“Láo xược”
Vị tiên sinh kia giận dữ, gầm một tiếng.
† chết cậu ta cho tôi”
“Giết!” Người nhà họ Lâm ở xung quanh không còn nhẫn nại được nữa, gào thét một tiếng, nhao nhao xông lên phía trước.
Thế nhưng đúng vào lúc này, một âm thanh dữ dội truyền đến.
Rầm râm rầm.
Chỉ thấy tường bao xung quanh nhà họ Lâm trực tiếp sụp đổ, một lượng lớn bụi đất bay lên, sau đó mấy bóng người xông về phía bên này.
Tất cả những cường giả nhà họ Lâm đang vây xung quanh người đàn ông đeo mặt nạ kia đều bị đánh bay ra ngoài, từng người ngã xuống đất hộc máu, đứng dậy vô cùng khó khăn.
Chỉ một lúc sau, những người nhà họ Lâm này trực tiếp bị đánh cho tơi tả.
“Hả?”
Lâm Côn Luân ngây người.
Vị tiên sinh và người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ kia vội vàng nhìn về phía người đàn ông đeo mặt nạ. Mới phát hiện ra bên cạnh anh đã có thêm mấy người cũng che mặt.
Hơi thở của những người này, từng người đều mạnh đến mức không còn gì để nói, vô cùng đáng sợ.
“Cũng không phải chỉ có nhà họ Lâm các ông có người” Người đàn ông đeo mặt nạ bình tĩnh nói, sau đó dự định xoay người rời đi.
Có những cường giả như thế hộ tống, người nhà họ Lâm căn bản không dám tới gần.
Khốn kiếp”
Trong ánh mắt của tiên sinh lộ ra ý định giết chóc, sao
ông ta có thể can tâm cho được, ông ta lại gầm lên một tiếng, nhào về phía Lâm Dương. “Ngăn cản cậu ta lại!” Lên cho tôi Hai người đàn ông có vẻ lớn tuổi đứng ở bên trái và bên phải của người đeo mặt nạ cùng nhau đánh ra một chưởng.
Rầm rầm rầm.
” Hai người bọn họ hợp lực khiến cho tiên sinh không thể đến gần được.
“Cái quái gì thế này? Ngay cả người bên cạnh cậu ta cũng có được thực lực như thế? “Rốt cuộc là thần thánh phương nào thế? Cậu ta…
Cậu ta thật sự là từ nhà họ Lâm chúng ta đi ra?”
Lâm Côn Luân và Dạ Kiến Thần đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ đấm ngực, giậm chân, gần như muốn hộc máu.
“Tất cả tránh hết ra, người này để tôi đến đối phói”
Lúc này người đàn ông đeo mặt nạ hét to một tiếng, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ giết chóc, anh nhảy lên cao, giống như sao băng vậy, mạnh mẽ đánh về phía vị tiên sinh kia.
Rầm một tiếng, mơ hồ nhìn thấy một con Kỳ Lân vọt lên không trung.
Vị tiên sinh kia trừng to mắt, nhìn chăm chằm vào bóng dáng Kỳ Lân kia, đột nhiên ông ta ý thức được không ổn. Lúc ông ta muốn đánh ra một trưởng.
Grừ.
Hình như có Kỳ Lân gào thét trước mặt ông ta.
Rầm một tiếng.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên