TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4919

Chương 4919

“Hả? Đây là trận pháp gì?”, Ngạo Dương cũng ngẩn ra.

“Chỉ là trận pháp không gian đơn giản nhất mà thôi, loại trận pháp này, mỗi một đệ tử Hoa Sơn trong vòng ba năm nhập môn đều có thể đạt tới ngưỡng tinh thông!”

Tiêu Chính Văn nói rồi sải bước tiến lại gần.

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn, mọi người đang có mặt đều hết sức ngạc nhiên!

Không một ai ngờ được Tiêu Chính Văn lại đích thân tới giải vây cho Thiên Hà Đạo Quân!

Phải biết rằng khi còn ở thế tục, năm đại danh sơn từng có ân oán với Tiêu Chính Văn, hiện giờ Tiêu Chính Văn lại vì cứu Thiên Hà Đạo Quân mà không ngại đắc tội với Chư Thiên Thần Giới!

Ngạo Dương lạnh lùng liếc nhìn Tiêu Chính Văn, khẽ lắc đầu nói: “Ồ? Trong vòng ba năm mỗi một đệ tử Hoa Sơn đều có thể tinh thông? E rằng câu nói này của anh hơi quá lời rồi thì phải!”

Rất rõ ràng, Ngạo Dương căn bản không tin lời Tiêu Chính Văn nói.

Hơn nữa, ngay từ giây phút đầu tiên hắn đã nhận ra Tiêu Chính Văn, trong lòng cũng có phần nôn nóng muốn thử!

Vốn dĩ dựa theo kế hoạch của bọn họ thì sẽ là do thầy của hắn là Dạ Ma Thiên đích thân giết chết Tiêu Chính Văn, hoàn toàn đánh tan quyết tâm đối kháng của vùng ngoài lãnh thổ!

Thế nhưng nếu như Tiêu Chính Văn đã chủ động tới nộp mạng thì hắn việc gì phải khách khí?

Hơn nữa, xét ở vùng ngoài lãnh thổ, Tiêu Chính Văn có thể nói là một chiêu bài chữ vàng, đừng nói là giết Tiêu Chính Văn, chỉ riêng chuyện đánh bại Tiêu Chính Văn thì công trạng này cũng đã vượt trội hơn hẳn Điền Văn đánh bại hàng chục nghìn người rồi!

Ngạo Dương chậm rãi xoay người lại nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Anh là Tiêu Chính Văn à? Người tôi đợi chính là anh!”

“Điền Văn so với anh còn chẳng bằng một con chó, nếu tôi giết anh ở đây, tôi sẽ nổi danh khắp Chư Thiên Thần Giới!”

Nghe vậy, Điền Văn đang quỳ bên cạnh đỏ bừng mặt, hắn thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.

Mặc dù người ở vùng ngoài lãnh thổ đều biết Điền Văn không thể so sánh với Tiêu Chính Văn, nhưng lời này của Ngạo Dương lại chà đạp lên lòng tự trọng của Điền Văn một cách tàn nhẫn.

Bị một đối thủ vừa đánh bại mình, mình đã tỏ ý bội phục hắn, chứng tỏ còn không bằng một con chó, ngay cả người mặt dày cũng cảm thấy nhục nhã.

Ngạo Dương nói vậy một phần là vì hắn không hề coi Điền Văn ra gì, loại hèn nhát như Điền Văn không xứng để hắn nhìn lần thứ hai.

Mặt khác, hắn cho rằng tu vi của mình có thể khiêu chiến với Tiêu Chính Văn.

“Đợi tôi? Lẽ nào anh không sợ phải trả giá đắt sao?” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

Trước đây, Tiêu Chính Văn còn có thể nương tay với người ở vùng ngoài lãnh thổ, nhưng chắc chắn sẽ không tha cho người của Chư Thiên Thần Giới.

“Tôi đã được nghe danh anh, sức chiến đấu của anh rất mạnh, ngay cả Dạ Ma Thiên là sư phụ của tôi cũng phải khen ngợi, nhưng lần này, tôi sẽ chứng minh thuật pháp của Chư Thiên Thần Giới mạnh hơn rất nhiều so với trận pháp của địa cầu các người!”

“Loại rác rưởi như bọn họ thật khiến tôi thất vọng, có thể đấu với anh vài chiêu cũng coi như là không uổng phí!” Ngạo Dương tự tin nói.

Đọc truyện chữ Full