“Tôi nghĩ có lẽ giá thị trường của công ty Chính Hòa vào khoảng năm tỷ.” Diệp Vô Phong mỉm cười nói.
Lý Thích cười ha hả: “Năm tỷ? Có phải anh điên rồi không? Công ty Chính Hòa phải có giá ít nhất là 15 tỷ!"
Trịnh Phi cũng thấy Diệp Vô Phong đang nói đùa, 5 tỷ đã muốn thu mua công ty Chính Hòa của bọn họ quả thực là chuyện đùa, bọn họ mà bán công ty Chính Hòa thì ít nhất cũng phải thu lại được 15 tỷ, càng không nói đến hiện tại công ty bọn họ còn đang trên đà không ngừng phát triển, căn bản không tồn tại tình trạng lỗ vốn.
Nhưng anh ta không tin Diệp Vô Phong lại không biết chuyện này, Diệp Vô Phong rõ ràng biết giá thị trường của công ty bọn họ, sở dĩ nói như vậy là vì muốn làm nhục bọn họ!
Anh ta thấy rất rõ ràng, Diệp Vô Phong đây là muốn ép mua ép bán.
Diệp Vô Phong cười nói: “Đúng thế, nếu là tình huống bình thường thì giá thị trường của công ty mấy người phải đến 15 tỷ, nhưng mấy người không biết hiện tại đang trong thời kì đặc biệt sao? Hiện tại mấy người bán công ty đi, nhìn xem ai dám thu mua?"
Lý Thích vô cùng tự tin: “Người muốn thu mua đầy rẫy, anh cho là cả Liêu Tây này không ai đỏ mắt nhìn chúng tôi lũng đoạn thị trường ngành bảo vệ Liêu Tây sao? Bọn họ cũng muốn muốn chia một bát canh, nhưng luôn thất bại, biết tại sao không? Bởi vì công ty Chính Hòa chúng tôi đã húp trọn cái thị trường này ở Liêu Tây rồi, chúng tôi có được…"
Diệp Vô Phong khoát tay: “Tôi không muốn nghe mấy người , mấy người cứ trực tiếp nói với tôi là được, ba tỷ đó có bán hay không?"
Bạch Nhạn Phi nhíu lông mày, có chút giật mình nhìn Diệp Vô Phong, cô ấy làm bạn đi cùng Diệp Vô Phong tới, nhưng nghe anh nói thế cũng cảm thấy thật sự quá đáng.
Một công ty trị giá 15 tỷ cứ thế bị ép xuống còn ba tỷ, thế này thì đâu phải đàm phán, đây là đang đi cướp đó được không!
Sắc mặt Lý Thích trầm xuống, mà Trịnh Phi thì cũng mím chặt môi.
Lý Thích giận dữ nói: “Coi như tôi đã nhìn ra, hôm nay anh tới là muốn khiến chúng tôi không thoải mái, chứ căn bản không phải có lòng muốn thu mua công ty Chính Hòa."
Diệp Vô Phong tỏ vẻ không sao cả: “Anh nhầm rồi, chúng ta là đang bàn giá cả, nhưng nếu mấy người muốn bán công ty Chính Hòa với giá 15 tỷ thì vì sao tôi phải thu mua công ty của mấy người? Bản thân tôi tự bỏ 15 tỷ ra mua một công ty bảo vệ là được."
“Nói thật dễ nghe, anh cho là công ty bảo vệ dễ làm thế à? Nếu anh dám mở công ty này ở Liêu Tây, không cần tốn quá nhiều thời gian sẽ nhanh chóng đóng cửa, thậm chí còn không cần chúng tôi chèn ép.” Lý Thích vô cùng hiểu tình huống hiện tại của Liêu Tây, cái ngành này có một công ty Chính Hòa là đủ rồi.
Diệp Vô Phong cười trêu tức: “Vậy sao? Tôi đây thật sự muốn thử một lần, vốn dĩ tôi định thu mua công ty mấy người, dù sao mấy người cũng tự biết bản thân hiện tại đã không thể khiến cho công ty Chính Hòa phát triển giống như trước đây, tiếp theo đây nghiệp vụ của mấy người sẽ trượt dốc không phanh, tôi đây là đang muốn cứu mấy người, nhưng mấy người lại không tiếp nhận thì tôi chỉ có thể nhìn công ty của mấy người trực tiếp phá sản thôi."
Lý Thích vẫn khinh thường nhìn Diệp Vô Phong, anh ta đương nhiên không tin Diệp Vô Phong có thể khiến công ty của bọn họ phá sản, cũng không tin Diệp Vô Phong có thể mở được một công ty bảo vệ.
Dù sao bọn họ vô cùng hiểu tình hình hiện tại của Liêu Tây, tất cả xí nghiệp nhất định phải móc nối quan hệ với nhà họ Nguyên, mà bản thân Diệp Vô Phong lại là người đắc tội với nhà họ Nguyên, nhà họ Nguyên làm sao có thể cho Diệp Vô Phong mở công ty có móc nối quan hệ với nhà họ Nguyên được.
Không bỏ đá xuống giếng đã là vô cùng nhân từ rồi.
Diệp Vô Phong đứng lên, dẫn Bạch Nhạn Phi đi ra ngoài.
Chờ sau khi hai người rời đi, Lý Thích và Trịnh Phi mới khinh thường nở nụ cười.
Lý Thích nói: “Bọn họ thật sự cho rằng Liêu Tây dễ lăn lộn thế ư? Xem ra bọn họ đúng là đám người không có đầu óc, đánh nhau thì được chứ đối mặt với chuyện làm ăn kinh doanh thì không hiểu gì hết, hoàn toàn không biết cũng không hiểu quy tắc của Liêu Tây."
“Cho nên chúng ta cứ nhìn bọn họ chật vật rời khỏi Liêu Tây là được rồi, nếu chỉ dựa vào nắm đấm thì tuyệt đối không thể lớn mạnh tại Liêu Tây.” Trịnh Phi vô cùng vui vẻ nói.
“Có điều chúng ta vẫn cần lớn tiếng kêu gọi những xí nghiệp khác, bảo bọn nó chú ý chút, nếu nhìn thấy Diệp Vô Phong mở công ty thì cứ giẫm chết luôn là được.”
Lý Thích đương nhiên sẽ không mềm lòng, nếu Diệp Vô Phong muốn mở công ty, anh ta sẽ khiến cho công ty của Diệp Vô Phong phá sản.
Diệp Vô Phong dẫn theo Bạch Nhạn Phi đi ra khỏi công ty Chính Hòa, Bạch Nhạn Phi thấy khó hiểu về hành vi của Diệp Vô Phong, cô ấy cho rằng tối hôm nay Diệp Vô Phong sẽ giành công ty Chính Hòa tới tay, nhưng thật không ngờ sau cùng lại thay đổi.
Cô ấy tạm thời không biết Diệp Vô Phong nghĩ thế nào, nhưng cô ấy vẫn tin Diệp Vô Phong.
“Hiện tại cho bọn họ ba tỷ mà bọn họ không cần, tôi đây sẽ chờ đến lúc khiến bọn họ phải chạy đến cầu xin tôi mua công ty vậy.” Diệp Vô Phong cười khẩy.
Bạch Nhạn Phi lại nhướng mày: “Nhưng anh cũng biết, hiện tại việc kinh doanh ở Liêu Tây hoàn toàn do nhà họ Nguyên nắm giữ, anh lại là tử địch của nhà họ Nguyên, anh muốn thuận lợi mở công ty bảo vệ ở đây, thật đúng là không dễ làm đâu."
Diệp Vô Phong mỉm cười: “Yên tâm đi, có một số việc xét cho cùng vẫn nên thử một lần mới biết được, hơn nữa nhà họ Nguyên bọn họ thật sự lợi hại thế sao? Tôi cho rằng không phải, tôi đã bảo Phong Tử Nghĩa giúp tôi liên hệ với một vài doanh nhân chính thống, bọn họ đều kinh doanh một vài thực nghiệp, tuyệt đối không đụng vào những ngành nghề trái với pháp luật, những người này vẫn luôn không phục nhà họ Nguyên, tuy rằng vẫn phải kinh doanh cẩn thận dưới trướng nhà họ Nguyên."
Bạch Nhạn Phi sửng sốt, cô ấy thật không ngờ Diệp Vô Phong đã bắt đầu làm mấy chuyện đối nghịch với nhà họ Nguyên rồi.
Diệp Vô Phong mỉm cười nói: “Kế tiếp chính là bàn bạc với bọn họ, xây dựng một liên minh, nhanh chóng ép công ty Chính Hòa đến bên bờ vực phá sản."
Bạch Nhạn Phi nghe thấy mấy lời hung hăng càn quấy một cách trắng trợn này, trong bất chợt không khỏi có chút ngẩn người, bởi vì cô ấy biết, chỉ cần là lời Diệp Vô Phong nói thì anh nhất định sẽ thực hiện được.
Vậy thì công ty Chính Hòa cũng nguy rồi.
Bạch Nhạn Phi thật sự cảm thấy bi ai thay Lý Thích và Trịnh Phi, không rõ vì sao bọn họ phải đi trêu vào Diệp Vô Phong nữa.
“Đúng rồi, công ty bảo vệ sẽ dùng tên công ty vệ sĩ Long Kiếm của cô, do cô tới kinh doanh.” Diệp Vô Phong nhìn Bạch Nhạn Phi.
Bạch Nhạn Phi có chút giật mình: “Ý của anh là trực tiếp để cho công ty vệ sĩ Long Kiếm lên võ đài với công ty Chính Hòa sao?"
“Phải, tôi không có quá nhiều kinh nghiệm đối với công ty bảo vệ, cũng không biết phải kinh doanh nó như thế nào, nhưng cô thì làm được, tôi chỉ cần khiến công ty Chính Hòa sụp đổ là được, tin chắc công ty vệ sĩ Long Kiếm có thể thành công quật khởi tại Liêu Tây.” Diệp Vô Phong vẫn vô cùng có lòng tin vào Bạch Nhạn Phi.
Bạch Nhạn Phi im lặng một lúc mới gật đầu: “Chỉ cần anh giải quyết công ty Chính Hòa thì tôi nhất định có thể đưa công ty vệ sĩ Long Kiếm trở thành công ty vệ sĩ lớn nhất Liêu Tây, tôi có lòng tin này."
Diệp Vô Phong mỉm cười: “Cái tôi cần chính là sự tự tin của cô."
Hai người về tới khách sạn nghỉ ngơi một đêm, Diệp Vô Phong liền chạy đến nhà Phong Tử Nghĩa.