Có điều, một vài chiếc xe nào đó có gắn thiết bị nhìn trộm.
Bởi vì có quá nhiều xe, bãi đậu xe này có vẻ vẫn chưa đủ lớn, Giang Sách phải tìm một lúc lâu mới thấy một chỗ trống để đậu xe.
Đúng lúc anh đang chuẩn bị đậu xe vào vị trí mình mới tìm được, anh nhạy bén phát hiện ra chiếc xe đối diện đang tăng tốc lao đến, nhìn hành động của đối phương thì có lẽ là muốn lấy chỗ đậu xe!
Giang Sách tới trước, anh sao có thể để người khác cướp mất chỗ đậu xe chứ?
Anh lập tức bẻ tay lái, tốc độ nhanh hơn, dùng phương thức cực kỳ tinh vi giành chỗ đậu xe, chiếc xe đã được đỗ trước tại vị trí một cách ngay ngắn. Mà toàn bộ quá trình đều vô cùng liền mạch lưu loát, hệt như một màn biểu diễn nhào lộn.
Tân Uẩn giơ ngón tay cái lên.
“Thật không nhìn ra đó nha, kỹ thuật lái xe của anh lại đỉnh như vậy."
Nếu cô ấy biết Giang Sách trước mắt là tay đua xe mà đoàn xe Lâm Gia Vinh ký hợp đồng thì e rằng sẽ còn kinh ngạc thêm nữa.
Sau khi đỗ xe xong thì tháo dây an toàn.
Mà bọn họ còn chưa kịp xuống xe thì chiếc xe vừa nãy muốn cướp chỗ đậu xe đã dừng bên cạnh, một người đàn ông cao to bước từ trên xe xuống, anh ta vô cùng bất mãn đạp một chân vào bánh xe trước của Giang Sách.
“Cút ra khỏi xe cho ông mau!"
Giang Sách khẽ nhíu mày, ý bảo Tân Uẩn đừng xuống xe vội, trước mắt cứ ngồi trên xe chờ một lát đã.
Sau đó, anh đẩy cửa xe đi ra ngoài, hờ hững nói: "Anh làm gì vậy?"
“Làm gì vậy à?" Người đàn ông cao to nói với dáng vẻ hung ác: "Đây là chỗ đỗ xe của bố mày, mày tránh ra chỗ khác cho ông mau!"
Giang Sách lạnh lùng nói: "Chỗ đậu xe này tôi tìm được trước, mà xe tôi cũng đậu trước ở chỗ này rồi, tại sao lại biến thành chỗ của anh? Nếu có năng lực, thì sao vừa nãy anh không giành đỗ xe trước tôi đi."
Người đàn ông cao to kia sửng sốt.
Thành thật mà nói thì kỹ thuật lái xe của người đàn ông cao to này không tồi chút nào, trong tình huống vừa rồi, chuyện anh ta cướp được chỗ đậu xe cũng là chuyện chắc chắn một trăm phần trăm.
Nhưng anh ta thật không thể ngờ được, kỹ thuật lái xe của Giang Sách hóa ra còn lợi hại hơn cả anh ta nữa, đã đi trước anh ta một bước, giành chỗ đậu xe.
Kỹ thuật không bằng người ta, nên thua thôi.
Người đàn ông cao to kia nhất thời nghẹn họng không nói được gì, mà lúc này, một người phụ nữ trang điểm ăn mặc diêm dúa lòe loẹt bước từ trên xe xuống, cô ta giậm chân nói: "Vũ hội sắp bắt đầu rồi, anh còn đứng đây làm cái quái gì vậy? Cuối cùng là còn chỗ đậu xe không?"