TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 1667

Chương 1667:

Ông ta đưa tay ngăn Diệp Phi lại sau đó lạnh lùng nói: “Xin hỏi thiệp mời của anh đâu? Hay là ai đưa anh vào?”

“Tham gia tiệc sinh nhật thôi còn cần phải có thiệp mời à?”

Diệp Phi không khỏi nhướng mi: “Tại sao tôi không thấy anh hỏi bọn họ chuyện thiệp m “Chúng tôi không cần phải nói với anh cách chúng tôi làm việc”

Quản lý sảnh Tư Đồ lạnh lùng nói: “Tôi nghỉ ngờ anh không không phải là khách mời của cô Hàn!”

Mặc dù ông ta bày ra dáng vẻ lịch sự nho nhã, nhưng ánh mắt của ông ta lại đầy vẻ khinh thường, như thể Diệp Phi đang cố tình lẫn vào đây để ăn uống.

Diệp Phi mỉm cười: “Tại sao lại ông lại nghi ngờ như vậy?”

“Bởi vì đây là nơi tụ hội cấp cao, người nước ngoài như anh không thể có tư cách đi vào”

Quản lý sảnh Tư Đồ mặt mày lạnh lùng: “Chúng tôi có nghĩa vụ phải đảm bảo an toàn cho bữa tiệc, vì vậy hãy hợp tác”

“Thắng nhóc, nơi này không phải là giống như ở nông thôn của anh có thể tùy tiện trà trộn vào để ăn uống!”

“Cút về đi, anh không được chào đón ở đây, nếu anh cứ ở đây sẽ ảnh hưởng đến khẩu vị của chúng tôi”

Lục Khôn đưa một vài người bạn nữ đến và cười cợt Diệp Phi.

“Nếu tôi không hợp tác thì sao?”

Diệp Phí nhìn quản lý sảnh Tư Đồ và cười: “Anh có thế làm gì tôi?”

Nếu đối phương nói chuyện lịch sự, có thể Diệp Phi sẽ nói ra tên Đường Ngôn Khê, nhưng khi đối phương xem thường người khác, Diệp Phi tự nhiên không cho mặt mũi “Quan tâm làm gì?”

Quản lý sảnh Tư Đồ hừ lạnh xem thường: “Nếu anh không phải là người ở trong cái vòng này thì không được đi vào, nếu không cũng chỉ làm cho người ta cười nhạo mà thôi”

Diệp Phí híp mắt nhìn đối phương: “Đây là lời mà một người quản lý nên nói sao?”

“Xin lỗi, vì sự an toàn của bữa tiệc, chúng tôi phải mời anh đi ra ngoài”

Quản lý sảnh Tư Đồ lạnh lùng nhìn Diệp Phi: “Chờ sau khi chúng tôi điều tra rõ thân phận của anh thì sẽ mời anh trở lại”

Diệp Phi rất có hứng thú: “Nếu điều tra ra thân phận của tôi thì tôi có đủ tư cách đi vào?”

Giọng của Quản lý sảnh Tư Đồ chùng xuống: “Vậy thì chúng tôi sẽ xin lỗi anh!”

“Xin lỗi?

Diệp Phi mỉm cười: “Có Ích sao?”

“Đương nhiên là có ích..”

Quản lý sảnh Tư Đồ vẻ mặt trêu tức: “Đây là đã là nể mặt anh lắm rồi một người đến từ nơi khác như anh..”

“Chát”

Diệp Phi đột nhiên nhanh chóng vung tay ra, tát cho quản lý sảnh Tư Đồ.

một cái rồi nhanh chóng tút lại.

Tốc độ của anh cực nhanh, nhanh đến mức khiến người ta không kịp phản ứng.

Cái tát này vô cùng giòn giã và rõ ràng, thu hút ánh nhìn của mọi người xung quanh.

“Xin lỗi là do tôi kích động”

Diệp Phi xin lỗi một cách ôn hòa, với thái độ chân thành khiến người ta không thể trách tội được: “Tôi đã xin lỗi, ông sẽ tha thứ cho tôi mà đúng không?”

“Anh có biết là anh đang làm cái gì không?”

Quản lý sảnh Tư Đồ che mặt và tức giận: “Người đâu, ném tên khốn này ra khỏi đây cho tô Hai nhân viên bảo vệ hùng hổ tiến lên.

“Thực xin lỗi, là tôi đưa anh ta đến đây”

Đọc truyện chữ Full