TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 3045

Chương 3045

“Chị, sao chị lại hỏi câu này? Em nghe Lâm mụ bên kia bảo là cậu bé hẳn là con ruột. Nếu như chị gặp Phàm Phàm thì chắc có thể thấy rằng hai cha con bọn họ, cứ như được đúc từ một khuôn ra vậy đó”

Đúng là như vậy.

Chỉ cần nghĩ đến gương mặt bé bỏng kia, đáy lòng Tống Chỉ Manh đã lạnh băng.

Bởi vì ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Khúc Nhất Phàm, cô ấy đã phát hiện, cậu bé và Khúc Thương Ly giống như được đúc từ một khuôn ra Vậy.

Nếu như nói hai người không có quan hệ máu mủ, thì chắc chẳn không thể nào có dáng dấp giống nhau đến thế được.

Hơn nữa không riêng gì ngoại hình, ngay cả sự chững chạc và bình tĩnh mà thẳng bé thể hiện ra, cũng giống Khúc Thương Ly như đúc.

Khúc Thương Ly, quả nhiên anh ấy đã phản bội mình, đúng không?

Tống Chỉ Manh cười khẽ, thở dài nhẹ nhõm: “Tốt lắm”

Tô Lam cảm thấy khó hiểu “Tốt lắm?”

Tống Chỉ Manh gật đầu: “Vấn đề năm năm nay đeo bám cuộc đời chị, rốt cuộc cũng có câu trả lời. Chị cũng có thể buông xuống rồi”

Ban đầu Khúc Thương Ly vốn dĩ chia tay với cô, cũng là vì anh ấy đã nɠɵạı ŧìиɧ, hơn nữa người thứ ba còn đang mang thai con của anh ấy Cho nên sau khi cô tỉnh dậy, đầu tiên là chạy đi tìm anh ấy, thái độ của anh ấy đã thay đổi một trời một vực.

Anh ấy đã chẳng còn là người đàn ông hiền lành dịu dàng, luôn cưng chiều cô trong vòng tay nữa rồi Lúc ấy, sự tuyệt tình của anh làm người ta phải run rẩy cả người Tống Chỉ Manh dẫn Tô Lam đi về phía Quan Triều Viễn, sau đó tao nhã ngồi xuống: “Triều Viễn, chú xem thử coi tôi giúp chú một việc lớn như vậy thì có thể đòi chú một ân huệ hay không?”

Quan Triều Viễn cau mày: “Sao tôi lại không nhớ là chị đã giúp tôi chuyện gì Tống Chỉ Manh lập tức đổi thái độ: “Chú này, chú cũng đừng có quên, cái vòng huyết ngọc kia là ai giúp chú tìm về!

Quan Triều Viễn không khỏi hé mắt: “Chị chắc chắn là chị thật sự tìm về Biểu cảm trên mặt Tống Chỉ Manh cứng đờ: “Được rồi, tôi thừa nhận cái huy Chương kia là công lao của chú, tôi chỉ lo mấy việc vặt thôi..”

Tô Lam: “Huy Chương gì cơ?”

Tống Chỉ Manh liền vội vàng nói: “Ừ thì, đó không phải là một cái thông thường đâu..”

Nhưng mà cô còn chưa dứt lời thì đã nhìn thấy mấy ánh mắt sắc như dao của Quan Triều Viễn bên kia phóng tới Cô ấy lập tức như bị ai đó bóp chặt lấy cổ họng, cái gì cũng không nói ra được.

“Ừ thì, đó là… Đó là vì Khúc Thương Ly có thích một cái huy Chương, nên chị đã nhờ Quan Triều Viễn mua nó. Sau đó chú ấy thấy ốn và đồng ý hỗ trợ, chỉ đơn giản vậy thôi”

Dưới sự uy hϊếp của Quan Triều Viễn, Tống Chỉ Manh không thể không nói dối Tô Lam gật đầu; “Đúng là không nhìn ra, ảnh đế Khúc còn sưu tập huy Chương yêu thích nữa”

Trán Tống Chỉ Manh ứa một ít mồ hôi lạnh, cô vội vàng bắt đầu nói sang chuyện khác: “Triều Viễn, tôi muốn làm một Chương trình giải trí, hay là, chú đầu tư cho tôi đí2”

“Chị làm vị trí nào?” Mặt Quan Triều Viễn đầy chán ghét.

Tống Chỉ Manh liên tục gật đầu: “Tôi là nhà sản xuất.”

Quan Triều Viễn từ từ buông ly rượu trong tay xuống: “Nếu vậy thì tôi thấy khoản tiền này thà cầm đi giúp đỡ người nghèo, vậy cũng coi như có ý nghĩa! “

Tống Chỉ Manh nháy mắt bùng nổ: “Nhìn cách chú nói kìa, chị chú cùi bắp đến vậy hả?”

Quan Triều Viễn nghiêm túc gật đầu: “Trong lòng tôi, chị chính là cùi bắp như vậy ¡ sao?”

Đọc truyện chữ Full