Trong lòng mặc dù chấn động, nhưng Từ Cương chẳng mấy chốc đã thanh tỉnh lại. Hắn quan sát La Phong từ xa. Với tư duy của một thương nhân, chẳng mấy chốc hắn đã đưa ra một loạt phán đoán: “La Phong này tuổi còn trẻ mà đã là cấp chiến tướng sơ cấp rồi! Hơn nữa điều kiện xuất thân của hắn cũng không tốt, có thể đi đến bước này thật ra là rất khó! Mình thấy cứ để thế cũng tốt… Nếu ngày nào đó hắn có thể trở thành cấp chiến thần, e rằng cha mẹ của mình còn ước gì có thể gả muội muội cho hắn nữa ấy chứ.”
“Nhưng… “
“Võ giả cuối cùng vẫn là võ giả. Đến cả Lục Cương cũng phải chết, ai biết hắn ngày nào sẽ chết chứ. Thôi đi, thôi đi. Đừng suy nghĩ nhiều. Cứ từ từ, xem tương lai La Phong sẽ phát triển ra sao rồi tính tiếp.” Từ Cương thầm nghĩ. Dù sao một chiến tướng sơ cấp đối với đại gia tộc Từ gia thì vẫn chẳng là gì cả.
—– o O o —–
Lễ tưởng niệm vẫn tiếp tục được tiến hành, nhưng đã có một vài võ giả bắt đầu rời khỏi.
Năm người Tiểu đội Hỏa Chùy rời khỏi xong, đi loanh quanh tìm một tửu lâu hơi có phong cách cổ, trang hoàng cũng khá tốt. Lão bản tửu lâu này cũng biết hôm nay có không ít người tham gia lễ tưởng niệm. Dù sao lễ viếng cũng được truyền hình trực tiếp trên cả nước. Vừa thấy mấy người La Phong đi về phía hắn, lại còn ngồi xe chuyên dụng của Cực Hạn Võ Quán, làm lão bản tửu lâu hiểu được thân phận năm người này, lập tức mời năm người lên phòng tốt nhất ở lầu ba.
– Chỉ thế thôi, đi đi.
Trần Cốc gọi một vài món ăn rất nhanh, rồi phất tay ra hiệu cho người phục vụ ra ngoài.
Nữ phục vụ xinh đẹp của tửu lâu tò mò liếc mắt nhìn mấy người này, nhưng cũng ngoan ngoãn rời phòng.
– Mẹ nó, hôm nay vốn tâm tình cũng không tệ, thế mà gặp phải mấy tên khốn khϊếp tiểu đội Hổ Nha, thật khiến cho người ta phải nổi giận mà. Tâm tình đang tốt cũng biến sạch rồi!
Cao Phong không kìm được nghiến răng hậm hực chửi. Lúc trước khi ly khai, đám La Phong đã chạm mặt tiểu đội Hổ Nha cũng tới viếng.
– Đội trưởng, chẳng cần chấp mấy tên khốn khϊếp đó làm gì, không đáng đâu.
Ngụy Thiết lắc đầu.
– Đợi đến khi chúng ta tiến vào khu hoang dã, tìm một cơ hội gϊếŧ chết chúng là được.
Ngụy Thanh cười lạnh một tiếng.
La Phong nhướng mày, tinh thần niệm lực đảo qua cả phòng, xem xét có máy nghe lén không.
Thấy La Phong làm như vậy, Cao Phong cười nói:
– La Phong, yên tâm! Tửu lâu này cũng được xem là một chỗ tốt. Phòng ngon nhất của một tửu lâu tốt, bình thường sẽ có một vài nhân vật có thân phận tới đây ăn cơm bàn chuyện, thường xuyên liên quan tới một vài việc cơ mật. Nếu lão bản nhà này dám nghe lén, thế thì hắn thật sự muốn chết rồi!
Trần Cốc cũng mở lời nói:
– Cho dù có máy nghe lén thì sao, chúng ta chỉ là nói muốn gϊếŧ người, nhưng dù sao cũng không gϊếŧ. Miệng nói không được à?
La Phong cười, cảm thấy cũng đúng.
– Đội trưởng, sau lưng tiểu đội Hổ Nha có nhân vật nào khó chọc không?
La Phong hỏi:
– Nếu có, chúng ta nên cảnh giác một chút.
– Có thể có đại nhân vật gì chứ?
Cao Phong cười khẩy một tiếng.
– Chẳng lẽ ba mẹ chúng toàn là chiến thần sao?
– Nói tới chuyện này, chiến thần Lục Cương tiền bối tổng cộng có ba con, hai con trai và một con gái. Trong đó đứa lớn nhất và đứa con gái đều là cao thủ cấp chiến tướng. Chỉ có đứa thứ hai là thực lực rất bình thường.
Ngụy Thiết cảm thán nói:
– Cao thủ quả là khác người, đến cả con cái cũng lợi hại như vậy.
– Gì, ba đứa con, có hai người là cấp chiến tướng à?
La Phong kinh hãi.
– Rất bình thường.
Cao Phong nói:
– La Phong, cậu mới tiến vào cộng đồng võ giả chưa lâu, nên có thể không rõ lắm. Trên thực tế, một võ giả lợi hại thì con cái phần lớn đều khá lợi hại! Tỷ như đệ nhất cường giả thế giới 'Hồng' của chúng ta, bản thân hắn là 1 tồn tại vượt cả cấp chiến thần. Còn nhi tử và con gái của hắn đều là cấp chiến thần cả!
La Phong chớp mắt, hắn thật sự không chú ý tới loại tin tức này.
– Kỳ thật đạo lý cũng rất đơn giản.
Cao Phong cười tiếp tục nói:
– Võ giả tu luyện, mỗi một tế bào trong thân thể đều hấp thu nguyên năng gien, hoàn thiện gien trong cơ thể, làm gien trong cơ thể không ngừng cải thiện đề cao! Kỳ thật quá trình tu luyện, cũng là quá trình cải thiện đề cao gien. Càng là cường giả, gien lại càng cao cấp.
– Còn khi kết hôn sinh con cái, chính là đem gien mình truyền lại cho đời sau!
– Giống như 'Hồng', ' Lôi Thần ' và cả ” Chu Hỉ ' lúc trước chúng ta thấy, những tuyệt thế cường giả bực này thì con cái của họ đạt tới cấp chiến thần cũng không có gì lạ! Vì người ta sinh ra đã có gien tốt. Nhưng cũng không phải trăm phần trăm. Nếu đời sau thực lực không bằng tiền bối, sẽ dẫn đến đời sau không bằng đời trước. Vài đời sau, gien gia tộc sẽ trở nên bình thường.
La Phong gật đầu.
Kết hôn sinh con, thật ra là quá trình di truyền gien. Con cái của cường giả sinh ra đã có ưu thế!
Cửa phòng bao riêng mở ra. Người phục vụ đi vào đưa thức ăn.
– Ừm.
Đợi đến khi người phục vụ bày thức ăn rồi ly khai, Cao Phong than thở:
– Kỳ thật dựa theo việc nhân loại phát triển như vậy, gien của cường giả sẽ dần dần được truyền bá, làm gien toàn nhân loại trên Địa Cầu chúng ta sẽ được đề cao dần dần! Nhưng, người yếu và cường giả mà kết hôn, cũng sẽ sinh ra một vài con cái có gien rất bình thường.
– Do đó, muốn đề cao gien toàn nhân loại thì rất khó.
– Cường giả đề cao gien cho toàn nhân loại, còn người yếu lại làm giảm gien nhân loại xuống.
– Nhưng có thể khẳng định, theo thời gian, tố chất thân thể tổng thể nhân loại trên Địa Cầu sẽ từng bước tăng lên! Một ngày nào đó, mọi nhân loại cơ hồ đều có thể trở thành võ giả!
Cao Phong kết luận, La Phong cũng khẽ gật đầu.
– Đương nhiên, toàn nhân loại, mỗi người đều có thể trở thành võ giả. Không ai biết phải bao nhiêu năm! Năm trăm năm? Một ngàn năm? Năm ngàn năm?
Cao Phong lắc đầu cười, quá trình tiến hóa của toàn thể nhân loại quả thật rất lâu.
…
Đám người La Phong chẳng mấy chốc đã ăn xong, sau khi dọn đồ ăn, lại gọi thêm mấy bình nước trà.
– Lão Trần và cả anh em Ngụy Thiết nữa, cũng đã làm quen với sức mạnh mới rồi. Ta thấy, hai ngày nữa chúng ta sẽ tiến vào khu hoang dã.
Cao Phong nhìn qua mấy người.
– Mọi người có ý kiến gì không?
– Hay là ngày mốt đi?
Trần Cốc mở lời.
La Phong gật đầu:
– Ngày mốt xuất phát, nhưng đội trưởng, chúng ta lần này đi đâu?
– Ha ha.
Trần Cốc cười phá lên.
– Lần này chúng ta đương nhiên không thể đi những thị trấn nho nhỏ nữa. Đội ngũ chúng ta manh hơn trước kia rất nhiều.
Thực lực chỉnh thể đội ngũ mạnh gấp mười lần trước đây cũng không phải là hư ngôn.
– Đi tới khu Đại Thị (thành phố lớn) đi.
Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cũng mắt tỏa sáng.
Lúc trước, họ nhiều nhất cũng chỉ đi thành thị cấp thấp thôi.
– Hay là chúng ta làm cao, xông pha tới Thành Thị Số 003 nhé?
Cao Phong hít sâu một hơi, thầm thì nói.
– Thành Thị Số 003?
Bọn người La Phong đang ngồi đều sợ tới mức nhảy dựng lên.
Thành Thị Số 003, đại biểu cho cái gì?
Đây là khu vực có thể nói là khu đáng sợ số một số hai Âu Á. Nơi này kế cận hải dương, do đó có vô số quái thú hải dương theo một vài nhánh sông mà vào. Nơi này cơ hồ có kiến trúc trù phú bậc nhất toàn Á Châu, cũng làm cho số lượng quái thú ở nơi này đạt tới một con số kinh người. Nơi này có vô số quái thú cấp lãnh chúa, thậm chí có cả quái thú vượt cả cấp lãnh chúa đóng tại đây!
Vô số võ giả hàng đầu cũng chạy đến nơi này!
Thậm chí còn vũ giả ở những Căn Cứ Thị khác trong Hoa Hạ Quốc cũng chuyên môn chạy tới đây!
Nơi này, cơ hồ là đại bản doanh chém gϊếŧ giữa vũ giả nhân loại và đám quái thú!
Nơi này, chính là trung tâm kinh tế của cả Hoa Hạ Quốc trước thời kỳ Đại Niết Bàn nguyên là TP Thượng Hải!
– Đi tới chỗ đó à?
Ngụy Thiết, Ngụy Thanh đều sợ tới mức nhảy dựng lên.
– Ác quá, bước một bước quá dài rồi.
Ngụy Thiết không kìm được nói:
– Hay là chúng ta trước tiên tới Thành Thị số 023, nguyên là Tô Châu có được hay không?
Dù gan lớn tới đâu, khi nghe tới Thành Thị Số 003, cũng sợ tới mức run lên. Nơi đó dù sao thật sự toàn là long xà hỗn tạp, đại ngạc (cá sấu) ẩn hiện!
Cao Phong nhìn qua mấy người, nở nụ cười:
– Sợ rồi à?
– Sợ cái gì, chỉ nói dám đi Thành Thị Số 003 cũng đủ hãnh diện rồi.
Trần Cốc mắt tỏa sáng.
– Đi, đương nhiên là đi! Dù sao cả thành thị 003 cũng rất lớn, so với những thành thị khác thì to hơn vài chục lần. Chúng ta cũng từ bên ngoài từ từ vào trong, sợ cái gì.
– La Phong, cậu nghĩ sao?
Đám người nhìn về phía La Phong. Dù sao La Phong mới là người có lực chiến đấu mạnh nhất tiểu đội!
La Phong băn khoăn. La Phong đương nhiên biết những truyền kỳ về Thành Thị Số 003.
Ý nghĩ cả Thành Thị số 003, bất luận bây giờ hay nguyên Thượng Hải ngày trước thời kỳ Đại Niết Bàn, đều rất đặc thù đối với nhân loại!
– Được, có thể đi, nhưng chúng ta phải từ vùng ngoại thành từ từ mà vào.
La Phong gật đầu.
– Đương nhiên là từ vùng ngoại thành từ từ tiến bước. Chẳng lẽ ta hiềm mình sống lâu sao? Ta còn chưa muốn chết đâu.
Cao Phong cười.
– Một vài lão bằng hữu của ta lúc trước, không ít người đã tới Thành Thị số 003. Nơi này mới là nơi những võ giả đứng đầu ẩn hiện. Chậc chậc… Chúng ta cũng bắt đầu tới đó lang bạt thôi.
Dám tới Thành Thị số 003, là một biểu tượng về thực lực.
Vì ở đó có rất nhiều những con thú dữ, những con quái thú trùm sỏ. Do đó cho dù là vùng ngoại thành cũng sẽ thường xuyên có vô số quái thú cấp thú tướng xuất hiện. Còn ở giữa, càng không ít quái thú cấp lãnh chúa! Do đó không có chút thực lực, đến cả việc vào vùng ngoại thành Thành Thị Số 003 cũng không dám.
– Được, mọi người nên chuẩn bị nghỉ ngơi cho tốt. Sáng sớm ngày mốt chúng ta xuất phát, tiến về Thành Thị Số 003.
Cao Phong cười nói.
– Được lắm, đi Thành Thị Số 003!
Đám người La Phong đều nhiệt huyết sôi trào.
—– o O o —–