TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 298 Đây là thiên đường của phụ nữ. 

 

“Đông y và Tây y cũng như vậy, chỉ cần có thể cứu được người thì đều là y thuật tốt, bác sĩ tốt, không cần phải phân biệt nhiều như vậy làm gì? 

Người trợ lý giơ ngón tay cái tán thưởng: “Đây mới là vị anh hùng của mọi người! Mọi người nhìn mà xem, không hổ là thần y!” 

Mọi người trên máy bay đều vỗ tay nhiệt liệt. 

Y thuật tuyệt vời của Giang Sách đã thực sự gây ấn tượng với bọn họ, người đàn ông này xứng đáng được bọn họ tán thưởng. 

Trong tiếng khen ngợi của mọi người, Giang Sách thấy cũng đã gần hết thời gian liền giúp bà cụ rút hết kim châm cứu trên người ra. 

Kim vừa rút, bà cụ cũng mở mắt. 

Thần sắc của bà đã trở nên khỏe khoắn hơn, mặt hồng hào khỏe mạnh. 

Mặc dù vẫn luôn nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng tất cả mọi chuyện vừa xảy ra bà đều nghe thấy hết, cho nên khi vừa mở mắt, bà đã mỉm cười cảm ơn với Giang Sách. 

“Thần y Giang, thật sự cảm ơn cậu” 

“Nếu không có cậu, hôm nay bà lão này đã mất mạng trên máy bay rồi.” 

“Tôi không biết phải cảm ơn cậu thế nào, thần y Giang, cậu chính là ba mẹ thứ hai của tôi.” 

Giang Sách sợ hết hồn. 

“Cụ bà, bà đừng nói như vậy, bà đức cao vọng trọng như thế, cháu chỉ là bậc con cháu, bà nói vậy sẽ khiến cháu bị tổn thọ đấy ạ.” 

Hai người khách sáo qua lại đôi câu. 

Bà cụ lấy một tấm thẻ ra đưa cho Giang Sách, nói: “Cậu đã cứu mạng tôi, nhất thời tôi cũng không có gì để báo đáp, tấm thẻ này cậu hãy nhận lấy đi.” 

Giang Sách nhận thẻ, vừa nhìn đã thấy đây là thẻ VIP của một cửa hàng đá quý. 

Bà cụ giải thích: “Nhà chúng tôi kinh doanh đá quý, tấm thẻ này là thẻ VIP cấp cao nhất của cửa hàng chúng tôi. Người sở hữu tấm thẻ này, chỉ cần vào cửa hàng đá quý “Hằng Tinh” của chúng tôi là mỗi ngày có thể lấy miễn phí một món trang sức đá quý có giá trị bất kỳ. Ngoài ra, tất cả các món trang sức đá quý khác đều được giảm giá ba mươi phần trăm” 

Mỗi ngày lấy một món trang sức đá quý mà không cần phải trả tiền, những món trang sức đá quý khác được giảm giá ba mươi phần trăm. 

Đây là phúc lợi cực kỳ lớn. 

Đoán chừng cũng chẳng có mấy ai được sở hữu tấm thẻ VIP tối cao này, Giang Sách hơi cảm kích, nói: “Bà cụ, bà khách sáo quá” 

Bà cụ xua tay, nói: “Aida, khách sáo cái gì chứ? Cậu đã cứu mạng tôi, đây là điều tôi nên làm mà." 

Lúc này, Giang Sách liền ghé vào tai bà cụ, nhắc nhở: “Cụ bà, cháu xin mạo muội nhiều lời một chút. Hôm nay bà suýt mất mạng như vậy là bởi vì thuốc bà vẫn dùng hằng ngày đã bị ai đó động tay động chân vào, bên trong có lẫn thành phần tương khắc về dược tính. Xem ra là có người muốn gây bất lợi cho bà nhưng lại sợ bà phát hiện ra, bà phải cẩn thận.” 

Bà cụ gật đầu. 

Có thể làm được chuyện này chắc chắn là người bên cạnh mình, thực ra trong lòng bà đã nắm chắc. 

Bà cụ còn muốn nói thêm vài câu thì nữ tiếp viên đã bước tới nhắc nhở: “Các vị hành khách, máy bay sắp hạ cánh, xin vui lòng ngồi vào ghế của mình ạ.” 

Không còn cách nào khác, bà cụ đành phải ngồi vào ghế, Giang Sách cũng quay lại chỗ ngồi của mình. 

Chuyện này tạm thời dừng ở đây đã. 

Không lâu sau đó, máy bay đã hạ cánh xuống sân bay. Bà cụ còn chưa kịp lên tiếng, Giang Sách và Tô Nhàn đã rời khỏi máy bay trước, đi qua hành lang dẫn vào bên trong, lấy hành lý và rời khỏi sân bay. 

Ngắm nhìn đường phố thời trang, Tô Nhàn giơ tay hét lên đầy phấn khích: “Milan, Im coming!" 

Milan là kinh đô thời trang quốc tế, là thành phố có ảnh hưởng lớn nhất đến giới thời trang. 

Đây là thiên đường của phụ nữ. 

Đá quý, quần áo, đồ trang sức, nghệ thuật và văn hóa. 

Tại một nơi xa hoa hào nhoáng như vậy nồng đậm bầu không khí nghệ thuật, trên thế giới này chẳng có cô gái nào lại không yêu Milan. 

Cất bước trên đường phố, những kiến trúc cổ kính được kết hợp hoàn hảo với những kiến trúc hiện đại hóa. 

Mỗi một khuôn mặt mà bạn nhiều thấy đều khác nhau, chẳng ai giống ai. 

Người ở đây nói các ngôn ngữ từ khắp nơi trên thế giới và đến từ các quốc gia khác nhau trên khắp thế giới. 

Đọc truyện chữ Full