TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu
Chương 894

Chương 894: Bữa Tối Vui Vẻ

“Hai em ngồi đi, bữa tối giao cho bọn anh.” Kiều Mộ Trạch nhìn Trang Noãn Noãn, Trang Noãn Noãn cảm động nhìn anh: “Vâng.”

Hai người Kiều Mộ Trạch và Lam Thiên Hạo lúc trước ở nước ngoài cũng là bạn cùng phòng, vì vậy trong việc bếp núc Lam Thiên Hạo nấu ăn rất ngon.

Ánh mắt của Lam Sơ Niệm cũng lén nhìn bóng lưng của anh cả trong phòng bếp, nhìn dáng vẻ anh khom người ở trong đó nghiêm túc thái rau với lúc anh làm việc, đều vô cùng đẹp trai như vậy!

Lam Sơ Niệm thưởng thức xong lời bài hát mới của Trang Noãn Noãn, biểu thị cực kì tốt.

“Rất có ý cảnh, nếu được phỏ nhạc, vậy nhát định là một ca khúc vô cùng đẹp.”

“Cái này không gấp, bây giờ không phải chúng ta đang nghỉ ngơi sao, mình muốn tự phổ nhạc trước.”

*ỪÙ! Ngày mai có buổi trả lời fan của chúng ta, cậu chuẩn bị mặc quần áo gì?”

“Trong tủ của mình có một bộ váy, mình chuẩn bị mặc nó đi.” Trang Noãn Noãn nghĩ rồi nói.

“Gần đây có liên lạc với nhóm Mạn Ni không?”

“Không có, rất ít khi.” Trang Noãn Noãn lắc đầu.

“Tiểu Thiền từng liên lạc với mình, nhưng không có gặp nhau, hình như hai người cậu ây đi du lịch nước ngoài cùng nhau, chắc là cũng trở về rồi.”

Trang Noãn Noãn thở dài có chút khổ não nói: “Mình cảm thấy quan hệ giữa mình và các cậu ấy càng ngày càng cứng nhắc, mình không biết cứ như vậy, nhóm của chúng ta còn có thể đi xa đến đâu nữa.”

Lam Sơ Niệm an ủi nói: “Cho dù có một ngày nhóm của chúng ta thật sự phải tan rã, đây cũng không phải lỗi của cậu, cậu đã đủ tủi thân rồi.”

“Sơ Niệm, cậu nghĩ qua nếu nhóm của chúng ta không còn nữa thì cậu chuẩn bị làm gì không?”

*Mình có lẽ vẫn sẽ ở trong giới âm nhạc thôi! Chỉ là lúc đó hai người chúng ta có thành tích thì chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân thôi, haizz, mình thật sự không muốn nhóm của chúng ta giải tán.” Lam Sơ Niệm mím môi, có chút buồn bã.

Trang Noãn Noãn cũng không mong như vậy, chỉ là bây giờ quan hệ của cô với Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền không tốt, cô cũng không biết nên làm như thế nào.

Trong phòng bếp, hai người đàn ông cùng nhau nấu cơm, lại là một việc vô cùng vui vẻ, vui vẻ của đàn ông có lúc chỉ đơn giản như vậy.

Thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười vui vẻ, khiến hai cô gái ngồi trên sofa ở bên ngoài nhìn vào phòng bếp cũng cười lên. Không khí lúc này vô cùng tốt, đến không khí cũng toả ra sự ngọt ngào. Lam Sơ Niệm thấy cũng không nhanh chóng ăn cơm như vậy, trong lòng cô ẩn giấu bí mật, cô thật sự cần tìm một người để thổ lộ, không thì sắp khó chịu chết rồi.

“Noãn Noãn, chúng ta lên tầng đi, mình có chuyện muốn nói với cậu.” Lam Sơ Niệm khoác cánh tay của cô.

Trang Noãn Noãn kéo cô, nói: “Đến phòng của mình đi.”

Hai cô gái lên trên tầng nói bí mật, ngồi lên trên ghế sofa ở’ trong phòng, Lam Sơ Niệm đóng chặt cửa lại.

Trang Noãn Noãn nhìn biểu cảm cẩn thận của cô, tò mò hỏi: “Là bí mật gì vậy! Liên quan đến ai?”

“Của mình!” Giọng của Lam Sơ Niệm cũng đè thấp xuống: *Noãn Noãn, cậu còn nhớ có một lần A Thiến nói một câu không?”

“Cậu ấy nói cái gì?”

“Lần trước cậu ấy nhìn ảnh gia đình mình, cậu ấy nói mình một chút cũng không giống ba mẹ đẻ mình áy, bởi vì mình và bọn họ căn bản không giống nhau.”

“Sơ Niệm, cậu đừng để vào trong lòng, đây có lẽ là A Thiến thuận miệng nói thôi.” Trang Noãn Noãn nhanh chóng khuyên cô một câu, cho rằng cô bởi vì chuyện này mà đau lòng.

“Không không Noãn Noãn, gần đây mình lén nghe ba mẹ mình nói chuyện, mình phát hiện mình thật sự không phải con đẻ của ba mẹ.” Lam Sơ Niệm nhỏ tiếng vội vàng nói.

Trang Noãn Noãn kinh hãi máy giây, kinh hãi nhìn cô: “Cậu không phải con đẻ của ba mẹ cậu?”

Lam Sơ Niệm gật đầu, cực kì chắc chắn nói: “Ba mẹ mình chính miệng nói, mình là được họ bề về nuôi, không phải họ sinh ra.”

Lúc này Trang Noãn Noãn thật không biết an ủi cậu ấy làm sao, có điều cô thấy biểu cảm của Lam Sơ Niệm dường như cũng không phải rất đau lòng, chỉ là có chút không biết phải làm sao.

“Sơ Niệm, người nhà cậu đối với cậu rất tốt, cậu cũng đừng để chuyện này trong lòng nhé.”

“Trong lòng mình, họ luôn là ba mẹ đẻ của mình, so với ba mẹ ruột thì họ còn đối xử với mình tốt hơn.

Thật ra trong lòng cô còn có một bí mật, chỉ là bây giờ cô rất ngại ngùng để nói ra, với lại chuyện này bản thân cô cũng không chắc chắn nữa!

“Noãn Noãn, việc này cậu giúp mình giữ bí mật trước! Nói không chừng về sau sẽ nói ra, nhưng bây giờ người nhà mình còn chưa biết mình đã biết thân thé của mình.”

“Được! Mình giúp cậu giữ bí mật, một chữ cũng không nói.” Trang Noãn Noãn đồng ý.

Lam Sơ Niệm cũng cực kì tin tưởng Trang Noãn Noãn, cô thở dài một hơi: “Thật ra mình cũng cực kì muốn biết ba mẹ ruột của mình tại sao không cần mình, có phải bởi vì mình là con gái không!”

“Sơ Niệm, có lẽ ba mẹ cậu cũng có nỗi khổ, không phải vì là con gái ba mẹ sẽ không thích, bây giờ có rất nhiều gia đình thích con gái mà.” Trang Noãn Noãn an ủi nói.

Lam Sơ Niệm cũng tự mình an ủi: “Đúng vậy! mình cũng chỉ là nghĩ như vậy, nhất định không phải là họ thật sự vứt bỏ mình.” Cứ nói như vậy, cô lại cảm khái một câu: “Mình mới phát hiện, mình và anh cả mình cũng không có bắt kì quan hệ huyết thống gì cả, thật kì lạ nha!”

Trang Noãn Noãn cười nói: “Nhưng anh ấy vẫn coi cậu như em gái để chiều chuộng mài!”

Trong lòng của Lam Sơ Niệm ngọt ngào lên, thật ra từ nhỏ anh cả đã biết cô không phải em gái ruột rồi! Nhưng anh cũng không có ghét bỏ thân phận của cô, vẫn cực kì yêu cô.

Chỉ là, loại tình yêu đó là tình yêu giữa anh em thôi!

*Đi thôi, chúng ta xuống dưới đi, đi ăn cơm thôi.” Trang Noãn Noãn kéo cô nói.

Hai cô gái xuống tầng, mà bàn ăn ở dưới tầng bày bữa tối vô cùng ngon miệng với bốn món mặn một bát canh, đủ để bốn người ăn, nếu ở nhà nấu cơm thì sẽ không lãng phí nhiều.

Hai người đàn ông từ trong bếp rửa tay đi ra, hai người ngồi xuống một bên, hưởng thụ bữa tối ngon miệng này.

“Anh, ngày mai chúng em có buổi cảm ơn fan, anh có đến không?” Lam Sơ Niệm hỏi người đàn ông bên cạnh cô.

“Em cần anh qua đó, anh sẽ đi.” Lam Thiên Hạo trả lời một câu, nói với Kiều Mộ Trạch đối diện: “Có muốn đi xem cùng nhau không?”

*Được!” Kiều Mộ Trạch trả lời vô cùng vui vẻ.

Trang Noãn Noãn lại nhìn anh một cái, đây mắt hiện lên sự vui vẻ, thật sự anh cũng đến sao.

Trên bàn thảo luận cách nấu ăn, càng trải qua một buổi tối Vui VẺ.

Thời gian bất giác hơn tám giờ rồi, điện thoại của mẹ Lam cũng gọi đến, yêu cầu Lam Thiên Hạo đưa Lam Sơ Niệm về nhà sớm.

Lam Thiên Hạo trả lời ở trong điện thoại, bởi vì lời của mẹ anh bắt buộc phải làm y nguyên.

Nhưng Lam Sơ Niệm có chút thất vọng, cô bắt buộc phải về sao? Trong nhà anh cả, rõ ràng cũng có một phòng cho cô màtI “Anh cả, em có thể ở nhà anh không?” Lam Sơ Niệm ngồi vào trong xe khẩn cầu nhìn người đàn ông bên cạnh.

Tay của Lam Thiên Hạo đặt trên vô lăng cứng lại, môi mỏng của anh trực tiếp nói: “Không được.”

“Tại sao không được?” Lam Sơ Niệm hơi trừng mắt nói.

“Không được chính là không được, anh đưa em về nhà.”

“Nhưng em không muốn về nhà, em muốn ở cùng với anh.” Lam Sơ Niệm buộc miệng nói ra, bởi vì đây là điều trong lòng cô đang muốn.

Hậu quả của câu này, chính là xe của Lam Thiên Hạo lập tức bị một câu này mà phanh gấp, anh quay đầu nhìn cô gái bên cạnh, thấp giọng hỏi: “Em vừa nãy nói cái gì?”

Gương mặt Lam Sơ Niệm trắng bệch, bởi vì cô cũng bị anh đột ngột dừng xe lại doạ giật mình.

“Nói lại lần nữa.” Lam Thiên Hạo nhìn gương mặt nhỏ của cô, yêu cầu nói ra.

Lúc nãy Lam Sơ Niệm không cảm tháy bản thân nói cái gì, nhưng lúc này ép cô nói lại lần nữa, cô mới cẩn thận nhớ lại lời cô vừa nói lúc nãy. Cô không nhịn được có chút căng thẳng nuốt nước bọt: “Ý của em là, em muốn… em muốn ở nhà anh ngủ một tối, ngày mai em và Noãn Noãn cùng nhau đi đến buổi gặp mặt fan luôn.”

Lam Thiên Hạo muốn nghe căn bản không phải đáp án này.

“Em nói em không muốn về nhà, muốn ở cùng anh, chính là bởi vì ngày mai muốn cùng Trang Noãn Noãn đi đến buổi gặp mặt fan?” Trong giọng nói của Lam Thiên Hạo, không giấu được sự thất vọng.

Lam Sơ Sơ Niệm gật gật đầu: “Vâng! Đúng rồi ạ!”

Lam Thiên Hạo thở dài, sắc mặt hơi trầm đi: “Không được, anh đưa em về nhà.”

“Nếu anh lo lắng ba mẹ hỏi, em bây giờ sẽ gọi điện thoại cho ba mẹ, nói với ba mẹ tối nay em không về nhà, em ngủ ở nhà anh.” Lam Sơ Niệm nói lại lần nữa.

Lam Thiên Hại nhíu mày, sắc mặt cũng căng cứng, cô nhoác này căn bản không biết ba mẹ quản nghiêm với cô như thế nào.

“Kệ đi, đừng gọi nữa, tối nay anh cũng về nhà ngủ.” Lam Thiên Hạo chỉ đành nói.

Lam Sơ Niệm ngây người, khoé môi cong lên: “Thật sao?

Anh cũng về nhà ngủ?”

Trong lòng Lam Thiên Hạo nghĩ, tối hôm qua anh biểu lộ ra với Nhiếp Nhân Nhân như vậy rồi, chắc có thể khiến ba mẹ thả lỏng với anh một chút! Sẽ không cảm tháy anh vẫn còn đánh chủ ý lên lên cô!

Đọc truyện chữ Full