Phía sau nhà họ Lâm lại vang lên giọng nói khàn khàn, lạnh lùng.
“Tuân mệnh!”
Nhà họ Lâm xử lý mọi chuyện rất có năng suất, việc nhà họ Hắc đến nhà hỏi tội, đến tận cửa chém giết, đúng là bị người nhà họ Lâm phong tỏa tin tức, đến mức qua mấy tiếng, không ai ở Yến Kinh biết được việc này.
Mãi cho đến khi nhà họ Hắc chạy ra khỏi nhà họ Lâm, sự việc mới bị truyên ra.
Kết quả khiến cho toàn bộ Yến Kinh chấn động, vô số người trong giới võ đạo đều xôn xao.
Nhà họ Hắc đây là ăn gan hùm mật gấu hả? Thế mà dám đi đến nhà họ Lâm gây sự? Về phân nhà họ Lâm cũng không chút khách sáo, đến một giết một, tất cả đều muốn chém tận giết tuyệt.
Dù sao thì việc này cũng liên quan đến mặt mũi của nhà họ Lâm, nếu như nhà họ Lâm chỉ xử lý nhẹ, không nói đến việc thể diện bị tổn hại, để cho toàn bộ người của Yến Kinh cười nhạo, cũng sẽ khiến cho người ta nghĩ rằng thực lực của nhà họ Lâm rất yếu, ngay cả nhà họ Hắc đến cửa gây sự cũng không dám động vào, bị người †a coi thường, một khi như thê, nhà họ Lâm sẽ chỉ không ngừng gặp phiên phức.
Phần lớn cao thủ của nhà họ Lâm đều đuổi theo ra ngoài, nhưng Lâm Côn Luân, Dạ Kiếm Thần, người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ cùng với người có địa vị không đơn giản kia đều ở lại nhà họ Lâm để xử lý tàn cục.
“Hiển nhiên Hắc Ngọc Thành này cùng với người tự tiện xông vào cấm địa kia là cùng một phe, nếu không, đâu có chuyện trùng hợp như thể chứ? Nhà họ Hắc gây chuyện ở cửa trước, người kia lập tức từ cửa sau xông vào? Nhất định là đã sớm có dự mưul”
Lâm Côn Luân hít sâu một hơi, cung kính báo cáo với vị tiên sinh kia.
“Lâm Nhã Nam đâu?”
Vị tiên sinh kia lạnh nhạt hỏi. Ngôn Tình Ngược Sắc mặt của Lâm Côn Luân thay đổi, nhìn vê phía sau lưng.
Sau lưng ông ta, Lâm Ngạo Thiên đã sớm quỳ trên mặt đất, cả người run rẩy.
“Tiên…
Tiên sinh…
Con gái tôi…
Tôi không biết tung tích của con bé…
Tôi cũng không liên lạc được nữa!”
Lâm Ngạo Thiên vô cùng sợ hãi, gân như là muốn bật khóc thành tiếng.
“Lâm Ngạo Thiên, Lâm Nhã Nam ra ngoài chọc vào họa lớn ngập trời như thế, đến mức kẻ trộm có cơ hội lợi dụng kẽ hở, thậm chí còn xông vào cấm địa của nhà họ Lâm chúng ta, tội của Lâm Nhã Nam đáng chết vạn lần, ông thân là cha của nó, cũng khó lòng thoát tội, tiên sinh, hay là giết chết Lâm Ngạo Thiên để răn đe!”
Lâm Côn Luân ôm quyền nói.
“Hả?”
Lâm Ngạo Thiên bị dọa đến mức sắp ngất đi.
Nhưng vị tiên sinh kia lại lắc đầu nói.
“Đại sắp được tổ chức, hiện tại là lúc cân dùng người, không nên tùy tiện đại khai sát giới, hơn nữa xảy ra loại chuyện này cũng không phải là điều Lâm Ngạo Thiên muốn, chẳng qua là do ông ta không quản giáo nghiêm mà thôi, tuy ông ta có tội, nhưng tội không đáng chết”
“Cảm ơn tiên sinh thông cảm, cảm ơn tiên sinh thông cảm”
Lâm Ngạo Thiên vui đến phát khóc, liên tục dập đầu với vị tiên sinh kia.
“Lâm Ngạo Thiên, ông không cần vội vã cảm ơn tôi, vẫn cần phải bắt Lâm Nhã Nam lại, cô ta chạy trốn, đó chính là phản bội nhà họ Lâm chúng ta, tội không thể tha thứ, tôi nghĩ chắc hẳn ông sẽ phối hợp với nhà họ Lâm chúng †a tìm ra cô ta chứ?”
“Đương nhiên, đương nhiên rồi, con gái của tôi đã làm ra chuyện ngu xuẩn như thế, làm hại nhà họ Lâm chúng ta vô duyên vô cớ gặp phải loại tai họa này, sao có thể tha thứ được cơ chứ? Lần này tôi nhất định phải vì đại nghĩa diệt thân, tuyệt đối không nhân nhượng!”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên