TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đế Bá
Chương 132: Nhận Tổ Quy Tông (2)

Tô Ung Hoàng chính là tuyệt mạo nữ tử, nếu như không xuất ra bức họa đến cẩn thận so sánh, thực sự rất khó có người có thể đem nàng hướng trên người Minh Nhân Tiên Đế nghĩ.

Lý Thất Dạ là người nhìn thấy Minh Nhân Tiên Đế nhiều nhất, hắn tận mắt nhìn Minh Nhân phát triển, cho nên, thời điểm hắn lần đầu tiên nhìn thấy Tô Ung Hoàng, hắn cũng vì đó tâm thần khẽ động, vừa nhìn thấy dung mạo của Tô Ung Hoàng, hắn liền biết xuất thân lai lịch của nàng! - Cái này, cái này, quá giống, đặc biệt là lông mày, cái này, thần vận của lông mày này, quả thực là cùng tổ sư giống như đúc!

Cẩn thận so sánh, chư vị trưởng lão cũng không khỏi vì đó hãi nhiên, cảm thấy bất khả tư nghị, đặc biệt là mày kiếm của Tô Ung Hoàng, có thể nói là cùng Minh Nhân Tiên Đế giống như đúc.

Đây cũng là địa phương Lý Thất Dạ ấn tượng sâu nhất, con mắt của Tô Ung Hoàng lớn lên giống Tô Nữ, nhưng mà, thần vận lông mày của nàng, cùng Minh Nhân Tiên Đế là giống như đúc! - Chưởng môn có thể nhỏ máu nhận thân, này là tổ sư tự họa, tổ sư từng báo mộng ta, nếu chưởng môn là hậu nhân của tổ sư, liền có thể đạt được đế uẩn tiên uy thừa nhận.

Lúc này Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.

Tô Ung Hoàng liếc mắt nhìn Lý Thất Dạ, trên thực tế, nàng căn bản không tin tưởng Lý Thất Dạ cái gọi là tổ sư báo mộng, nhưng mà, ngoại trừ tổ sư báo mộng ra, còn có cái gì có thể làm cho Lý Thất Dạ đối với sự tình của Minh Nhân Tiên Đế, đối với Thiên Nhai Tô gia hiểu rõ như vậy?

Nhìn bức họa tổ tiên của mình, Tô Ung Hoàng cũng không có thể tự đè nén, trong nội tâm không khỏi vì đó kích động, Tô gia bọn hắn cũng có bức họa của Minh Nhân Tiên Đế, nhưng mà, đây không phải là xuất từ tay Minh Nhân Tiên Đế, mặc dù vẽ cực kỳ giống, nhưng mà, không có loại đế tức này, đây chỉ có Tiên Đế tự vẽ mới có đế tức!

Cuối cùng, Tô Ung Hoàng đâm rách ngón tay, một giọt máu tươi nhỏ tới bên trong bức họa, trong nháy mắt, một giọt máu tươi này bị bức họa hút tận.

Oanh… trong chớp mắt này, đế uẩn tiên uy đáng sợ bạo phát, trong một chớp mắt, ở bên trong bức họa đi ra một cái bóng, cái bóng này vừa đi ra, liền quân lâm cửu thiên thập địa, đãng quét Thần Ma!

Một cái bóng vô địch đi ra, trong một chớp mắt, đế uy đáng sợ xông vào trong thiên địa! Ở dưới thần uy vô địch như thế, nhật nguyệt vô quang, thiên địa thất sắc!

Trong chớp mắt này, vô số đại nhân vật của Đại Trung Vực đều cảm nhận được cỗ đế uy vô địch kia, đế uy một cái chớp mắt rồi biến mất kia thoáng cái kinh động đến vô số người. - Đế uy…

Có vô số nhân vật cổ xưa lập tức mở hai mắt ra, nhưng mà, cỗ đế uy này biến mất quá nhanh, làm cho không người nào có thể truy tìm.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Về phần Tẩy Nhan Cổ Phái, đế uy quét qua, tất cả đệ tử cũng vì đó hãi nhiên, thoáng cái đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái đều nằm ở dưới đế uy!

Ở trong Tổ điện, đám người Cổ Thiết Thủ là tại chỗ nằm trên đất, dưới đế uy, bọn hắn không thể khinh nhờn!

Ở thời điểm này, duy nhất không thụ bất kỳ ảnh hưởng gì cũng chỉ có Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ nhìn lấy hình bóng vô địch này, cái gì cũng không có nói.

Hình bóng vô địch nhìn Tô Ung Hoàng một hồi lâu, sau đó nhìn lấy Lý Thất Dạ rất lâu, cuối cùng, hết thảy đều hóa thành một tiếng thờ dài nhè nhẹ, hình bóng vô địch tiêu tán theo mà đi, hóa thành đế uẩn tiên uy, quay về bên trong bức họa.

Gặp đế uẩn tiên uy của tổ tiên, Tô Ung Hoàng cũng không khỏi vì đó kích động, cảm động không hiểu, đây là lần thứ nhất nàng cách tổ tiên mình gần như thế!

Khi đế uẩn tiên uy biến mất cực kỳ lâu, lúc này chư vị trưởng lão mới có thể nơm nớp lo sợ đứng lên, một màn này, đối với bọn hắn mà nói, thật sự là quá rung động, đây là tổ sư hiển linh nha! - Trời không diệt Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta.

Chu trưởng lão không khỏi kích động nói ra:

- Hậu nhân Tổ sư trở về, lại che chở Thất Dạ, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta chắc chắn quật khởi!

Lúc này, đám người Chu trưởng lão đều kích động không thôi, thậm chí là nhiệt lệ đầy vành mắt, tổ sư hiển linh, khiến Tẩy Nhan Cổ Phái suy tàn thấy được hi vọng!

Minh Nhân Tiên Đế đế uẩn tiên uy hóa thành hình bóng vô địch, là nhận lấy một giọt máu tươi của Tô Ung Hoàng triệu hoán, hình bóng vô địch đích thân xem Tô Ung Hoàng, cái này không hề nghi ngờ, Tô Ung Hoàng là hậu nhân của Minh Nhân Tiên Đế.

Nhưng mà, lần này tổ sư hiển linh xa xa không chỉ ở đây, tổ sư đích thân xem Tô Ung Hoàng, đây là thừa nhận thân phận của Tô Ung Hoàng, trọng yếu hơn là, tổ sư lặng yên xem Lý Thất Dạ rất lâu, không hề nghi ngờ, này là tổ sư coi trọng Lý Thất Dạ, hắn chính là trung hưng chi chủ mà tổ sư lựa chọn!

Đương nhiên, chư trưởng lão lại không biết, đế ảnh của Minh Nhân Tiên Đế lặng yên xem Lý Thất Dạ là có nguyên nhân khác . Mặc dù đời này Lý Thất Dạ không còn là Âm Nha, nhưng mà, Chân Mệnh, hồn phách của hắn y nguyên không thay đổi, đế uẩn tiên uy đương nhiên là có thể cảm thụ đi ra.

Cuối cùng, chư lão đối với Tô Ung Hoàng hạ bái, lấy Cổ Thiết Thủ cầm đầu, nói ra:

- Chúng ta hồ đồ, không biết chưởng môn chính là hậu đại của tổ sư, trước đó có chỗ mạo phạm, xin chưởng môn thứ lỗi.

Tô Ung Hoàng nhẹ gật đầu, nói ra:

- Trưởng lão khách khí, năm đó ta chỉ là một tiểu nữ hài mười ba tuổi, có thể ngồi trên chức chưởng môn, chính là công lao của chư vị trưởng lão, đặc biệt là Cổ trưởng lão, năm đó khuất ủy ngươi rồi. Năm đó Tẩy Nhan Cổ Phái thế cục không ổn, thân phận của ta cũng không tiện công khai. - Sự tình năm đó, đã thành quá khứ, tất cả mọi người là vì Tẩy Nhan Cổ Phái.

Cổ trưởng lão cũng cảm thán nói ra:

- Hôm nay, vừa là có chưởng môn trở về, lại có Thất Dạ thụ tổ sư che chở, chúng ta trên dưới một lòng, chấn hưng Tẩy Nhan Cổ Phái!

- Cổ trưởng lão nói phải, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta hẳn là trên dưới một lòng, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta mới có thể chấn hưng.

Tô Ung Hoàng gật đầu, ung dung hoàng trụ, làm hậu nhân Tiên Đế, loại khí tức hoàng trụ này, chính là tự nhiên mà thành!

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói ra:

- Hôm nay, chúng ta nói chuyện thứ hai, chính là sự tình Ma Bối Lĩnh.

Tổ sư hiển linh, để chư vị trưởng lão vì đó hưng phấn, hiện tại Lý Thất Dạ nhấc lên sự tình Ma Bối Lĩnh, liền để bầu không khí không khỏi ngưng trọng xuống. - Ta đã quyết định, lần này, chủ yếu là mang một đời đệ tử tuổi trẻ nhập Ma Bối Lĩnh, ta ý định mang ba đội đệ tử đi vào, một đội đệ tử, chính là đệ tử Tẩy Thạch Cốc; mặc dù bọn hắn ở bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái tư lịch cạn, đạo hạnh cũng cạn, nhưng mà, đây cũng là thời điểm ma luyện bọn hắn tốt nhất! Một đội khác, chính là đội đệ tử Khuất Đao Ly dẫn đầu kia, đội đệ tử này có thể nói là tương lai tinh nhuệ của Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta, đây càng là phải ma luyện; một chi đội ngũ cuối cùng, ta nghĩ từ bên trong đệ tử đời thứ hai, lấy ra đệ tử tương đối trẻ tuổi cùng một bộ phận đường chủ.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Đọc truyện chữ Full