TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4918

Chương 4918

Những người dám đứng ra, không phải bại trận chuốc lấy nhục nhã thì chính là bị giết chết ngay tại chỗ, lúc này, đám người của nước Tề ngoại trừ than khóc ra thì còn có thể làm được gì?

Đi cứu Thiên Hà Đạo Quân sao?

Bọn họ không có dũng khí đấy, đặc biệt khi đối diện với Ngạo Dương chỉ mới một trăm tuổi mà thôi, tuyệt đại đa số thế hệ thanh niên đang có mặt đều tự cảm thấy hổ thẹn!

Đừng nói là lớp trẻ không dám tiến lên trước đấu với hắn một trận, ngay cả lớp lão làng cũng có được mấy người dám đối kháng với hắn?

Lúc này, gần như niềm tin của mọi người đều đã sụp đổ, dù bọn họ cũng không muốn thừa nhận, thế nhưng sự thật đang bày ra ngay trước mắt!

Một hậu bối chỉ khoảng một trăm tuổi đánh cho Thiên Hà Đạo Quân tuổi đời đã nghìn năm không còn sức để đánh trả, bọn họ còn có khả năng chiến thắng Chư Thiên Thần Giới sao?

Người không sợ tuyệt vọng, nhưng chỉ sợ không nhìn ra được hy vọng!

Vào khoảnh khắc nhát kiếm đó của Ngạo Dương sắp chém xuống, đột nhiên có một bóng người xuất hiện ngay bên cạnh Thiên Hà Đạo Quân, cùng với một màn ánh sáng màu vàng, ánh hào quang vô cùng chói mắt hình thành nên một vách chắn ngay trước người Thiên Hà Đạo Quân!

Màn ánh sáng màu vàng này hết sức chói mắt, giống như một vầng thái dương màu vàng vậy, nháy mắt đã chiếu cho phạm vi cả trăm dặm xung quanh biến thành sắc vàng!

“Tiền bối Thiên Hà, ông có thể có khí phách như vậy, dòng dõi Hoa Sơn chúng tôi hết sức kính phục! Ngũ nhạc chúng ta đều là anh em, Hoa Sơn tôi sao có thể cam tâm đứng sau người ta!”

Chưởng giáo Ngũ Dương Chân Nhân của Hoa Sơn ở vùng ngoài lãnh thổ tiến ra trước một bước, đi tới sát bên cạnh!

Cùng lúc này, người của nhà họ Trương ở Thiên Sơn cũng đi theo sau lưng Tiêu Chính Văn chậm rãi tiến tới.

Thật ra nhát kiếm này của Ngạo Dương căn bản không dùng bao nhiêu sức lực, dẫu sao Thiên Hà Đạo Quân cũng đã trở thành cá trong chậu rồi, thế nhưng vào khoảnh khắc màn ánh sáng màu vàng đó loé lên, Ngạo Dương cũng lập tức tăng thêm mấy phần sức lực.

“Ầm!”

Một giây sau, một tiếng vang lớn truyền tới, gần như màng nhĩ của tất cả mọi người đều sắp sửa bị chấn động tới rách ra luôn!

Giữa đất trời xuất hiện ánh sáng màu vàng chói mắt, nhát kiếm đó của Ngạo Dương cắm vào trong màn sáng màu vàng, vậy mà lại chẳng thể khiến cho Thiên Hà Đạo Quân bị thương!

Lúc này, ngay cả bản thân Thiên Hà Đạo Quân cũng đã ngơ ngác tại chỗ!

Đây đúng là bí thuật của Hoa Sơn, thế nhưng cũng chỉ là trận pháp sơ khai nhất của Hoa Sơn mà thôi!

Mặc dù trận pháp không gian được trời ưu ái, thế nhưng nếu như muốn ngăn chặn đòn đánh của Ngạo Dương thì làm gì có chuyện dễ dàng?

Tuy nhiên chính loại trận pháp cơ bản nhất này lại bảo vệ được Thiên Hà Đạo Quân an toàn trước đòn công kích toàn lực của Ngạo Dương?

Đọc truyện chữ Full