Trong tiểu khu Vạn Khoa Mộng Tưởng Thành rách nát hoang vu vang lên những tiếng va chạm ầm ầm.
Bộp!
Một cái đuôi rắn to chừng eo người như một tia chớp quất vào hai người Ấn Độ sử dụng loan đao khổng lồ. Hai võ giả Ấn Độ 'vèo” một tiếng đã nhảy lên cao năm sáu thước, vươn tay nắm lấy cửa sổ ngoài lan can của cao ốc dân cư bên cạnh. Còn đuôi rắn lại nện mạnh vào cây đại thụ, làm cây đại thụ cao năm sáu thước kêu 'rắc' một tiếng, rồi gãy đôi, ầm ầm ngã xuống.
– Ha ha, muốn gϊếŧ ta?
Lúc này, La Phong một tay cầm thuẫn bài lướt nhanh tới.
Hai đầu của Hắc Tuyến Xà Hai Đầu điên cuồng đuổi theo La Phong!
Vèo! Vèo!
Lại phất tay bung ra hai thanh phi đao. Nhìn như La Phong chỉ thuận tay ném đao ra, nhưng là trên thực tế hai thanh phi đao vừa ném ra hoàn toàn do tinh thần niệm lực khống chế, làm tốc độ hai thanh phi đao lên tới mức kinh người, mắt chỉ có thể mơ hồ thấy được hai tàn ảnh hàn quang bắn về phía Hắc Tuyến Xà Hai Đầu!
– Tê tê…
Hắc Tuyến Xà Hai Đầu gầm thét né tránh.
– Biến!
La Phong ánh mắt lạnh đi.
Hai thanh phi đao đều hơi biến hướng. Biên độ biến hướng cũng không lớn. Hơn nữa phi đao còn nhanh hơn cả đạn súng bắn tỉa, những người khác căn bản không nhận ra phi đao biến hướng.
– Vèo!
– Xoẹt!
Hai thanh phi đao một thanh sượt qua đầu trái con rắn, nhưng một thanh phi đao khác lại bắn trúng vào đầu trái con rắn. Từ lúc chiến đấu đến giờ, La Phong đã bắn ra sáu phi đao. Sáu thanh phi đao cái nào cũng công kích vào đầu trái con rắn. Lúc này đầu trái con rắn đã đầy máu, thương thế rất kinh người.
– Vù!
Thân thể La Phong nhẹ như chim én, tốc độ di chuyển nhanh tới dọa người.
– Good!
Tên thủ lĩnh người Ấn Độ cầm trường côn hợp kim hưng phấn quát to một tiếng, thừa dịp con Hắc Tuyến Xà Hai Đầu đuổi gϊếŧ La Phong, hắn ngược lại như muốn đánh rắn giập đầu, côn nào côn nấy vừa nhanh vừa mạnh, đập thẳng về phía đầu phải con Hắc Tuyến Xà Hai Đầu. Hắc Tuyến Xà Hai Đầu không dám dùng đầu ngạnh kháng trường côn hợp kim, chỉ có thể cố gắng né tránh.
Phải biết rằng, uy lực trường côn trông thì không lớn, không bằng trường thương có mũi nhọn!
Nhưng một cú đập xuống, sức mạnh tập trung vào côn. Mặt cắt đầu côn không lớn, mặt cắt nho nhỏ đó ngược lại có thể sinh ra hiệu quả vũ khí rất lớn!
– Người Ấn Độ, tăng lực lên!
Cao Phong gào lên.
Hai võ giả Ấn Độ cầm loan đao khổng lồ và thuẫn bài, cùng Cao Phong chiến đấu, cận thân công kích thân thể khổng lồ của con Hắc Tuyến Xà Hai Đầu. Họ vừa chiến đấu, vừa phòng ngừa Hắc Tuyến Xà Hai Đầu sử dụng đuôi tiến công thủ lĩnh La Phong, Ấn Độ. Ngoài ra, họ cũng muốn tiến công vào vị trí bảy tấc của nó!
Chỗ yếu hại nhất của rắn là ở chỗ bảy tấc. Đương nhiên vị trí bảy tấc cũng chỉ là tương đối, chủ yếu là chỗ yếu hại ở trái tim gần bụng.
Con mãng xà mặc dù tự tin vào lực phòng ngự của mình rất mạnh, nhưng cũng không dám tùy tiện để ba người Cao Phong công kích vào chỗ yếu hại của nó, do đó đuôi nó chốc chốc quất bên này một cái, lúc thì đập sang bên kia… tìm mọi biện pháp đối phó với ba người Cao Phong.
– Vèo!
Cánh tay trái cầm thuẫn bài của La Phong được tinh thần niệm lực tác dụng, dưới chân dùng sức một chút, đã bắn về phía đội trưởng Cao Phong. Lúc tới gần lúc Cao Phong, La Phong vội thấp giọng nói:
– Đội trưởng, lúc ngươi cận thân công kích, dùng chùy ném ra, ta sẽ dùng nó đập vào cái đầu trái con rắn!
– Hắc hắc, hiểu rồi.
Cao Phong lập tức hiểu ý.
La Phong hành động trên chiến trường rất quỷ dị. Hắn căn bản không cận thân con rắn, mà luôn dựa vào tốc độ kinh người đảo quanh bốn phía.
– A!
Tên thủ lĩnh Ấn Độ đột nhiên gầm khẽ một tiếng, sắc mặt đỏ bừng, toàn thân máu lưu động tới mức cực hạn. Trong lúc nhất thời cả người hắn như La Hán Phật Môn trong truyền thuyết. Sức cây trường côn trong tay đột nhiên tăng mạnh. Cả người hắn lập tức như không cần mạng vọt tới trước mặt Hắc Tuyến Xà Hai Đầu, tốc độ trường côn trong tay trong nháy mắt đạt tới một mức cực hạn, trong nháy mắt vài chục côn ảnh liên tục đập xuống!
Phập! Phập!
Vài chục côn ảnh đó có hai côn nện mạnh vào đầu phải con rắn. Đầu phải thật lớn của con rắn không khỏi lắc lư, tựa hồ hơi choáng váng. Ầm một tiếng, đầu phải con rắn đập xuống nền đất bên dưới.
– Khè…
Đầu trái Hắc Tuyến Xà Hai Đầu lập tức phát ra tiếng gầm gừ đáng sợ. Thân hình mềm mại thật lớn đột nhiên lắc lư, lại bắn lên, lướt nhanh như muốn chạy trốn.
– Nhanh!
Thủ lĩnh Ấn Độ, tên tráng hán đầu trọc vội vàng hét lớn một tiếng.
Vèo!
Cao Phong luôn luôn ở cạnh con Hắc Tuyến Xà Hai Đầu gầm lên một tiếng:
– Đi tìm chết đi!
Rồi sử dụng khí lực toàn thân đột nhiên chém ra trọng chùy trong tay. Trọng chùy như một viên đạn pháo đập mạnh vào đầu trái con Hắc Tuyến Xà Hai Đầu. Đầu trái của Hắc Tuyến Xà Hai Đầu lập tức né tránh. La Phong đứng gần đó ánh mắt lóe lên, toàn bộ tinh thần niệm lực tác dụng vào trọng chùy, trong nháy mắt đẩy tốc độ trọng chùy tăng lên!
– Bùng!
Hắc Tuyến Xà Hai Đầu né tránh trong nháy mắt. Mặc dù trọng chùy không nện vào trên đầu nó, nhưng cũng nện vào cổ nó!
Sức mạnh cực hạn của Cao Phong thêm vào tinh thần niệm lực của La Phong phụ trợ, lực công kích của chùy đó cường đại vô cùng. Đầu trái của Hắc Tuyến Xà Hai Đầu cũng choáng váng không khỏi ngã gục xuống đất, nhưng khi nó hơi tỉnh lại muốn ngẩng đầu lên!
La Phong cười mỉm!
– Vèo!
Một thanh phi đao màu đen trong nháy mắt từ mặt đất phá thổ chui ra, dọc theo lỗ thủng ở đầu trái con rắn, trực tiếp bắn vào trong đầu!
Đầu trái rốt cuộc không ngẩng lên được nữa.
– Phốc!
Trường côn hợp kim trong tay tráng hán đầu trọc thủ lĩnh Ấn Độ như một tia chớp đâm thẳng vào mắt của đầu phải nó, xuyên qua đầu Hắc Tuyến Xà Hai Đầu! Hai đầu của con Hắc Tuyến Xà Hai Đầu đều vỡ sọ, thân thể to lớn vẫn còn co quắp vặn vẹo vô ý thức, cho đến lúc không còn nhúc nhích nữa!
– Ha ha!
Tên thủ lĩnh Ấn Độ không khỏi cười lớn.
– Tuyệt đẹp.
Cao Phong cũng vui vẻ nhấc lên trọng chùy của mình. Còn La Phong thì cười đi kiểm tra mấy phi đao của mình.
Từ đầu tới đuôi, người Ấn Độ e rằng cũng không phát hiện ra hắn dùng tinh thần niệm lực khống chế vũ khí!
Đặc biệt một kích cuối cùng, khi đầu con Song Đầu Hắc Tuyến Xà đã ngã xuống đất, La Phong mới khống chế phi đao phá thổ chui ra, lọt thẳng vào đầu rắn.
– Bằng hữu.
Tráng hán đầu trọc chào hỏi La Phong, Cao Phong.
– Good!
– Ngươi cũng không tệ.
La Phong cười nói. Hắn thấy tráng hán đầu trọc đó cuối cùng tựa hồ sử dụng một chiêu thức liều mạng, cho bây giờ, trên mặt tráng hán đầu trọc vẫn còn ửng đỏ, gân xanh vẫn nổi vằn lên.
– Các ngươi một nửa, chúng ta một nửa!
Tráng hán đầu trọc mở lời.
La Phong chỉ về phía đầu trái con rắn, mỉm cười:
– Vảy rắn cũng một nửa.
Hai bên đều thấy được được thực lực đối phương, hơn nữa bất luận là tiểu đội của La Phong hay tiểu đội người Ấn Độ, phỏng chừng đều có vũ giả vũ khí nóng đang âm thầm dùng súng bắn tỉa ngắm mình, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh, do đó không khí rất tốt. La Phong, Cao Phong bắt đầu giải phẫu đầu trái của con Hắc Tuyến Xà Hai Đầu!
Còn người Ấn Độ giải phẫu đầu phía bên phải.
– La Phong, một đao kia thật ghê gớm.
Cao Phong nhẹ giọng thán phục.
La Phong cười, lấy từ đầu con rắn đã mổ tung ra một thanh phi đao màu đen, chính là nó đã đánh gục cái đầu bên trái.
Đột nhiên…
– Hả?
La Phong, Cao Phong nhanh chóng xoay người nhìn mấy người đi tới. Ba người tiểu đội Ấn Độ cũng biến sắc nhìn lại.
Chỉ thấy ở gần đó có chín vũ giả nhân loại đi tới, đều là người châu Á. Chín người này vừa thấy xác rắn khổng lồ trên mặt đất, trong nháy mắt đã phán định ngay xác con rắn này này có giá trị chừng mười mấy ức. Không ít người trong mắt lộ ra vẻ tham lam.
– Xin đi đi!
Tráng hán đầu trọc thủ lĩnh Người Ấn Độ dùng tiếng phổ thông không tự nhiên nói.
“Không ngờ ở đây cũng chạm mặt tiểu đội Hổ Nha, đúng là âm hồn bất tán.” Ánh mắt Cao Phong đảo qua đám người trước mắt.
La Phong trầm mặc nhìn cảnh trước mắt. Trong chín người vừa đến, ngoại trừ sáu người tiểu đội Hổ Nha, còn có một lão giả, một tráng hán da trắng cao lớn, cùng với một thanh niên lai.
– Ha ha, Cao Phong, các ngươi lại liên thủ với người Ấn Độ, chậc chậc… Nhưng các ngươi có thể gϊếŧ chết Hắc Tuyến Xà Hai Đầu thì thật sự khó lường.
Đội trưởng Hổ Nha cười lạnh một tiếng.
– Biết điều thì mau cút ngay. Tiểu đội Lôi Đình chúng ta có thể sẽ tha cho các ngươi một mạng, nếu không… chậc chậc, đừng trách chúng ta. À, Lưu tiền bối là đội trưởng tiểu đội Lôi Đình chúng ta. Còn vị Tạp Long tiên sinh này, là đội phó của chúng ta.
Lưu tiền bối chính là lão già, còn Tạp Long, là tráng hán da trắng.
La Phong ánh mắt lạnh đi.
– Ta lần đầu tiên tới Thành Thị Số 003, con mồi thuộc về ta. Các ngươi có thể đi rồi.
Thanh niên lai mỉm cười nói.
Lão giả và tráng hán da trắng đứng hai bên tên con lai, nhìn lướt qua đám người La Phong.
– Ai dám cướp con mồi của ta… chết!
Thủ lĩnh Ấn Độ tráng hán đầu trọc nói trầm trầm. Hai người Ấn Độ sử dụng loan đao khổng lồ cạnh hắn cũng có vẻ đằng đằng sát khí. Để gϊếŧ chết một con Hắc Tuyến Xà Hai Đầu tưởng dễ à? Đầu tiên là rất khó mà có thể gặp được loại quái thú biến dị trân quý. Tiếp theo trận này cũng rất khổ cực.
Cao Phong cũng cầm trọng chùy, đôi mắt lóe ra hung quang.
– Muốn cướp thì cướp.
La Phong chân đạp trên đầu rắn, cười lạnh nhìn đám người trước mắt.
– Chúng ta có thể gϊếŧ chết Hắc Tuyến Xà Hai Đầu, mấy người các ngươi hừ… Được rồi, nòng súng của huynh đệ bắn tỉa của ta đang ngắm trúng vào các ngươi đó!
– Người bắn tỉa của chúng ta cũng đang ngắm trúng vào các ngươi!
Một nam tử Ấn Độ cầm loan đao khổng lồ lạnh lùng nói.
La Phong, Cao Phong, còn có cả ba người Ấn Độ đứng ở cạnh xác rắn, lạnh lùng chín người nhìn trước mắt.
– Súng bắn tỉa?
Trong chín người đó có không ít người không nhịn được, ngẩng đầu nhìn quanh cao ốc dân cư. Nhưng trong tòa cao ốc dân cư rách nát, họ căn bản nhìn không thấy bóng người nào. Nhưng vì nhìn không thấy, họ mới càng sợ hãi. Tiểu đội Hổ Nha hiểu rõ, tiểu đội Hỏa Chùy có tay bắn tỉa Trần Cốc. Còn tiểu đội người Ấn Độ sao lại không đem theo cao thủ xài vũ khí nóng?
—– o O o —–