TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 1407

Chương 1407:

“Vì Thiên Tuyết, tôi nguyện ý”

Một bác sĩ cứ xuất hiện hết lần này đến lần khác khiến Cốc Oanh bộc lộ sự tức giận trong lòng.

Trên thực tế, chỉ cần Dương Hồng Tinh và Cốc Oanh xin lỗi Diệp Phi và chân thành nhờ anh cứu người, Diệp Phi sẽ nể mặt Dương Bảo Quốc mà ra tay.

Nhưng thái độ bất khuất của Cốc Oanh khiến Diệp Phi không muốn lạm dụng y thuật của mình.

“Tiền, tôi không thị “Muốn tôi cứu người cũng không sao, chẳng phải bà yêu con gái như sinh mạng sao?”

Khóe miệng Diệp Phi giễu cợt, quay người cầm dao rọc giấy ném tới trước mặt Cốc Oanh.

“Bà tự chặt một ngón tay, tôi sẽ lập tức tới bệnh viện điều trị cho Dương Thiên Tuyết”

Anh tiếp lời: “Đây là sự chân thành mà tôi muốn”

Có một sự im lặng đến đáng sợ.

Cốc Oanh mí mắt nhảy lên, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt trước máy cắt giấy, bà ta không thể không lùi lại.

“Tên điên! Đồ ngốc! Não úng nước!”

“Người trước mặt cậu là bà Dương, cậu lại muốn bà ấy tự chặt ngón tay?

Cậu có điên không?”

“Diệp Phi, đừng quá hung hăng.”

“Với thái độ này mà đòi lăn lộn ở Long Đô, đến lúc có chuyện thì không ai bảo vệ cậu được đâu…”

Một số người phụ nữ đi theo phản ứng và giận dữ mắng chửi Diệp Phi.

Diệp Phi đứng yên, đưa con dao rọc giấy “Chẳng phải bà yêu con như mạng sao? Tại sao còn không chịu chặt ngón tay?”

“Một ngón tay cho đời con gái cũng đáng lắm”

“Đổi thành người mẹ khác, sợ là chặt đứt cả cánh tay cũng được”

Diệp Phi không ngớt”tát” vào mặt bà ta: “Bà cứ chần chừ mãi thế này, xem ra bà còn yêu bản thân hơn cả con gái.”

“Diệp Phi, rượu mời không uống mà thích uống rượu phạt đúng không?”

Gương mặt xinh đẹp của Cốc Oanh hoàn toàn ảm đạm xuống: “Cậu cho rằng chúng tôi không thể làm gì được cậu sao?”

Thái độ của Diệp Phi khiến bà ta rất khó chịu.

Bà ta quyết định hôm nay sẽ khiến Diệp Phi cúi đầu.

Đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Cốc Oanh, Diệp Phi thản nhiên cười: “Rượu mời hay rượu phạt, tôi đều không muốn uống”

“Chuyện này cũng không ép buộc được.”

“Tiểu Mạn, gọi sở cứu hỏa và yêu cầu họ kiểm tra tình hình cứu hỏa của phòng khám Kim Chi Lâm”

“Tiểu Viên, gọi Cục Y tế đến kiểm tra giấy phép hành nghề của Diệp Phi”

“Một sinh viên đang học quản lý đột nhiên nghiên cứu y học, tôi không tin là không bịp bợm”

“Tiểu Thiến, hãy báo cho Cục Công nghiệp và Thương mại kiểm tra xem phạm vi kinh doanh của Kim Chi Lâm có vượt quá tiêu chuẩn hay không…”

Cốc Oanh cau có và ra lệnh cho một số người phụ nữ đi theo chuẩn bị dạy cho Diệp Phi một bài học.

Diệp Phi thở dài: “Ông Dương có một người vợ như vậy, thật sự là nỗi bưồn lớn của ông ấy!”

“Cậu không đủ tư cách để đánh giá chúng tôi”

Cốc Oanh hét lên: “Hãy tự chăm sóc bản thân mình trước đi, nếu không cứu Thiên Tuyết, không cần thiết phải tồn tại phòng khám này”

Mấy cô bạn gái cũng lấy di động gọi điện, nhìn Diệp Phi với vẻ khinh thường và yêu cầu bà Dương cứ dạy cho Diệp Phi một bài học.

Đọc truyện chữ Full