Chương 942: Truy Xét Hung Thủ
Lam Sơ Niệm yên tĩnh lắng nghe, lúc này mặc dù đối với sai lầm lúc trẻ của ba cô cảm thấy không hiểu được, nhưng mà cô vẫn muốn hỏi một câu.
“Ba, ba yêu mẹ con không?”
Đáy mắt của Y Cảnh Long lập tức hiện ra cảm xúc kịch liệt, ông không hề do dự gật đầu: “Mẹ con là người ba vô cùng yêu, cho dù về sau ba có gia đình với Đinh Hương, nhưng vị trí của mẹ con trong lòng ba không có ai có thể thay thế.”
Lam Thiên Hạo là một người ngoài, anh tất nhiên không tiện nói cái gì, nhưng Y Cảnh Long lấy người vợ sau Trương Đinh Hương này, hoàn toàn là ý muốn gánh trách nhiệm! Đây cũng là cách gánh vác hậu quả mà một người đàn ông làm đối với sai lầm của mình.
Lam Sơ Niệm nghe xong, cô nhẹ nhàng gật đầu: “Ba, con không trách ba, chỉ cần năm đó ba yêu mẹ là tốt rồi.”
Y Cảnh Long nhận được sự tha thứ của Lam Sơ Niệm, trong lòng ông thở dài một hơi, cũng rất vui vẻ Lam Sơ.
Niệm hiểu chuyện ngoan ngoãn, đồng thời tự trách trong lòng ông dù sao cũng càng sâu thêm.
“Bác trai, bác đối với sự việc năm đó Sơ Niệm bị bảo mẫu bế đi hãm hại bác nghĩ như thế nào?” Lam Thiên Hạo híp mắt hỏi, anh lo lắng nguy hiểm như vậy sẽ lại xảy ra.
Sắc mặt của Y Cảnh Long vô cùng tức giận: “Bác nhất định sẽ lại tìm hai bảo mẫu đó để hỏi cho rõ, năm đó là ai chỉ thị bọn họ làm như vậy, tại sao lại ra tay với con gái còn bé bỏng của bác như vậy.”
“Bác trai năm đó bác cho là ai làm?” Lam Thiên Hạo hỏi, dựa và thực lực của Y Cảnh Long năm đó, không thể nào dễ dàng từ bỏ tìm đứa con này.
“Lúc bác còn trẻ, mới bước chân vào thương giới, thù địch rất nhiều, cộng thêm trong nhà cũng coi là giàu có, có rất nhiều người đánh chủ ý vào tiền tài nhà bác, sau khi Sơ Niệm bị bế đi, bác tìm kiếm khắp nơi, cũng báo cảnh sát, bác và vợ trước của bác mỗi ngày đều mong chờ con gái trở về, cho dù khuynh gia bại sản của bác cũng không hề tiếc gì, nhưng mà một năm, hai năm, ba năm cũng không thấy con trở về, chúng ta cũng tuyệt vọng rồi.
Nước mắt của Lam Sơ Niệm lại tuôn ra, cô không ngờ.
mình hại mẹ mình, là do cô ra đời rồi lại mắt tích khiến cơ thể của mẹ yếu ớt, không thể chống lại bệnh tật.
Lam Thiên Hạo rút ra một tờ giấy, nhẹ nhàng khom người giúp cô lau nước mắt, an ủi nói: “Sơ Niệm đừng khóc, anh nhất định sẽ giúp em điều tra rõ người hại em năm đó.”
Y Cảnh Long cũng đau lòng cho con gái, nói với Lam Thiên Hạo: “Các con nói lúc trước, hai người bảo mẫu đó có thể tiếp xúc với những ai, đó là người như thế nào?”
“Người bảo mẫu đó nói, người đưa điền để bọn họ làm là một người phụ nữ trẻ.” Ánh mắt của Lam Thiên Hạo trầm xuống, bà ấy ngửi thấy trên người phụ nữ đó có mùi của sữa mẹ, nếu người bảo mẫu này nhớ rõ như thế, chắc chắn người phụ nữ đó cũng là mới sinh con. Nghĩ đến đây.
ánh mắt của Lam Thiên Hạo hiện lên sự lạnh lẽo, năm đó người phụ nữ giống như Y phu nhân mới sinh con không phải là Trương Định Hương sao? Tính ra Sơ Niệm chỉ lớn hơn Y Tư Nhã hai tháng, vậy thì đó mới Trương Đỉnh Hương lúc sinh con được một tháng, trên người bà ta có mùi sữa mẹ cũng coi là một đặc trưng ăn khớp.
“Cậu Lam, cháu đang nghĩ gì vậy?” Y Cảnh Long tò mò hỏi, vẻ mặt của Lam Thiên Hạo dường như đang trầm tư việc gì đó.
“Không có gì, chỉ là cháu đang nghĩ nếu không có người bảo mẫu đó nhất thời mềm lòng, chỉ sợ hậu quả không dám tưởng tượng ra.”
“Rốt cuộc là ai độc ác như vậy, nếu để bác biết, bác sẽ giết chết người đó luôn.” Y Cảnh Long mấy năm nay, vô cùng áp lực, ông thật sự vô cùng hận người hại gia đình ông.
“Bác trai, cháu cảm thấy chuyện này bắt buộc phải điều tra, nhỡ đâu người đó lại muốn giết Sơ Niệm, Sơ Niệm vẫn rất nguy hiểm.” Lam Thiên Hạo cảm thấy chuyện này không thể xem nhẹ.
Càng huống hồ bây giờ anh đã có mục tiêu hoài nghỉ, có thể nói Trương Đinh Hương hoàn toàn có động có làm tất cả chuyện này. Bà ta lúc đó mới sinh con gái, một mình nuôi dưỡng con gái tất nhiên cực kì không cam tâm, đầu tiên là Lam Sơ Niệm bị bề đi, sai đó Y phu nhân sinh bệnh qua đời, vừa vặn là sau một năm đó bà ta dẫn theo con gái gả vào Y gia, tất cả điều này xem ra vô cùng trùng hợp, nhưng sau đó thật sự trùng hợp như vậy sao?
Lúc này, Y Cảnh Long đối với chuyện năm đó đã có manh mối, tất nhiên ông sẽ không bỏ qua, ông nắm chặt tay thành nắm đắm nói: “Bác tắt nhiên phải tra rõ chuyện năm đó, tìm ra hung thủ khiến bọn họ trả giá.”
Lam Thiên Hạo vẻ mặt nghiêm túc nói: “Bác trai, cháu có một kiến nghị, việc này đừng nói ra ngoài, quá nhiều người biết có thể sẽ đem tin tức truyền cho hung thủ, nhỡ người ta chạy rồi thì sẽ rất khó tìm.”
“Được Thiên Hạo, chỉ có bác và cháu bí mật điều tra, tuyệt đối không để bát kì ai biết.” Y Cảnh Long gật gật đầu.
“Cho dù là vợ và con gái hiện tại của bác cũng xin giữ bí mật.” Lam Thiên Hạo bình tĩnh nói.
Y Cảnh Long trả lời một câu: “Được, lần này cho dủ như: thế nào, bác cũng phải lôi hung thủ đằng sau ra, không để Sơ Niệm có nguy hiểm gì nữa.”
Ánh mắt của Lam Sơ Niệm cũng lộ ra sự tức giận, cô hy vọng ba và anh trai tìm ra hung thủ sớm một chút, khiến người đó nhận được trừng phạt nên có.
Lam Thiên Hạo đứng dậy nói: “Cháu đi gọi điện thoại.”
Lam Thiên Hạo đi đến tầng cao nhất của biệt thự, anh mới rút điện thoại ra, gọi vào số điện thoại của trợ lí, bảo cậu ấy lập tức đến bệnh viện điều tra địa chỉ nhà của bảo mẫu Trương Tú Quyên năm đó, nói với Trương Tú Quyên anh đồng ý lại đưa cho bà ấy một khoản tiền.
Anh biết chỉ có tiền có thể khiến Trương Tú Quyên không trốn đi, bởi vì chỉ ra hung thủ năm đó còn cần sự giúp đỡ.
của bà ấy.
Lúc này, dưới phòng khách dưới tầng, Y Tư Nhã ngồi trên ghế sofa xem điện thoại, Trương Đinh Hương lại ở trong bếp chỉ huy người làm làm việc. Y Tư Nhã đang tìm kiếm tin tức của Lam Thiên Hạo, trên mạng tin tức của anh vẫn khá ít, nhưng đối với giới thiêu thực lực của công ty anh lại có rất nhiều trang, trong đó có một bài dự tính giá trị của công ty anh, đã vượt qua xuất thân trăm tỷ rồi.
Y Tư Nhã xem mà lòng sắp nở hoa rồi, đồng thời lại càng đồ kị Lam Sơ Niệm, tại sao năm đó chị ta lại được một gia đình giàu có như thế nuôi dưỡng vậy chứ? Những năm này chị ta chắc chắn giống như công chúa được yêu chiều mà lớn lên vậy!
Lúc này Y Tư Nhã rất muốn mình và Lam Sơ Niệm thay đổi thân phận, có điều có quan hệ với Lam Sơ Niệm này, cô ta tiếp cận Lam Thiên Hạo cũng càng thêm thuận tiện Tôi.
Không thì, cô làm sao có cơ hội quen người đàn ông vừa có tiền lại đẹp trai cơ chứ?
Hơi muộn một chút, hai người Y Cảnh Long và Lam Thiên Hạo đi xuống tầng, Y Tư Nhã thay một bộ váy dài càng có sự nữ tính, với lại rõ ràng là đã trang điểm.
Y Cảnh Long có chút kinh ngạc với sự trang điểm của con gái, nhưng nhìn ánh mắt của cô ta trên người của Lam Thiên Hạo ông liền hiểu ra.
Trong ánh mắt của Lam Sơ Niệm chỉ muốn cảm nhận thêm chút mùi của ba ruột, cô đứng bên cạnh của Y Cảnh Long, Y Cảnh Long đối với cô vô cùng quan tâm dịu dàng, tự mình giúp cô bê nước đến.
*Con cảm ơn ba.” Lam Sơ Niệm mím môi cười.
“Sơ Niệm, đây chính là nhà của con, về sau con muôn về thì về, ba sẽ sắp xếp cho con một gian phòng.”
“Bác trai, tạm thời mà nói Sơ Niệm vẫn là ở nhà cháu đi ạ!
Có thời gian cháu sẽ thường dẫn em ấy đến nhà chơi.”
Lam Thiên Hạo cười nói.
Y Cảnh Long lập tức hiểu ý của Lam Thiên Hạo, cũng chính là lo lắng bên cạnh của Lam Sơ Niệm còn có tiềm tàng nguy hiểm.
“Được, như vậy cũng tốt.” Y Cảnh Long cười gật đầu.
Y Tư Nhã ngồi bên cạnh Lam Sơ Niệm: “Chị Sơ Niệm em có thể đến nhà chị làm khách không?”
Lam Sơ Niệm gật đầu: “Đương nhiên có thẻ.”
Lam Thiên Hạo ở một bên nhìn câu hỏi trực tiếp này của Y Tư Nhã cau mày lại.
Người làm bê thức ăn lên bàn, dáng vẻ vợ hiền mẹ tốt của Trương Đinh Hương tháo tạp dề ngồi xuống, cầm lấy rượu lúc sắp rót cho Lam Thiên Hạo, tay Lam Thiên Hạo che lại: “Cháu không uống rượu.”
“Cậu Lam, uống chút đi! Lần đầu tiên đến nhà làm khách, vui vẻ quan trọng nhất.”
“Cháu không thích uống rượu.” Lam Thiên Hạo lạnh nhạt nói một câu.
Y Cảnh Long nói với bà ta: “Cậu Lam chút nữa phải lái xe, đừng khuyên uống rượu nữa, cất vào đi! Chúng tôi không uông.”
Trái tim xuân tình của Y Tư Nhã rung động, nhìn Lam Thiên Hạo dưới ánh đèn, hoàn mĩ giống bạch mã hoàng tử vậy, sao có thể chứ?
Quả thật không hề có bắt kì khuyết điểm gì.
Trong bát của Lam Sơ Niệm đột nhiên được người đàn ông gắp thức ăn vào, gò má cô hơi nóng lên, cong môi cười ngọt ngào.
Y Tư Nhã đối diện đem màn này nhìn vào trong mắt, trong lòng vừa đồ kị lại ngưỡng mộ.
Có điều cô nghĩ, Lam Sơ Niệm và Lam Thiên Hại chắc là quan hệ anh em, bởi vì hai người từ nhỏ luôn có tình cảm anh em mà lớn lên, chắc chắn sẽ không có tình cảm nam nữ. Ánh mắt của Trương Đinh Hương oán hận nhìn lên trên người của Lam Sơ Niệm, đặc biệt nhìn chồng cũng dành hết tâm tư ở trên người Lam Sơ Niệm, bà ta liền nghĩ con mình tiếp theo sắp thất sủng trong lòng của chồng mình rồi.