“A, ông chủ...” Hà Mộ Tình kinh ngạc thẹn thùng hét lên, hông bị một bàn tay to lớn ghìm chặt. Cô ta nằm hẳn lên người anh, tư thế này thật đúng tâm ý của cô ta.
“Tiểu Hi, em đừng rời bỏ anh, được không?” “...” Hà Mộ Tình không lên tiếng, trong lòng cũng do dự. Cảm giác phải làm vật thể thân thật là khổ sở. “Tiểu Hi, nhận lời anh đi mà!” Cố Nam Hách ôm cô ta càng chặt, “Mau nói vĩnh viễn không bao giờ rời xa anh đi.”
Hà Mộ Tình quẳng hết mọi do dự, gật đầu nói: “Được.” Vừa dứt lời, cô ta cúi đầu hôn Cố Nam Hách, rằng mối quấn quýt với anh.
Cố Nam Hách cũng rất kích động, bảy phần say ba phần tỉnh, cảm2nhận sâu sắc đối phương vừa háo hức vừa nhiệt tình.
Hà Mộ Tình vô cùng chủ động, vừa hôn vừa đưa hai tay lên cổ áo Cố Nam Hách, cởi nút áo sơ mi của anh ra.
Khi tay chạm đến cơ ngực săn chắc của anh thì cô ta cảm thấy mình may mắn vô cùng khi đi tới được bước này. Cố Nam Hách bị dục vọng khống chế, mơ mơ màng màng.
Nhưng khi Hà Mộ Tình chủ động lột sạch váy áo bò lên người thì anh đột nhiên mở mắt ra.
“Tôi chỉ muốn lấy lòng anh mà thôi, vì muốn được công ty lăng xê mà bán đứng bản thân mình. Bây giờ suy nghĩ lại, tôi muốn làm lại chính mình.”
Giọng nói của Phương Tiểu Hi vang vọng bên tai, anh đột6nhiên ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt, nhìn thấy người phụ nữ lõa lồ ghê tởm đang ôm đầu mình, luôn miệng nói những lời ghê tởm.
“Hách, Hách, nhanh lên, nhanh cho em... Em không chịu nổi... Nhanh đi...”
Nơi quái quỷ nào đây? Tiểu Hi đây sao?
Cố Nam Hách đột nhiên choàng tỉnh. Lúc Hà Mộ Tình đang muốn cải thắt lưng anh ra thì anh giơ chân lên đá cho cô ta một cước.
“A!” Hà Mộ Tình kêu lên, ngồi dưới đất như một ả động cỡn, cả người trần truồng, ánh mắt đói khát.
“Hách...”
“Câm miệng!” Cố Nam Hách thầm chửi thề.
“Ông chủ, em...” Hà Mộ Tình ngồi dưới sàn nhà lạnh như băng, hai tay vòng quanh ngực, đôi mắt đẫm lệ rưng rưng nhìn anh.
Cố Nam Hách vội vàng nhìn ra chỗ khác,3chống hai tay lên giường đứng lên. Thấy anh muốn đi, Hà Mộ Tình sốt ruột, “Ông chủ, ông chủ!” Cô ta nhào đến bên chân anh, hai tay ôm chặt chân phải của anh, “ông chủ, em thích anh từ lâu rồi. Em không xin bất cứ điều gì, cũng không cần anh quản lý em, chỉ cần anh cho em được thỏa mãn tình yêu thầm kín nhỏ nhoi này, có được không?” “Cút!” Cố Nam Hách gầm lên như sấm rền, giơ chân đá văng cô ta ra. Anh thật sự cảm thấy cô ta rất ghê tởm. Chính vì cô ta mà anh cũng cảm thấy ghê tởm bản thân mình.
Anh đi thẳng ra cửa, mặc dù đầu đau như muốn nổ tung. Phía sau chợt vang lên tiếng hét chất vấn9cuồng loạn của Hà Mộ Tình, “Thật ra thì em có điểm nào kém Phương Tiểu Hi chứ?”
Cố Nam Hách dừng bước, không quay đầu lại, vô cùng kiên định trả lời: “Điểm nào cô cũng thấp kém hơn Phương Tiểu Hi.”
Nói rồi anh bước ra khỏi phòng, không chút lưu luyến. Cơ thể lõa lồ của Hà Mộ Tình nằm sấp trên sàn nhà, ê chề không biết chui vào đâu. Cố Nam Hách thực sự đã uống quá nhiều, mới đi được vài bước trong hành lang đã va đụng vào tường. Anh đứng tựa vào tường, nhìn thấy mọi vật xung quanh xoay mòng mòng, mí mắt nặng trịch không mở ra nổi. Đúng lúc này nhân viên vệ sinh đi ngang qua nhìn thấy, vội vàng gọi cho quản lý khách sạn.4Ngày hôm sau, vị trí trên bảng hot search đã đổi chủ. Từ khi ra mắt, đây là lần đầu tiên Hà Mộ Tình đứng đầu bảng hot search và giữ nguyên vị trí trong một thời gian dài. Tin tức cô ta và Cố Nam Hách dìu nhau vào khách sạn như bùng nổ.
Không chỉ có hình ảnh mà còn có video, rất rõ nét.
Bài báo nói, hai người nửa đêm đi vào khách sạn, đến ngày hôm sau ra khỏi cửa. Hai người ở trong khách sạn cũng phải đến hơn năm tiếng. Cố Nam Hách luôn thờ ơ không thèm giải thích những chuyện giật gân thế này.
Còn bộ phận truyền thông của Giải trí Minh Nghiệp cũng không biết nên làm gì. Chuyện này có liên quan đến ông chủ, nhưng ông chủ không ra chỉ thị, bọn họ cũng không biết phải xử lý ra sao. Lúc nào Hà Mộ Tình tham gia chương trình biểu diễn thì cũng lập tức trở thành tiêu điểm, bị rất đông ký giả vây quanh. Mọi người đều không hỏi gì về buổi biểu diễn mà chỉ hỏi về chuyện tình của cô ta và Cố Nam Hách. Chuyện này khiến Ban tổ chức chương trình xanh mặt nhưng cũng đành bó tay. Bầu số Lý Dũng cũng nhiều lần ngăn cản nhưng không thể ngăn được lòng hiếu kỳ của ký giả. Ký giả A: “Cô Hà, cô với Tổng giám đốc Cổ đang hẹn hò à?” Ký giả B: “Cô Hà, tất cả mọi người đều rất quan tâm đến chuyện này. Cô có thể tiết lộ thông tin về quan hệ của mình với Tổng giám đốc Cổ không?” Ký giả c: “Có phải hai người đã sống chung rồi không?” Ký giả D: “Chúc mừng cô Hà. Xin hỏi cô đã được nhà họ Cố công nhận chưa? Bao giờ thì mọi người có thể uống rượu mừng của hai người?” Ký giả E: “Cô Hà, có phải cô đã có tin vui không? Vì chưa đến ba tháng nên cô không tiện tiết lộ?” Tại Hà Mộ Tình ong ong, đầy ắp câu hỏi của ký giả. Đầu óc cô ta không phản ứng kịp, miệng cũng không trả lời nổi. Thế nhưng phóng viên đã viết bài đăng lên, thông báo cô ta sắp kết hôn, còn gán cho cái tên “mẹ trẻ sắp cưới”. Sau đó chuyện phát triển đến cao trào. Ký giả không tìm được Cố Nam Hách thì đến hẳn nhà họ Cố. Chu Đình đích thân đi ra thay mặt con giải thích.
Bà nói: “Chuyện này là hoàn toàn không thể. Con tôi không qua lại với nữ minh tinh trong showbiz. Bọn họ chẳng qua chỉ là quan hệ đồng nghiệp, xin mọi người đừng viết báo lung tung.”
Những lời giải thích của Chu Đình cũng không mang lại hiệu quả gì, ngược lại, còn khiến cho mọi người hoài nghi có phải Hà Mộ Tình không qua được cửa ải của bà không. Cho nên dù cô ta đang mang thai cũng không được gả vào nhà quyền thể. Chu Đình đọc báo xong, vừa tức vừa ghê tởm. Rõ ràng là chỉ làm sáng tỏ mọi chuyện, sao lại trở thành chứng thực rồi?
“Đám ký giả này viết vớ vẩn quá!” Chu Đình tức giận đến mức muốn đập điện thoại đi.
Cổ Giang chỉ lo lắng cho sức khỏe của vợ, “Để cho con xử lý, bà không cần quan tâm nhiều.” “Tôi có thể không quan tâm sao? Nó là con tôi, ôi, tôi vừa hẹn với bà Trần, ngỏ lời để Cố Nam Hách gặp mặt cháu gái bà ấy. Bây giờ lại còn bị gièm pha thế này, con gái nhà người ta chịu gặp mặt mới là lạ!” Đúng lúc này, chuông điện thoại di động kêu lên. Đúng là bà Trần gọi đến. “Suyt...” Chu Đình nghe điện thoại, “Alo, chào bà Trần.” “Thật vậy sao? May quá, người thông minh không tin lời đồn. Thật tốt, mọi người không tin những lời đồn thất thiệt kia.” “Được được, vậy tối nay gặp.” Cúp điện thoại, cuối cùng Chu Đình cũng nở nụ cười, “Lịch hẹn không thay đổi. Bà Trần nói cháu gái bà ấy biết Cố Nam Hách, cũng thầm thương trộm mến. Chuyện này thật quá tốt rồi.” Cô Giang cười khổ, không biết chuyện xem mắt này là tốt hay xấu đối với con trai nữa.