. Ngoài ra, em còn chuẩn bị cho anh một số đồ dùng đặc biệt, đảm bảo tối nay anh có thể chơi đùa đa dạng."
Thường Tại Xuân cười ha hả: "Vẫn là tên nhóc nhà cậu hiểu tôi."
Nhóc bốn mắt nói: "Có điều anh Xuân à, lần này em có thể ra chút yêu cầu không?"
"Nói."
"Cô gái lần này có phải Đinh Mộng Nghiên, tam tiểu thư nhà họ Đinh, được
mệnh danh là mỹ nữ số một thành phố không. Dáng vẻ quả thật nghiêng nước nghiêng thành, trông thật đẹp. Anh em chúng em chưa từng được chơi thử món hàng chất lượng đến vậy. Anh Xuân, tối nay anh chơi xong rồi có thể để anh em chúng em nếm qua được không?"
Thường Tại Xuân vui vẻ: "Cậu nhóc nhà người nghĩ hay lắm. Được, tôi đồng ý! Tổi này từng người một đều có thể thưởng thức vẻ đẹp của đệ nhất mỹ nữ Giang Nam."
"Ây da, cảm ơn anh Xuân nhiều!"
"Anh Xuân thật tốt quá!"
Bọn họ không ngừng nịnh bợ Thường Tại Xuân, trong ánh mắt mỗi tên đều ánh lên vẻ tà ác.
Đặc biệt là Thường Tại Xuân, anh ta vẫn luôn nghĩ đến dung mạo yêu kiều và vóc dáng trẻ trung gợi cảm của Đinh Mộng Nghiên, nhịn không được mà nuốt nước bọt, hận không thể lập tức ôm mỹ nhân vào lòng.
Có tên lo lắng nói: "Có điều anh Xuân à, nghe nói Đinh Mộng Nghiên này không dễ động vào. Hơn nữa nhà họ Đinh không phải có quan hệ rất tốt với nhà họ Thường các anh sao? Hình như còn có rất nhiều hợp tác làm ăn. Ngộ nhỡ xảy ra náo loạn lớn, e rằng sẽ bất lợi."
"Sợ cái rắm." Thường Tại Xuân lãnh đạm nói: "Nhà họ Đinh quanh năm làm ăn ế ẩm, sao có thể so sánh với nhà họ Thường chúng tôi?"
"Hơn nữa, người phụ nữ này ấy à, kỳ thực bên trong đã rất đáng xấu hổ rồi. Đừng thấy cô ta ngày thường và cao cao tại thượng, không biết khi riêng tư có bao nhiêu yêu cầu đâu."
"Tối nay tôi sẽ chơi cô ta, sau này nói không chừng cô ta lại sẽ cầu xin tôi chơi tiếp! Các anh quên cô gái lần trước rồi sao! Cũng phải thôi, lúc bắt đầu luôn miệng nói đừng mà đừng mà, sau khi bị tôi chơi xong hiện giờ ngày nào cũng năn nỉ, cầu xin tôi chơi tiếp, vô cùng rẻ mạt."
Chung quanh nhìn nhau, ai nấy đều lộ ra nụ cười đầy nham hiểm.
Bọn họ dường như đã tưởng tượng ra sự ham muốn đầy bất mãn của Đinh Mộng Nghiên, thậm chí có tên còn kích động đến mức hạ bộ nóng rực lên, không ngừng uống nước đè nén kích động trong lòng.
Không lâu sau, phục vụ đẩy cửa vào nói: "Trong này, mời."
Mọi người trong phòng đồng loạt nhìn về phía cửa, bọn họ biết mục tiêu của tối nay đã đến rồi!
Quả nhiên, Đinh Mộng Nghiên đã bước vào tròng.
Ngay lúc mọi người còn đang mừng thầm không ngớt, đột nhiên có một người đàn ông bước vào cùng với Đinh Mộng Nghiên.
Chính là Giang Sách.
Nhóc bốn mắt thì thầm: "Anh Xuân, chuyện gì vậy?"