Chương 1406:
“Chỉ cần Thiên Tuyết khỏi bệnh, tôi sẽ không truy cứu chuyện Lý Tịnh”
Bà ta đe dọa Diệp Phi.
“Nếu không, chuyện giữa chúng ta không xong đâu…”
“Tôi rất tiếc”
Đối mặt với sự hăm dọa của Cốc Oanh, Diệp Phi đáp lại một cách thản nhiên: “Không thể cứu được”
“Cái gì không cứu được? Cậu giả vờ giả vịt như thế để làm gì?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Cốc Oanh chìm xuống: “Cậu có thể còn trẻ và tràn đầy năng lượng, nhưng đừng quá điên cuồng, nghĩ rằng mình sẽ bất khả chiến bại, kỹ năng y học của mình là duy nhất”
“Tôi nói cho cậu biết thế giới này lớn hơn cậu tưởng tượng nhiều, cậu đừng tự cao tự đại”
Bà ta nhìn chằm chằm Diệp Phi: “Chúng ta cũng được coi là người quen rồi, giúp được thì nên giúp, đừng tàn nhẫn vô tình như thế”
Một số người phụ nữ đi cùng cũng nhìn Diệp Phi với vẻ trịch thượng, cho rẵng cậu nhóc này quá ngây thơ.
Bà Dương đi qua không ngạc nhiên thì cũng thôi, vẫn dám từ chối việc cứu người, làm thế này quá tự đề cao bản thân rồi.
Diệp Phi bình tĩnh nói: “Tôi chỉ biết bản thân không đủ tốt, nên không thể cứu được Dương Thiên Tuyết, không muốn làm chậm trễ việc điều trị của cô ấy”
Cốc Oanh gần như bị Diệp Phi làm cho tức chết, sau đó kêu lên.
“Diệp Phi, cậu đã là người trưởng thành rồi, đừng giấu diếm, nói có thành không như thế”
“Nói đi, cần bao nhiêu tiền, ba mươi tỷ, ba trăm tỷ, hay là sáu trăm tỷ?”
“Hay cần điều kiện gì để cứu Thiên Tuyết?”
“Chỉ cần có thể làm được, chúng tôi đều sẽ hài lòng”
Bà ta tỏ ta nhìn thấu Diệp Phi, thằng nhóc này vốn là không muốn cứu người, hiển nhiên là chỉ chờ ra giá, muốn giết nuốt số tiền lớn từ nhà họ Dương.
Nếu không, bà ta thực sự không thể hiểu được tại sao với thân phận của bà †a và Dương Hồng Tinh, Diệp Phi lại không muốn cứu người?
Mong cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhiều nhé! “Tôi nói lại lần nữa, tôi không thể giúp được”
Diệp Phi thờ ơ nói: “Mời bà về cho”
“Đủ rồi!”
Cốc Oanh không thể nhịn được nữa, cầm lấy một cái hộp ném tới trước mặt Diệp Phi một cái, tờ tiền rơi ra ngoài.
Sau đó, bà ta lấy những chiếc hộp còn lại và đập chúng ở lối vào bệnh viện, những tờ đô la, Euro lần lượt xuất hiện.
“Đừng giả vờ với tôi nữa!”
“Chỉ cần Thiên Tuyết khỏi bệnh, muốn bao nhiêu tiền cũng được”
Bà ta nhặt một xấp tiền giấy và đánh vào người Diệp Phi: “Đủ chưa? Nếu không đủ thì tôi sẽ viết thêm séc”
“Diệp Phi, đừng đẩy mọi chuyện đi quá xa”
“Nhà họ Dương cũng coi như có lòng, số tiền này là đủ rồi”
“Đúng là công phu sư tử ngoạm, thế nào cũng không hài lòng”
“Mặt dày thật sự, bác sĩ kiểu gì không biế Một số người phụ nữ đi theo rõ ràng là rất khó chịu khi Diệp Phi kỳ kèo với Cốc Oanh, dù sao thì họ vẫn luôn bị người khác mời chào, nhưng bây giờ thì sao?
“Tiền ở đây, cộng thêm ba mươi tỷ tiền mặt, như vậy là đủ thành ý rồi đúng không”
Cốc Oanh đứng trước Diệp Phi, khuôn mặt xinh đẹp tỏ ra lạnh lùng.
“Đã đủ để mời vị đại thần cậu rồi đúng không?”
“Nếu chỗ này mà không đủ thì không biết thế nào mới đủ nữa”