Lâm Ngạo Thiên căm phẫn sục sôi nói.
“Vậy thì tốt rồi, Tài Quyết Đường đâu? Giao Lâm Ngạo Thiên cho các người, để ông ta phối hợp với các người, trong vòng ba ngày nhất định phải đem Lâm Nhã Nam vê”
“RõI”
Người của Tài Quyết Đường dẫn Lâm Ngạo Thiên đi. “Sau đó chính là xử lý người trong cấm địa rồi”
Vị tiên sinh kia bình tĩnh nói.
“Tiên sinh, ngài cảm thấy người bên trong kia…
Thật sự là người nhà họ Lâm chúng ta ư?”
Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ thận trọng hỏi. “Ai là thiên tài của nhà họ Lâm chúng ta, không cần phải để tôi nói nhiều đúng không? Cho dù muốn để người ta một mình vào bên trong cấm địa cũng là cửu tử nhất Sinh “
“Cho nên ý của ngài là?”
“Người bên trong kia, có lế cậu ta từ một chỗ nào đó lấy được chút máu của người nhà họ Lâm, dùng nó để mở cửa mà thôi, nhất định không phải là người nhà họ Lâm chúng ta”
“Thì ra là thể…”
Người bên cạnh gật đầu.
Nhưng người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ và Dạ Kiếm Thần đều không tin.
Bởi vì cơ quan của cánh cửa kia cần đến máu tươi mới có thể kích hoạt được, nếu như máu được chuẩn bị từ trước, đó chẳng qua chỉ là máu chết mà thôi, như thế không phù hợp với điêu kiện tiên quyết, cho dù là máu của người nhà họ Lâm cũng không thể nào mở được cánh cửa kia.
Tiên sinh nói như thế, chỉ sợ là đang an ủi mọi người nhà họ Lâm mà thôi.
Chẳng qua tất cả mọi người đều không hỏi thêm gì nữa, dù sao thì cho dù người kia có mọc cánh cũng khó lòng mà thoát được.
Qua một thời gian ngắn nữa, cậu ta sẽ tự mình đi ra, đến khi đó có thể bắt được, khi đó lập tức biết được thân phận của người này.
Vì thế mấy ngày sau đó, Dạ Kiếm Thần, người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ, thậm chí là cả Lâm Côn Luân đều ở lối vào của cấm địa, tự mình trông coi.
Đồng thời bên cửa còn được kết nối với một vài thiết bị công nghệ cao, giám sát động tĩnh 24/24 của lối vào cấm địa.
Hai ngày trước gió êm sóng lặng.
Mãi cho đến ngày thứ ba…
“Tiên sinh, tiên sinh, có động tĩnh.”
Người phụ trách máy móc đột nhiên kêu lên.
Mấy người Lâm Côn Luân, Dạ Kiểm Thân vội vàng chạy đến.
“Tình hình như thế nào rồi?”
Dạ Kiếm Thần vội vàng hỏi.
“Vừa rồi bên trong mới truyên đến tín hiệu”
“Truyền đến tín hiệu ư? Đây là có ý gì? Người bên trong vừa mới gọi điện thoại ư?”
“Đúng thế! Hơn nữa anh ta ở ngay cửa ra vào, cách đó không xa”
“Tốt lắm, chẳng qua có thể theo dõi xem người kia gọi điện thoại cho ai không? Phải chẳng ở gần đây có đồng bọn của kẻ đó?”
“Vâng!”
Người kia lập tức thao tác trên dụng cụ, điên cuồng gõ lên bàn phím máy tính.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên