Chương 941: Giác Mơ Đẹp Của Hai Mẹ Con
Y Tư Nhã có ý đối xử tốt với Lam Thiên Hạo, khiến Y Cảnh Long nhìn thấy, ông không nhịn được trong lòng được an ủi, ông chính là hy vọng như vậy, hai cô con gái sống hoà thuận bên nhau, cả nhà cũng sẽ hoà thuận như vậy.
Chính vào lúc này, trong sân ở ngoài cửa, truyền đến tiếng chuông mỏ cửa, một người đàn bà cả người là vàng ngọc xách túi, hai người giúp việc đi ở đằng sau xách thức ăn đi vào.
Lam Sơ Niệm và Y Tư Nhã đang ngồi nói chuyện ở trong sân đứng dậy nhìn về phía bên đó.
Y Tư Nhã phát hiện lúc nói chuyện tâm tư của Lam Sơ: Niệm không hề thâm trầm lắm, cô ta càng thêm yên tâm rồi.
“Mẹ con về nhà rồi.” Y Tư Nhã nói xong, lập tức vui mừng đi đến trước mặt của Trương Định Hương: “Mẹ.”
Ánh mắt của Trương Đinh Hương căn bản không ở trên gương mặt của con gái, mà là ở trên người cô gái nhỏ nhắn cũng đi đến chỗ bà ta, khi bà ta nhìn thấy gương mặt của Lam Sơ Niệm, trong lòng kinh ngạc hoảng loạn, giống như Y phu nhân năm đó trở về tìm bà ta báo thù, ngực của bà ta âm thầm nhấp nhô lên xuống.
“Cháu chào dì.” Lam Sơ Niệm cứ lễ phép chào một câu, cô nghĩ cho dù năm đó người phụ nữ này chen vào giữa tình cảm của ba mẹ cô, nhưng nếu sau này ba cưới bà ấy, vậy bà ấy nhát định không phải là người xấu lắm.
Vì vậy, cô cứ lễ phép mà đối xử vậy.
Lúc này Trương Đinh Hương đột nhiên hoàn hồn, gương mặt nhiệt tình nhìn cô: “Cháu chính là đứa bé năm đó bị thất lạc của Cảnh Long đúng không? Cháu có thể trở về được thật là quá tốt rồi.”
Trương Đinh Hương đang diễn kịch, bà ta đương nhiên không thể rõ ràng biểu hiện ra sự oán hận đối với Lam Sơ Niệm rồi.
“Vâng ạ, cháu là đứa con đầu tiên của ba cháu.” Lam Sơ Niệm gật gật đầu.
“Cháu lớn lên thật xinh đẹp!” Trương Định Hương khen nói.
Sắc mặt của Y Tư Nhã ở bên cạnh có chút không thích, cô ta có chút kinh ngạc nhìn mẹ, nụ cười bây giờ của mẹ và của lúc bình thường không hề giống nhau! Với lại, với tính cách của mẹ cô ta, mẹ sẽ vui mừng chào đón Lam Sơ Niệm về nhà sao?
“Các con ngồi đây nói chuyện đi, dì đi xuống bếp nấu bữa tối, tối nay ở nhà ăn cơm đi!” Trương Đinh Hương thân thiết nói, rồi nói với con gái: “Tư Nhã ở cùng người chị gái này của con đi, mẹ đi nấu cơm đây.” Lúc Trương Đinh Hương đang nói, liền nhìn thấy có hai người bước vào từ ngoài cửa, đứng bên cạnh chồng của bà là một thanh niên trẻ cao to ưu nhã, ánh mắt của bà ta sáng lên, ở đâu đến một người đàn ông anh tuấn quyến rũ đến vậy? Ý nghĩ đầu tiên của bà ta là con gái có thể gả cho cậu ta thì tốt quá rồi.
Trương Định Hương vừa nãy đã nghe thấy có tiếng bước chân đi vào ở phòng khách, bà ta cố ý nói những lời như: vậy chính là hy vọng chồng nghe thấy sự hoan nghênh và yêu quý của bà ta đối với Lam Sơ Niệm.
Quả nhiên Y Cảnh Long nghe tháy rồi, cũng rất vui vì cách nghĩ này của vợ, điều ông không hy vọng nhất chính là người trong nhà có sự bài xích, bởi vì ông rất yêu quý Lam Sơ Niệm, cảm giác giống như lại có được vật báu vậy. Lúc này ánh mắt của ông nhìn hai cô con gái, càng yêu quý nhìn lên trên người của Lam Sơ Niệm, ông hy vọng khoảng thời gian tiếp theo ông có thể bồi thường cho người con gái này, với lại ông vô cùng yêu người vợ: trước, từ trên người của Lam Sơ Niệm ông có thể tìm được hình dáng của người vợ trước.
Hai người đàn ông đi đến đều nhìn Lam Sơ Niệm, bởi vì hai người đều vô cùng yêu cô.
Khiến Y Tư Nhã đứng một bên trong lòng càng thêm khó chịu, ba nhìn Lam Sơ Niệm cũng thôi đi, tại sao đến người anh cả này của Lam Sơ Niệm cũng nhìn cô dịu dàng như: thế.
Vậy cô ta và mẹ thành không khí rồi sao? Càng huống hồ cô ta hy vọng ánh mắt của Lam Thiên Hạo nhìn cô ta, bởi vì cô ta cũng rất xinh đẹp mà!
“Sơ Niệm, đây chính là mẹ kế của con Trương Đinh Hương, là vợ hiện tại của ba, về sau con cứ gọi là dì Trương nhé!” Y Cảnh Long nói với cô.
Lam Sơ Niệm gật gật đầu: “Vâng ạ!”
Trương Định Hương thấy tất cả mọi người không có phát hiện tất cả mọi việc mà bà ta làm, bà ta liền thở phào nhẹ nhõm. Có điều, ánh mắt của Lam Thiên Hạo lại sắc bén nhìn Trương Đinh Hương máy lần, ánh mắt nhìn người của anh cực chuẩn, Trương Đinh Hương có một gương mặt đầy dã tâm và hung tướng, với lại nụ cười trên mặt của bà ta khiến anh thấy vô cùng giả, Y Tư Nhã và bà ta lại là nụ cười giả như nhau.
Ánh mắt của anh rơi trên người của Lam Sơ Niệm, trên người của Lam Sơ Niệm phát ra sự chân thật tự nhiên, quả thật giống ánh sáng của thiên sứ vậy.
“Cậu này là?” Trương Định Hương vô cùng hứng thú với Lam Thiên Hạo, bà ta nhìn một cái liền có thể nhìn ra cả người Lam Thiên Hạo toả ra hơi thở là người có tiền.
“Đây là tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn đá quý Lam thị cậu Lam Thiên Hạo, đồng thời cũng là anh cả của ba mẹ bên nhận nuôi Sơ Niệm.” Y Cảnh Long giới thiệu VỚI VỢ.
Trương Đinh Hương lập tức trừng to mắt ra, cái gì, đứa trẻ này năm đó chưa chết thì thôi đi, còn được một gia đình giàu có như vậy nhận nuôi? Tập đoàn đá quý Lam thị, chính là cái công ty tập đoàn có toà nhà cao tầng ở trung tâm thành phố sao?
Đôi mắt của Y Tư Nhã ở một bên nhìn Lam Thiên Hạo đầy sự ái mộ, lộ ra cảm xúc yêu thích của cô ta.
*Thì ra là Lam thiếu gia, xin chào xin chào, hoan nghênh cậu đến nhà chúng tôi làm khách.” Nói xong, Trương Đinh Hương kéo con gái đến bên cạnh mình: “Đây là con gái của dì Tư Nhã.”
Y Tư Nhã có thể nghe ra mẹ đây là có ý giới thiệu, cô ta bắt giác lộ ra nụ cười xấu hồ, tóc dài cụp đến mang tai, lộ ra sự phong tình.
Ánh mắt của Lam Thiên Hạo nhàn nhạt biểu thị một chút, rồi quay người nói với Y Cảnh Long: “Bác trai, chúng ta đi uống trà đi!”
“Được! Mời.” Y Cảnh Long đối với Lam Thiên Hạo là tiếp đoán như khách quý vậy.
“Sơ Niệm em có muốn cùng đi không?” Lam Thiên Hạo không muốn để cô ở lại với hai mẹ con giả dối này.
Lam Sơ Niệm cũng muốn ở cùng ba lâu hơn, cô cười nói: “Vâng ạ!”
Y Tư Nhã muốn đi nhưng Y Cảnh Long nói với cô: “Tư Nhã con cùng với mẹ chuẩn bị bữa tối đi!”
“Vâng! Được ạ!” Y Tư Nhã gật đầu, đứng trước mặt của Lam Thiên Hạo muốn làm một người chịu khó một chút.
Y Cảnh Long sau khi lên tầng, nụ cười giả tạo của Trương Đỉnh Hương cũng thu lại, bà ta kéo tay của con gái: “Tư Nhã đi theo mẹ.”
Nói xong, quay đầu căn dặn người làm đi nấu cơm tối.
Y Tư Nhã cùng mẹ đi vào phòng của bà ta, Trương Định Hương đóng chặt cửa, nói với con gái: “Tư Nhã, sao con đối tốt với Lam Sơ Niệm như vậy, lẽ nào con thật sự coi cô ta làm chị gái rồi chứ, cô ta trở về đối với con không phải chuyện gì tốt cả.”
Y Tư Nhã trước mặt mẹ không hề che giấu ý nghĩ: “Mẹ, con nào có thật sự đối tốt với chị ta! Con chỉ là giả vờ thôi, bởi vì con thích Lam Thiên Hạo, con muốn thông qua chị ta tiếp cận anh ấy mà thôi!”
Trương Đỉnh Hương nghe lời của con gái, mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt rồi, vừa nãy mẹ còn lo lắng con thật sự coi người ngoài là người thân thiết cơ?”
“Mẹ, vậy mẹ cũng không phải là giả vờ đối tốt với chị ta sao?” Y Tư Nhã cười nói.
Trương Đỉnh Hương hừ một câu: “Mẹ đây là đóng kịch cho ba con xem, mẹ gần đây thua quá nhiều tiền rồi, ông ấy luôn niệm tình với mẹ, nếu mẹ không biểu hiện cho tốt, tiền sinh hoạt tháng sau của chúng ra sẽ bị hạn chế đấy.”
“Mẹ, ba cho mẹ tiền sinh hoạt là 50 vạn đấy!”
“Đây tính là cái gì? Một cái túi của mẹ là đã hết rồi.”
Trương Định Hương bây giờ là đẳng cấp của phú bà giàu có rồi, đồ bình thường bà ta không thèm nhìn.
“Mẹ, mẹ nói xem con về sau nếu gả cho Lam Thiên Hạo, vậy thì tốt biết bao nhiêu! Con sẽ có trang sức kim cương đeo không hết, con muốn cái gì là có cái đó.” Gương mặt Y Tư Nhã khát khao nói.
Trương Đinh Hương hừ một câu: “Mẹ lại không nghĩ vậy, vợ trước của Cảnh Long sinh được người con gái này, lại có phúc được người nhận nuôi giàu có như vậy, xem ra cuộc sống còn tốt hơn con đó!”
“Mẹ, chị ta tên Lam Sơ Niệm, lúc trước chị ta là thành viên của một nhóm nhạc nữ, nỏi tiếng cả nước bây giờ cũng là một ca sĩ nỗi tiếng!”
“Cái gì? Cô ta còn có bản lĩnh như vậy sao?” Trương Đỉnh Hương nghe xong, trong lòng không vui vê nữa, nếu có thể nghe thấy tin tức xấu của Lam Sơ Niệm, bà ta mới thích!
“Mẹ, con thật sự rất thích Lam thiếu gia.” Y Tư Nhã nói, trong ánh mắt hiện lên sự ái mộ.
Trương Đinh Hương cũng đương nhiên muốn gả con gái cho một người đàn ông thành công như Lam Thiên Hạo, bây giờ Lam Sơ Niệm cũng là một thành viên của Lam gia, bà ta suy nghĩ nếu con gái có thể gả qua đó thì ác ý của bà ta đối với Lam Sơ Niệm cũng có thể nhịn được.
Dù sao việc quá khứ, sẽ không có ai biết được.
Ở trong thư phòng, Y Cảnh Long cũng biết bản thân có một cô con gái cùng tuổi kém tháng với Sơ Niệm, bắt kì ai đều có thể đoán đây là lúc ông còn trẻ phạm phải sai lầm.
Bây giờ đối với Lam Sơ Niệm ông vừa yêu vừa áy náy, ông thật sự rất muốn đem tình yêu về sau dành cho cô: “Sơ Niệm, lúc ba còn trẻ, quả thực đã phạm sai lầm mới có em gái con Tư Nhã, việc này ba rất hói hận cũng đã nói thẳng với mẹ con, và bà ấy đã tha thứ rồi.”
Gương mặt Y Cảnh Long ngại ngùng: “Ba và người mới bây giờ của ba, trong một buổi tiệc có trải qua tình một đêm, sau đó bà ấy lựa chọn không làm phiền gia đình của ba, ba cũng không biết đêm đó sẽ có Tư Nhã, đây là sau khi mẹ con qua đời được một năm, ba mới biết chuyện này, mới biết ba còn một đứa con gái nữa, chúng ta mới tổ chức một gia đình mới.”