– Hắc Tuyến Xà sắp thành giao long, khẳng định là cấp thú tướng cao cấp, rất gần cấp lãnh chúa!
Cao Phong tỏ vẻ nghiêm túc, trầm giọng nói:
– Hơn nữa là Song Đầu Hắc Tuyến Xà biến dị. Độc của nó so với Hắc Tuyến Xà bình thường mạnh hơn vài phần! Hơn nữa nó hữu có hai túi độc. Mỗi túi độc có giá cao hơn gấp hai lần Hắc Tuyến Xà bình thường không biến dị.
– Nói cách khác, con Song Đầu Hắc Tuyến Xà này giá tương đương với bốn con Hắc Tuyến Xà ngang cấp! Hắc Tuyến Xà sắp thành giao long có giá chừng bốn ức, Song Đầu Hắc Tuyến Xà này có thể bán tới mười sáu ức! Cao hơn giá quái thú cấp lãnh chúa sơ cấp bình thường nhiều.
Cao Phong nói ra con số làm cho những người khác đều tim đập nhanh hơn… Liều mạng hơn mười ngày, gϊếŧ hơn trăm con quái thú cấp thú tướng, còn chưa bằng một con Song Đầu Hắc Tuyến Xà này! Có thể tưởng tượng hiệu suất kiếm tiền khi gϊếŧ chết được con quái thú cường đại này cao ra sao.
– Đương nhiên con Song Đầu Hắc Tuyến Xà này vô cùng nguy hiểm. Chỉ cần bị răng nọc của nó cắn, hoặc chỉ cần trúng độc, chắc chắn sẽ chết!
Cao Phong trầm giọng nói:
– Hơn nữa nó có tới hai đầu, có thể đồng thời công kích cùng lúc hai địch nhân.
– Có làm không?
Cao Phong nhìn về phía những người khác trong đội, cuối cùng ánh mắt dừng ở La Phong.
Những người khác đều trầm mặc, cùng nhìn La Phong.
Tất cả phải chờ La Phong lựa chọn!
Song Đầu Hắc Tuyến Xà, giá rất cao! Nhưng nguy hiểm phi thường!
– Em làm!
La Phong nghiến răng.
– Đội trưởng, anh thì sao?
Có tinh thần niệm lực phụ trợ, năng lực né tránh của mình có thể nói là quỷ dị khó lường.
– La Phong, nếu gặp phải phiền toái, giúp ta một tay nhé.
Cao Phong nghiến răng một cái.
– Vũ giả vốn phải xông pha sinh tử, Ngụy Thiết, đưa thuẫn bài của ngươi cho ta.
– Đội trưởng, đây.
Ngụy Thiết không chút do dự, đưa thuẫn bài của mình cho Cao Phong. Còn Cao Phong bỏ một cái trọng chùy của mình xuống đất, tay trái hắn cầm thuẫn bài, tay phải cầm trọng chùy, cười tự giễu:
– Lâu lắm rồi, ta rất ít khi dùng thuẫn bài tác chiến. Nhưng Song Đầu Hắc Tuyến Xà thật sự quá nguy hiểm, không có thuẫn bài, ta thật sự hơi sợ.
– Đội trưởng, đến lúc đó em tấn công từ xa, anh đánh gần.
La Phong thấp giọng nói.
– Một khi xuất hiện tình huống, em sẽ dùng tinh thần niệm lực tác dụng vào thuẫn bài hoặc giày của anh, anh có thể mượn lực mà né tránh.
– Hiểu rồi.
Cao Phong gật đầu.
La Phong nhìn về phía ba người khác, nói:
– Em và đội trưởng xuống dưới, các anh ở đây. Được rồi, Trần ca, súng bắn tỉa của anh ngắm kỹ nhé… Phòng ngừa có người nhân cơ hội đánh cướp!
– Yên tâm, ta thời khắc nào cũng ngắm xuống phía dưới đó.
Trần Cốc mỉm cười.
– Muốn ta nổ súng, thông báo thẳng một tiếng là được.
– Ừm.
Thông qua đồng hồ thông tin, các thành viên tiểu đội có thể tùy thời liên lạc.
– Đội trưởng, chúng ta xuống dưới.
Hai người La Phong, Cao Phong đồng thời nhanh chóng xuống lầu. Đấu với loại quái thú cấp bậc này, bọn người Trần Cốc căn bản không nhúng tay vào được.
—– o O o —–
Hai người La Phong, Cao Phong nhanh chóng đi xuống dưới lầu, sau đó bằng vào trí nhớ đi dọc theo một con đường lát đá nhỏ, đi về phía con Song Đầu Hắc Tuyến Xà.
– Ầm!
– Tê…
Tiếng rắn rít chói tai từ xa truyền đến.
Hai người La Phong và Cao Phong nhìn nhau. Lúc này đồng hồ thông tin trên cổ tay cũng khẽ rung động, La Phong cúi đầu nhìn, thấy trên đồng hồ thông tin hiện ra nhóm chữ :
“Đột nhiên xuất hiện ba người, đang kịch chiến với Song Đầu Hắc Tuyến Xà.”
Cao Phong cũng nhận được tin tức, thấp giọng nói:
– Không ngờ bị người khác nhanh chân đến trước, nhưng, chúng ta cứ nhìn xem.
– Đi.
La Phong cũng gật gật đầu.
Hai người nhanh chóng đến gần. Chẳng mấy chốc đi tới một góc quanh ở gần cao ốc dân cư, xuyên qua góc quanh, La Phong liếc mắt đã thấy ở ngoài mấy chục thước, con Song Đầu Hắc Tuyến Xà đang đánh nhau với ba gã nam tử. Ba gã nam tử này trông tướng mạo tựa hồ là người Tây Á, Nam Á. Tóc hơi quăn, màu da cũng khá sẫm màu.
Trong số ba nam tử, nam tử đầu trọc thân thể cường tráng cầm đầu, cầm một trường côn màu vàng sậm dài hơn ba thước.
Cây trường côn trong tay hắn, tựa như một con du long, mỗi khi cái đầu hình tam giác của Song Đầu Hắc Tuyến Xà rít lên mổ tới, thanh trường côn đó lại nhanh chóng đập tới, cho dù đập không trúng vào đầu, cũng sẽ đẩy lui con Song Đầu Hắc Tuyến Xà. Có đôi khi trường côn đánh cho gập đầu xuống, càng làm con Song Đầu Hắc Tuyến Xà phẫn nộ gầm rít!
Hai người khác đều một tay cầm thuẫn bài hình vuông, một tay cầm loan đao khổng lồ. Hai người này gần đó cũng cùng nhau liên hợp vây công, phối hợp phi thường xảo diệu.
– Bùng!
Trong tiểu khu đầy những dụng cụ tập thể dục gỉ sét, bị con Song Đầu Hắc Tuyến Xà vung đuôi trực tiếp làm vỡ tung. Còn tráng hán đầu trọc phải lùi lại rất nhanh, trường côn trong tay quất mạnh hóa thành một cơn gió lốc đánh bạt tất cả những thứ dụng cụ rỉ nát đó, còn bản thân thì mượn lực mà thối lui.
– Hảo côn pháp.
Cao Phong đang quan sát xa xa không kìm được thấp giọng nói.
– Tên đầu trọc này hẳn là vũ giả cấp chiến tướng cao cấp. Hai người kia là vũ giả cấp chiến tướng trung cấp.
La Phong gật gật đầu.
Tráng hán đầu trọc dám cứng đối cứng với Song Đầu Hắc Tuyến Xà, thực lực rất mạnh, rất dễ dàng phán đoán.
– Ti ti…
Song Đầu Hắc Tuyến Xà như điên cuồng, kia hai cặp mắt rất lớn lạnh buốt làm cho người ta ớn lạnh. Hai đầu lần lượt há hoác miệng ra. Dưới sự công kích của Song Đầu Hắc Tuyến Xà, ba người đó lập tức phải thoái lui, bắt đầu trao đổi với nhau gì đó. Nghe ba người đối thoại, La Phong và Cao Phong trong nháy mắt đã nhận ra đó là người Ấn Độ!
Liên tiếp vừa rồi lao lên chiến đấu, một cái đầu của Song Đầu Hắc Tuyến Xà đã đổ máu. Chính là bị cây côn của tráng hán đầu trọc đánh thủng! Nhưng hiển nhiên thương thế tuyệt nhiên không phải là vết thương trí mạng.
Vèo! Vèo! Vèo!
Ba người Ấn Độ nhanh chóng lao về phía đám La Phong.
– Hai người các ngươi có bổn sự cứ việc lên đi.
Tráng hán đầu trọc nói tiếng Trung vẻ không tự nhiên. Lúc này Song Đầu Hắc Tuyến Xà đang gầm lên vọt tới.
La Phong, Cao Phong chỉ cười lạnh lùng mà không nói gì, rồi nhanh chóng né sang bên cạnh. Họ không ngu ngốc mà ngạnh kháng con Song Đầu Hắc Tuyến Xà. Tên thủ lĩnh ba người Ấn Độ, tên tráng hán đầu trọc không khỏi chửi thầm một tiếng. Rồi trường côn dài chừng ba thước trong tay trong nháy mắt nện vào đầu con Song Đầu Hắc Tuyến Xà.
– Chính là lúc này.
La Phong vừa né tránh, nhưng tay sớm đã lấy ra một thanh phi đao màu đen, đó là phi đao hệ số 9! Rồi vung tay như chớp!
Veo!
Phi đao hóa thành một luồng hàn quang bắn về phía đầu trái của Song Đầu Hắc Tuyến Xà. Là một con sắp thành giao long, Song Đầu Hắc Tuyến Xà có trí tuệ rất cao. Nó thấy tên nhân loại đó không ngờ lại ném phi đao, lúc này cái đầu bên trái lập tức nhanh chóng chớp lên. Phải biết rằng đầu rắn khi chớp động vốn là cực nhanh!
Cái đầu bên trái của Song Đầu Hắc Tuyến Xà trong nháy mắt đã biến thành một chuỗi tàn ảnh.
– Khôn quá hóa dại!
La Phong lạnh lùng cười.
– Biến!
Hắn cố ý lấy tay ném phi đao, chính là muốn để con Song Đầu Hắc Tuyến Xà tự cho mình thông minh tưởng lầm rằng hắn sử dụng ám khí. Theo lẽ thường, phi đao ném ra sẽ không thể biến hướng. Đáng tiếc… trên thực tế La Phong cũng không phải là cao thủ ám khí gì cả, nhưng hắn còn lợi hại hơn cao thủ ám khí gấp mười gấp trăm lần.
Veo!
Lúc phi đao cơ hồ còn cách Song Đầu Hắc Tuyến Xà một thước, trong nháy mắt chợt thay đổi phương hướng một chút. Chút thay đổi phương hướng như vậy, làm phi đao chợt bắn thẳng về phía một con mắt ở đầu trái của Song Đầu Hắc Tuyến Xà.
– Grừ…
Song Đầu Hắc Tuyến Xà phẫn nộ gầm một tiếng. Trong chốc lát ngắn ngủi, đầu bên trái nó lắc khẽ né tránh!
Phải biết rằng, tốc độ phi đao của La Phong gấp mấy lần tốc độ âm thanh, nhanh hơn cả đạn súng bắn tỉa!
Khoảng cách một thước, với tốc độ gấp mấy lần tốc độ âm thanh, không đến một phần ngàn giây!
Vì phi đao thật sự quá nhanh, nên La Phong khi tự mình khống chế biến hướng cũng không thể chính xác tới mức biến hướng trong vòng một thước hay một thước rưỡi. Dù sao tốc độ phi đao quá nhanh, phản ứng hơi chậm một chút, thì phi đao có thể đã bay xa mười thước rồi. Cho dù phản ứng nhanh, trong thời gian ngắn ngủi như vậy, La Phong cũng chỉ có thể khống chế tiến hành biến hướng một lần thôi!
Nhưng trong nháy mắt cực kỳ ngắn ngủi như vậy, Song Đầu Hắc Tuyến Xà chẳng những phản ứng được, hơn nữa còn có thể có động tác né tránh! Đương nhiên vì thời gian thật sự quá ngắn, nên Song Đầu Hắc Tuyến Xà cũng phải né tránh dưới tình huống cực hạn.
– Phốc!
Phi đao đâm trúng vào miệng Song Đầu Hắc Tuyến Xà, đục thủng một lỗ, rồi phi đao lại đâm vào vảy ở cổ của con Song Đầu Hắc Tuyến Xà.
Xoẹt xoẹt…
Nhưng chỉ lưu lại một vệt trắng, rồi phi đao bị bắn ngược cắm vào đất.
– Phòng ngự thật là đáng sợ.
La Phong cả kinh.
– Năng lực né tránh kinh người, biến hướng trong cự ly ngắn như vậy mà Song Đầu Hắc Tuyến Xà vẫn còn có thể né tránh? Sau này thì phiền toái rồi!
La Phong hiểu rõ, muốn giải quyết con Song Đầu Hắc Tuyến Xà là rất khó.
– T…
Song Đầu Hắc Tuyến Xà phẫn nộ, hai đầu quay nhìn về phía La Phong, cái miệng ở đầu trái nó có một lỗ thủng thật lớn, máu màu xanh thẫm không ngừng chảy ra.
– Good!
Tráng hán đầu trọc cầm trường côn cười ha ha, sau đó đồng thời lui về phía sau, dùng tiếng phổ thông không tự nhiên hô.
– Liên thủ, chia đôi?
Nói xong, hắn nhìn về phía La Phong.
La Phong nhìn Cao Phong.
– Được.
La Phong mở lời.
– Ok!
Cao Phong cũng giơ tay ra hiệu.
Ba người Ấn Độ và hai người La Phong, hai phương nhân mã trong nháy mắt đưa ra quyết định liên thủ. Thực lực của tráng hán đầu trọc được đám La Phong thừa nhận, còn uy lực phi đao của La Phong, cũng được ba người Ấn Độ thừa nhận! Chỉ có đủ thực lực, mới có thể được người khác tôn trọng, coi trọng!
…
Còn ở ngoài tiểu khu Vạn Khoa Mộng Tưởng Thành, đang có tiểu đội vũ giả chín người đang từ từ di chuyển. Trong tiểu đội chín người này, ngẫu nhiên có thành viên tiểu đội Hổ Nha.
– Hả? Đó là thanh âm rắn, hơn nữa là một con rắn lớn lợi hại.
Trong chín người có một lão giả tóc hoa râm mở lời.
—– o O o —–