Chương 386: Lỗi Của Ông Xã
Đôi mắt của Hình Liệt Hàn nhìn cô sâu thẳm và dữ dội, như thể có một ngọn lửa nào đó đang bùng cháy trong mắt anh, nóng đến mức người ta không dám chạm vào.
Đầu ngón tay mảnh khảnh của Đường Tư Vũ hiện lên một chút ửng hồng, cô chưa bao giò cảm (@TTEE2p nhanh đén mức như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực như này, trên đời này cũng chỉ có người đàn ông này mới có thể khiến cô cảm thấy như vậy.
Sau khi cởi chiếc cúc cuối cùng, phần trên cơ thể rắn chắc của người đàn ông đã gần đến trước mắt, cô cắn môi, chưa kịp bừng tỉnh thì người đàn ông đã ra lệnh khác: “Tiếp tục đi.”
Tiếp tục làm gì cơ? Đương nhiên đó là chiếc quần còn lại trên người anh, Đường Tư Vũ vô cùng xấu hổ, lúc này nước trong bồn tắm đã đầy một nửa, cô đành phải giúp anh, dù sao lúc này anh cũng đứng không vững, để anh ngã cũng không được.
Khi Đường Tư Vũ đang cởi khóa thắt lưng của anh ấy, cô đã gặp phải một vấn đề, cô ấy thực sự không biết thắt lưng của đàn ông cởi ra như thế nào, vì vậy cô loay hoay một lúc nhưng cũng không tìm được chỗ, trên đầu truyền đến một tiếng cười trầm trầm, trong đó có một chút hài lòng.
Cô ấy không biết mới tốt ấy! Chứng tỏ rằng cô ấy chưa bao giờ cởi thắt lưng cho đàn ông.
“Đừng cười nữa, nói cho em biết cách mở đi.” Đường Tư Vũ ngắẳng đầu nhìn anh.
Nghe những lời này, Hình Liệt Hàn đột nhiên có chút hư hỏng: “Muốn cởi đến thế cơ à?”
Đường Tư Vũ nhìn anh không nói nên lời: “Vậy anh có muốn em cởi không?”
“Muốn!” Hình Liệt Hàn trả lời rất kiên quyết, anh chỉ cần ấn nhẹ một cái là có thể mở rồi, để Đường Tư Vũ hoàn thành động tác tiếp theo, Đường Tư Vũ mới đó mà đã cởi hết quần áo cho anh rồi.
Đường Tư Vũ quay lưng lại, nghe thấy người đàn ông phía sau ngồi trong bồn tắm, cô tiếp tục hỏi: “Anh tắm đi nhé! Em Sẽ vào sau.”
Nói xong, cô muốn rời đi, nhưng cô đang đứng rất gần bồn tắm, người đàn ông đột nhiên chụp lấy cổ tay cô và dùng sức kéo nhẹ, thân hình đang đứng của Đường Tư Vũ trở nên mắt thăng bằng, cô ngả ra sau và ngay lập tức, bối rối ngã xuống bồn tám.
Nước đầy, ngay lập tức làm quần áo của cô ướt đẫm, cả người cô ngồi lên người đàn ông, anh không mặc gì cả.
Trước khi Đường Tư Vũ thốt lên, khuôn mặt xinh đẹp của cô đã đỏ bừng, người đàn ông này định làm gì?
“Tắm với anh đi.” Sau đó nên đến lượt cô cởi quần áo rồi, Đường Tư Vũ giữ chặt lầy quần áo không cho anh cởi.
Hình Liệt Hàn kiên quyết giữ lấy cô, bàn tay rất khéo léo, một lúc sau, Đường Tư Vũ không thể nào ngăn được động tác của anh, vì vậy anh bình tĩnh đối mặt với cØ.
Lần tắm này khiến Đường Tư Vũ phát điên, may mà trong bồn tắm không có chuyện gì xảy ra, nếu có nói là xảy ra chuyện gì thì chỉ là người đàn ông này muốn tắm cho cô.
Xấu hỗ quá.
Hai người đã tắm xong, Đường Tư Vũ quấn khăn tắm chuẩn bị bước ra ngoài, nhưng nghĩ đến việc có một người đàn ông say rượu bên cạnh cô, cô tự nhiên không thể để mặc anh, Hình Liệt Hàn cũng lấy khăn tắm và quấn quanh người mang tính tượng trưng, nhưng, không cần quấn cũng rất rõ ràng rồi.
“Vậy…đi ngủ thôi!” Đường Tư Vũ vươn tay đỡ anh.
“Được, ngủ thôi!” Hình Liệt Hàn cũng đáp lại.
Khi Đường Tư Vũ nghe rằng anh muốn ngủ, thật đúng là cầu còn không thấy, cô mừng thầm, đêm nay có thể an toàn rồi.
Vừa đến trước giường, nụ cười trong đáy mắt người đàn ông trở nên dày đặc hon, Đường Tư Vũ còn chưa kịp phản ứng, một giây tiếp theo, trời đất chao đảo, cô vội vàng nói: “Không phải nói đã là ngủ sao?”
“Đúng vậy, đêm nay anh ngủ với em, đêm nay… em là của anh…” Người đàn ông nói câu này rất chắc chắn.
Không cho cô chạy trốn bằng mọi giá, đêm nay, cô là của anh.
Một người đàn ông bị rượu điều khiển thì cũng chả thể hi vọng anh ta lý trí được.
Đó là điều không thể tránh được, người đàn ông này đêm nay là như vậy đấy.
Bộ não của Đường Tư Vũ trống rỗng trong chốc lát, nỗi đau dữ dội khiến cô gần như ngắt đi, nước mắt trực trào ra, ký ức chôn chặt trong lòng được gợi lại mạnh mẽ. Mặc dù lý trí của người đàn ông có chút mất kiểm soát, nhưng nụ hôn sau đó lại nhẹ nhàng như nước, như thể vẫn còn kiềm chế… Cuối cùng, người đàn ông vẫn cứ là điên cuồng, đầu Đường Tư Vũ trống rỗng, cuối cùng dường như bùng lên một luồng sáng tực rỡ… Không khí tràn ngập tầng hơi thở dày đặc, cùng một làn sóng cuồng nhiệt, kéo dài rất lâu.
Thân thể ướt đẫm mồ hôi của Đường Tư Vũ bị kéo vào trong lồng ngực rắn chắc của người đàn ông một cách ngang ngược, siết chặt lấy cô, hơi thở của anh văng vẳng bên tai cô, theo cả vào giác ngủ.
Đường Tư Vũ thật sự rất mệt, mệt đến mức không buồn mở mắt ra, ngửi được hơi thở nam tính quen thuộc quanh mình liền an tâm chìm vào giấc ngủ.
Hình Liệt Hàn chưa bao giờ có được sự thỏa mãn và yên tâm như vậy, khuôn mặt tuấn tú của anh cũng ửng hồng, anh lúc này không buồn ngủ mà vô cùng tỉnh táo, men rượu cũng đã bốc hơi một chút theo sự thoải mái lúc nãy, trong lòng anh lúc này chỉ có người phụ nữ trong tay, đau lòng với tất cả những gì cô vừa phải chịu đựng.
Anh nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt đang say ngủ của cô, chỉnh lại tóc mai ướt đẫm mồ hôi của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương trắng bạch tràn đầy mệt mỏi, Hình Liệt Hàn mỉm cười rồi cúi đầu xuống, khẽ hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của cô.
Mặc dù vừa rồi anh say, nhưng anh vô cùng cảm động trước sự ngọt ngào và thơm tho của cô.
Sau một hồi mãnh liệt, Hình Liệt Hàn đã bị nhiễm cơn buồn ngủ của Đường Tư Vũ, sau nửa giờ, anh cũng từ từ chìm vào giấc ngủ.
Vào buổi sáng sớm, mặt trời từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào. Ánh nắng đầu xuân trong tháng Ba đem theo sự ấm áp thật sự làm cho người ta thích thú.
Mái tóc đen của Đường Tư Vũ xõa ra sau lưng, khiến những vết hôn trên cổ cô trông thấy mà phát sợ, dày đặc và thâm tím, như thể mắc phải một căn bệnh nào đó, nhưng chỉ người đàn ông biết, đây là thành quả đêm qua của anh.
Đường Tư Vũ khẽ chớp hàng mi dài, bên cạnh, khuỷu tay của người đàn ông chống một bên mặt, không biết đã tỉnh lại từ bao giò, đã nhìn cô bao lâu rồi, Đường Tư Vũ không hề hoảng sợ, chạm vào nụ cười tình cảm của anh, cô ngượng ngùng chớp chớp mắt, sau đó nâng cổ anh lên, vùi đầu vào ngực anh.
Dưới lớp chăn bông, lại là một thứ khác, Hình Liệt Hàn không khỏi thở ra một tiếng, đôi mắt anh lập tức ánh lên một tia sáng đen tối, nhưng anh biết cô không thể chịu đựng được, anh chỉ có thể chịu đựng kiềm chế, trầm ngâm nói: “Có muốn dậy chưa? Tắm chung nhé?”
Đường Tư Vũ trong vòng tay anh ngoan ngoãn gật đầu, Hình Liệt Hàn vuốt lưng cô hỏi: “Tối hôm qua có đau không?”
Tất nhiên là Đường Tư Vũ đau! Tuy rằng không phải lần đầu tiên, đã sáu năm rồi, nhưng cô không muốn khiến anh phải chịu áp lực nữa, cô vẫn vùi trong vòng tay anh, nói: “Không đau lắm.”
Hình Liệt Hàn dường như biết được rằng cô đang nói dối anh, anh hôn lên tóc cô: “Là lỗi của ông xã.”
Đường Tư Vũ cảm thấy ngọt ngào từ tận đáy lòng, đêm qua anh ngà ngà men say còn gọi cô là bà xã, cô thích cách anh gọi như vậy.