Chương 896: Nỗi Đau Của Hai Người Đàn Ông
Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm nắm tay nhau đi vào phòng nghỉ, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiên đã ngồi ở trong đó trang điểm rồi.
*“Noãn Noãn, Sơ Niệm, nhanh trang điểm đi! Sợ rằng thời gian sẽ không đủ.” Chu Đào bước vào nói.
Chuyên gia trang điểm đã chuẩn bị xong, hai người ngồi xuống, Lam Sơ Niệm chào hỏi hai người bên cạnh.
“Mạn Ni, A Thiến.” Trang Noãn Noãn cũng nhìn qua đó nhưng hai người đang trang điểm lại giả vờ bận rộn.
Trang điểm xong, trên mặt Lâm Thiến hiện lên vẻ mong chờ: “Sơ Niệm, cậu tự mình đến sao?”
“Anh mình đưa đến.”
Trong ánh mắt Lâm Thiến có chút tâm cơ, như vậy là nói Lam Thiên Hạo cũng sẽ xuất hiện.
Trong phòng trang điểm yên tĩnh, Trang Noãn Noãn được stylist trang điểm cho, Lam Sơ Niệm cũng vậy, mà Diệp Mạn Ni và Lâm Thiên ở bên cạnh đã trang điểm xong rồi.
Hai người trao đổi ánh mắt rồi ra khỏi phòng nghỉ, lúc này có trợ lý đang rót nước, Lâm Thiền ra hiệu với Diệp Mạn Ni. Diệp Mạn Ni lập tức giữ lấy người trợ lý đang rót nước: “Này! Tiểu Lan, son của cô hôm nay đặc biệt thế! Rất xinh, mua ở đâu vậy.”
Vị trợ lý này hiếm khi được khen, lập tức nói ra chỗ cô ta mua cùng với màu gì, nhãn hiệu gì.
Trong lúc cô ta đang nói, Lâm Thiến đã bỏ thuốc vào trong một chiếc cóc rồi hướng Diệp Mạn Ni nháy mắt, Diệp Mạn Ni lập tức cười nói: “Được, lần sau tôi cũng thử màu này xem sao.”
Vị trợ lý quay người rót nước vào trong bốn chiếc cốc, Lâm Thiến đã cầm đi hai cốc, mà hai chiếc cốc còn lại một cốc có thuốc, một cốc không có thuốc.
Lâm Thiền nhìn chiếc cốc đã bị bỏ thuốc người trợ lý cầm ở tay trái, còn tay phải cầm chiếc cốc không bị bỏ thuốc bước vào trong.
Lâm Thiến lập tức lấy chiếc cốc bên tay phải: “Cẩn thận nóng, để tôi giúp cô.”
Nói xong cô ta bước vào trước. Đưa cốc không bị bỏ thuốc đặt trước mặt Lam Sơ Niệm. Mà trợ lý nhìn thấy Trang Noãn Noãn đang làm tóc, cô ta trực tiếp đưa cốc nước vào tay Trang Noãn Noãn: “Chị Noãn Noãn, nước của chị đây ạ.”
“Được rồi, cảm ơn em, Tiểu Lan.” Trang Noãn Noãn mỉm cười nhận lây.
Lâm Thiến giả bộ tốt tính nhắc nhở một câu: “Bây giờ uống chút nước đi, lát nữa lên sân khấu rồi thì ngay cả thời gian uống nước cũng không có đâu.”
Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn cũng nghĩ như vậy nên uống hai ngụm.
Lâm Thiền nhìn Trang Noãn Noãn uống xong nhéch miệng cười, quay người đi ra ngoài, đến chỗ Diệp Mạn Ni đang đợi bên người làm một ra hiệu ok.
Trang Noãn Noãn uống được một nửa thì stylist nói: “Noãn Noãn, tôi kẻ lại mắt cho cô một chút.”
Trang Noãn Noãn đặt cốc nước xuống, nhắm hai mắt lại để kẻ mắt, thời gian trôi qua từng chút một, chẳng máy chốc đến chín giờ năm mươi phút, Trang Noãn Noãn luôn cảm thấy yết hầu có chút khó chịu, cô đưa tay ra ấn vào cổ ho nhẹ hai tiếng.
“Noãn Noãn, cậu sao vậy?” Lam Sơ Niệm quan tâm hỏi.
“Không có gì, chỉ là cổ họng đột nhiên có chút khó chịu.”
Trong lúc nói, âm thanh của Trang Noãn Noãn cũng không rõ ràng như vừa nãy nữa, có chút khàn khàn.
“Sao lại như vậy? Ban nãy cậu vẫn ổn mà.” Lam Sơ Niệm ngạc nhiên.
Trang Noãn Noãn cũng có chút lo lắng, trong cổ họng giống như có một ngọn lửa đang cháy khiến dây thanh quản của cô tắc nghẽn, giọng nói ra cũng không phải của cô nữa rồi.
Đúng lúc này Chu Đào bước vào: “Các cô gái, sắp phải lên sân khấu rồi, hai người chuẩn bị xong chưa? Các fan hâm mộ không đợi được nữa rồi.”
“Chuẩn bị xong rồi, lúc nào cũng có thể lên sân khấu.”
Diệp Mạn Ni trả lời cực nhanh, khoé mắt cô ta nhìn Trang Noãn Noãn đang không ngừng xoa cổ họng, cô ta biết kế hoạch của mình thành công mỹ mãn rồi.
*Noãn Noãn, có cần nói với Chu tổng không.”
“Bỏ đi, không cần đâu.” Trang Noãn Noãn vừa rồi chỉ uống nửa cốc nước, nên lúc này cô tự cho rằng không tính là nghiêm trọng.
Ở phòng tiệc bố trí chỗ ngồi ở tầng hai, nhưng tầng hai cấm các fan hâm mộ bước vào, lúc này hai thân hình thon dài đứng ở lan can phòng đặc biệt, tầm nhìn vừa đúng có thể quan sát cả khán đài và khung cảnh trên sân khấu.
Trang Noãn Noãn vẫn nghĩ rằng do cô nghỉ ngơi không tót, cổ họng mới có chút rát, Chu Đào lập tức để cô lên sân khấu trước.
Do có hai buổi biểu diễn nên trang phục bọn họ mặc đều đồng bộ, đồng phục đen trắng mang theo hơi thở học sinh, để lộ ra đôi chân mê người.
Bộ trang phục này đối với fan nam mà nói, đó chắc chắn là một buổi trình diễn đồng phục quyến rũ, tất nhiên là thưởng thức ở đây, nhưng không chỉ fan nam mà vẫn còn có hai người đàn ông đứng ở tầng hai thưởng thức toàn bộ quá trình.
Hai đôi mắt đều dừng lại trên người con gái mà bọn họ yêu thương, ánh sáng lộ ra từ trong ánh mắt họ cũng chỉ có họ mới biết rõ được từ tận đáy lòng.
Trang Noãn Noãn vẫn luôn xoa nhẹ dây thanh quản, bởi vì cô cả thấy có chút khó chịu, hơn nữa bây giờ ngay cả nói cũng có chút khó khăn.
Người dẫn Chương trình lập tức lên sân khấu, cực kỳ kích động nói: “Tôi tin rằng tất cả các bạn hâm mộ đến đây đều đã không thể chờ đợi được nữa mà muốn thưởng thức buổi trình diễn của nhóm Love, tôi cũng vậy cực kỳ mong chờ, vậy thì chúng ta hãy yên lặng để lắng nghe một giọng hát hay trước rồi quay lại giao tiếp thân thiết với thần tượng của các bạn có được không nào!”
“Được!” Gần năm trăm fan hâm mộ lập tức hò hét, cực kỳ mong đợi. Ánh mắt Trang Noãn Noãn có chút hoảng loạn, cô cắn môi nhỏ giọng nói với Lam Sơ Niệm bên cạnh: “Sơ Niệm, mình cảm thấy mình không thẻ hát.”
“Sao vậy? Cổ họng của cậu vẫn còn khó chịu sao?”
“Ùm”
“Làm sao đây? Bây giờ buổi biểu diễn sắp bắt đầu rồi.”
Lam Sơ Niệm có chút lo lắng.
“Để mình cố hết sức thử xem.” Trang Noãn Noãn chỉ có thể tạm thời ứng phó, dù sao các fan hâm mộ ở khắp nơi đều đến xem, cô không thể khiến bọn họ thất vọng mà bỏ về được.
Lâm Thiến và Diệp Mạn Ni bên cạnh trao đổi ánh mắt, mặc dù nụ cười của họ quyền rũ nhưng trong ánh mắt lại lộ ra vẻ đắc ý, cũng chỉ có hai người họ biết.
Trang Noãn Noãn sắp phải xấu hỗ rồi, hơn nữa Diệp Mạn Ni nhìn fan nam của mình đứng ở hàng đầu tiên, trong túi của anh ta có chứa vũ khí là trứng gà. Âm nhạc vừa vang lên, Trang Noãn Noãn lập tức hít thở sâu, nở ra một nụ cười ngọt ngào, cô căng thẳng cằm chặt micro cố gắng giữ bình tĩnh nhất có thẻ.
Phần hát khúc dạo đầu do cô biểu diễn, âm thanh của cô mặc dù có chút khàn khàn nhưng cô vẫn kiểm soát nhịp rất tốt, chỉ là lúc hát nót cao Trang Noãn Noãn lo cô sẽ bị vỡ giọng.
Đúng lúc này bài hát đến nốt cao, Trang Noãn Noãn chưa từng căng thẳng đến vậy, trong đầu cô cũng suy nghĩ vài lần xem có nên lập tức dừng lại không, nói với fan hâm mộ sự thật hoặc là xin lỗi, nhưng trong nhịp của bài hát cô vẫn là cắt đứt đi cái suy nghĩ này.
Trong phút chốc đã đến đoạn nót cao, Trang Noãn Noãn xoa xoa cổ họng cố gắng hát, nhưng cực kỳ khàn cơ hồ khiến người khác lo lắng. Khi tắt cả fan hâm mộ đều kinh ngạc, Trang Noãn Noãn nuối tiếc nhìn bọn họ, cho dù nhạc vẫn còn đang phát, cô áy náy mở miệng, âm thanh khản đặc: “Xin lỗi mọi người, dây thanh quản của tôi hôm nay cực kỳ khó chịu, không thể tiếp tục hát được nữa.”
Kiều Mộ Trạch ở tầng hai nhướng mày, nỗi lo lắng trong ánh mắt lập tức xuất hiện, anh nói với Lam Thiên Hạo: “Tôi xuống dưới xem một chút.”
Lam Thiên Hạo cũng đi theo: “Tôi đi cùng cậu.”
Đúng lúc Kiều Mộ Trạch ra ngoài, Trang Noãn Noãn đứng dưới sân khấu đột nhiên có một quả trứng ném trúng ngực cô.
“Không biết hát thì đừng có hát nữa, cái gì mà giọng hát như tiên nữ, tôi thấy là lừa đảo thì có! Cút xuống dưới đi.”
Fan nam đứng trước tức giận hô lớn.
Khi các fan hâm mộ khác còn đang kinh ngạc, anh ta lại ném một quả trứng nữa, Trang Noãn Noãn ngẩn người, Lam Sơ Niệm cũng bị doạ sợ, nhưng cô đứng bên cạnh Trang Noãn Noãn ngay lập tức đứng ra chắn, quả trứng thứ hai rơi trúng đằng sau lưng cô.
Hai người đàn ông đẹp trai đang ở cầu thang tầng hai nhìn thấy cảnh này đều đau lòng cho cô gái ở trên sân khấu, Kiều Mộ Trạch gần giọng: “Dừng tay.” Bảo an ở bên cạnh phản ứng lại lập tức lên trên ngăn chặn fan nam, không để anh ta làm loạn nữa.
Các fan hâm mộ kinh ngạc nhìn hai người đàn ông nhanh chóng lên sân kháu, dưới ánh đèn bọn họ đẹp giống như: nam thần giáng thế. Kiều Mộ Trạch lập tức kéo lấy Trang Noãn Noãn đang hoảng sợ, mặc kệ chất nhầy trứng trên ngực cô, ôm cô vào lòng: “Có bị thương không?”
Mà Lam Thiên Hạo bên cạnh nhìn thấy sau lưng Lam Sơ Niệm cũng dính một chất nhày màu vàng, lập tức tức giận chỉ fan nam ở dưới sân khâu: “Anh chờ đấy, tôi sẽ không bỏ qua cho anh.”
Lam Sơ Niệm vừa rồi còn có chút hoang mang, nhưng lúc này có anh cả đứng bên cạnh, cô đột nhiên vui vẻ, thì ra anh ấy lại quan tâm bảo vệ cô như thế.
Lâm Thiến và Diệp Mạn Ni cũng không ngờ rằng hai người đàn ông này cũng ở đây, Diệp Mạn Ni ghen tị nhìn Kiều Mộ Trạch cởi âu phục lau đi vết bẩn trên người Trang Noãn Noãn, trong ánh mắt đều là đau lòng và lo lắng.