Tề Tử Tuấn nghi ngờ nói: “Thì ra anh biết bạn gái tôi, rốt cuộc anh là ai?”
Bóng đen cười u ám nói: “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là anh sẽ nhanh chóng biến thành một phần của tôi.”
“Bệnh tê liệt, giả thần giả quỷ với ông đây đúng không?” Tề Tử Tuấn nghe xong thì trong lòng tức giận, vung mạnh côn sắt về phía đầu của đối phương.
Keng!
Tiếng sắt thép va chạm vào nhau vang lên, cánh tay chịu phản lực đến run lên, suýt nữa thì cậu ta đã ném côn sắt đi!
Chết tiệt, không lẽ tên khốn này đội mũ sắt ra đường sao?
Tề Tử Tuấn vừa sợ vừa giận, thấy mũ rơm của đối phương bị đánh rớt, vì vậy đưa điện thoại di động lên muốn xem rốt cuộc tên nhóc này là ai.
Sau khi nhìn thấy đầu có vảy, cậu ta vốn say rượu lập tức tỉnh táo.
“Anh… Rốt cuộc anh là người hay quỷ?”
“Anh phải gọi tôi là… Quái vật!”
Mạnh Tiểu Phát nhếch miệng cười một tiếng, miệng to như chậu máu, kéo dài đến mang tai, chiếm hơn nửa khuôn mặt.
Tề Tử Tuấn hoảng sợ muốn chết, lúc cậu ta hét lên như heo kêu, một cơn gió tanh đập vào mặt!
Xoạt xoạt.
Một tiếng giòn tan vang lên, quái vật cắn đầu của cậu ta một cái, máu của thi thể không đầu bắn lên tận trời, giống như suối nhỏ phun lên. . .
Giang Tử Nhu buồn chán hạ cửa sổ xe xuống, lớn tiếng nói về phía hẻm nhỏ: “A Tuấn, thời gian không còn sớm, tớ muốn trở về.”
Trong hẻm nhỏ yên tĩnh, không có ai trả lời.
Giang Tử Nhu lại hét một câu: “Bạn yêu, tớ thật sự đi đây!”
Cô ta thấy Tề Tử Tuấn vẫn không trả lời, không nhịn được cảm thấy có chút kỳ lạ, theo lý mà nói hiện giờ không nên có tiếng kêu thảm thiết vang lên mới đúng?
Trong lòng có chút không yên, Giang Tử Nhu đang muốn xuống xe, cửa sổ bên ghế lái đột nhiên vang lên.
Cốc cốc cốc!
Cô ta giật mình nhìn lại, một người trẻ tuổi gõ cửa, nhìn có vẻ có chút quen mắt.
Cô ta hạ cửa kính xuống, rốt cục nhận ra cậu ta là một cấp dưới của cha mình, hình như tên là Tiểu Phát hay là gì đó?
Lúc này trên người Mạnh Tiểu Phát đã khôi phục lại vẻ bình thường, cậu ta tao nhã lễ phép nói: “Cô chủ, xin chào.”
Giang Tử Nhu hỏi: “Là quản gia gọi anh đến đón tôi à?”
Mạnh Tiểu Phát bước xuống bậc thang: “Đúng vậy, quản gia nói tôi đến đón cô.”
Cậu ta mở cửa xe rồi ngồi vào, sau đó khởi động xe.
Giang Tử Nhu lập tức tràn đầy khó hiểu: “Chờ một chút, anh đang làm gì vậy, đây không phải là xe của tôi, là xe của bạn tôi!”
“Đương nhiên là đưa cô về nhà.”
“Vậy xe của anh đâu?”
“Dọc đường đi xe của tôi bị hư, tôi lái xe này đưa cô về nhà trước, đợi lát nữa sẽ trả xe lại, tránh cho anh Long sốt ruột trách tội xuống, vậy tôi cũng không gánh nổi trách nhiệm!”
Cũng không phải không có lý, Giang Tử Nhu không nghi ngờ gì, gật đầu đồng ý.
Dù sao chỉ là xe Land Rover Range Rover mà thôi, mượn thì mượn, không có gì lớn lao.
Mạnh Tiểu Phát đạp chân ga, lái xe vào đường lớn, sau đó chạy về phía biệt thự nhà họ Giang.
Giang Tử Nhu uống hơi nhiều rượu, đầu vẫn luôn choáng váng, không có chú ý đến trên người đối phương mặc quần áo giống như đúc Tề Tử Tuấn, mà trên mặt còn có vết máu loang lổ. . .
Trên đường không có xe cộ, cô ta nhanh chóng nặng nề ngủ thϊếp đi, Mạnh Tiểu Phát tham lam liếc nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia một cái, sau đó rẽ vào một hướng khác.
Lúc cậu ta rẽ, đối diện có một chiếc s450 chạy tới, tài xế trên xe nhìn thấy Giang Tử Nhu đang ngủ say.
“Này, xe vừa rồi chạy qua không phải là cô chủ sao?”
Vệ sĩ ngồi trên ghế phụ hỏi: “Anh không nhìn lầm chứ, không phải quản gia Ngưu nói cô chủ đang chờ chúng ta ở quán bar Hào Đình sao?”
“Tôi chắc chắn không nhìn lầm, đáng tiếc không thấy rõ người lái xe là ai.” Tài xế nói: “Tên đó đã rẽ vào đường Bát Nhất, xem ra không phải chạy đến biệt thự nhà họ Giang!”
“Vậy còn chờ gì nữa, mau đuổi theo đi!” Vệ sĩ vội vàng nói: “Nếu như không đón được cô chủ, không biết anh Long sẽ trừng phạt chúng ta thế nào!”
Anh ta còn chưa nói xong, tài xế đã hoàn thành cú xoay xe đẹp mắt, sau đó lao nhanh đuổi theo, kỹ thuật lái xe của anh ta còn giỏi hơn Mạnh Tiểu Phát nhiều, chưa đầy ba phút đã đuổi kịp.
Tài xế không ngừng nhấp nháy đèn, bấm còi liên tục, ra hiệu đối phương dừng xe, nhưng cậu ta vẫn làm theo ý mình, tốc độ còn nhanh hơn.
Sắc mặt của vệ sĩ thay đổi: “Không xong rồi, người này chắc chắn muốn làm bậy với cô chủ, nhanh chóng ép cậu ta dừng lại!”
Tài xế bất đắc dĩ, hiện giờ cũng không quan tâm đến tốc độ, đạp hết chân ga vượt qua đối phương.
Lúc xe vượt qua, cuối cùng bọn họ cũng thấy rõ người lái xe là ai.
“Mạnh Tiểu Phát, sao lại là cậu ta?”
Hai người là vệ sĩ và tài xế ở biệt thự, cho nên không tham gia vào hành động đêm nay, cũng không biết Mạnh Tiểu Phát đã “Xảy ra chuyện”.
“Tên nhóc này lên cơn háo sắc, muốn ép buộc cô chủ sao?” Tài xế cũng biết chuyện Mạnh Tiểu Phát thích cô chủ, lập tức suy đoán nói.
Vệ sĩ lắc đầu: “Không thể nào, cậu ta cũng không phải không biết thủ đoạn của anh Long, nếu đụng vào cô chủ, chỉ sợ ngày hôm sau sẽ bị ném xuống biển cho cá ăn.”
Tài xế cười lạnh nói: “Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu, anh đừng nhìn bình thường đầu Mạnh Tiểu Phát chứa nước, loại người này đã quyết tâm thì mười trâu cũng không kéo lại được, tôi cảm thấy cậu ta không còn quan tâm gì nữa!”
“Mẹ nó, tên nhóc này muốn tìm đường chết thì cũng đừng hại chúng ta chứ, mau đạp ga đi!”
“Đang cố đây!”
Đêm khuya trên đường hai xe một trắng một đen vụt qua, vận tốc của Land Rover Range Rover đã vượt qua một trăm ba mươi, còn vượt qua tất cả đèn đỏ, không biết chủ xe nhận được giấy phạt thì sẽ có biểu cảm gì…
“Chuyện này… Tên nhóc này chắc chắn điên rồi, dám chạy nhanh như vậy trong thành phố!” Tài xế toát mồ hôi lạnh ra, đối phương có thể không hề quan tâm mà vi phạm luật, nhưng mỗi lần anh ta vượt qua đèn đỏ thì bắp chân sẽ run rẩy một chút.
Nếu còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ mấy ngày sau sẽ bị thu hồi bằng lái xe…
Nhưng bây giờ đâm lao phải theo lao, lỡ mất dấu cô chủ, không ai chịu được lửa giận của anh Long, còn đáng sợ hơn việc thu hồi bằng lái rất nhiều, thậm chí còn có thể nguy hiểm đến tính mạng!
“Mau gọi điện thoại cho quản gia Ngưu phái thêm người, chỉ với hai chúng ta thì sẽ không hoàn thành nhiệm vụ.”
“Được.”
Vệ sĩ mới phản ứng lại, nhưng anh ta còn chưa lấy ra điện thoại, quản gia đã gọi trước.
“Hai người đã đón được cô chủ chưa, ông chủ đã không chờ nổi nữa!”
“Xảy ra chuyện lớn rồi, quản gia Ngưu, người khác cướp cô chủ đi rồi!”
Quản gia Ngưu giật mình, Giang Long bên cạnh cướp lấy điện thoại: “Cậu nói cái gì, rốt cuộc ai cướp cô chủ đi rồi?”
“Là Mạnh Tiểu Phát, chúng tôi đang liều mạng đuổi theo!”
“Là ai, cậu lặp lại một lần nữa?” Giang Long cho rằng mình nghe lầm.
“Anh Long, là Mạnh Tiểu Phát đón cô chủ đi, chúng tôi tận mắt nhìn thấy!” Vệ sĩ nói chắc chắn: “Hiện giờ đã sắp chạy đến đường Hoàn Thành, ngài mau cho người đến đây đi!”
“Mạnh… Mạnh Tiểu Phát, không phải cậu ta đã sớm… Chết rồi sao…”
Sắc mặt Giang Long lập tức đen lại, hồn bay phách lạc, điện thoại rớt xuống trên thảm cũng không phát hiện ra…