Cô ta còn nhớ rõ, ba mình và cấp cao nhà họ Lâm tranh luận kịch liệt chuyện chủ Lâm là chủ tịch Lâm…
Không có khả năng…
Nhất định là giả…”
Lâm Nhã Nam lẩm bẩm nói, giống như điên mất rồi.
Cho dù là ai đều không thể lường trước được Lâm Dương bị trục xuất khỏi nhà họ Lâm như chó nhà có tang, sẽ xoay người biến đổi, trở thành thiên tài khiến trong nước kinh hãi, chủ tịch Lâm! Cô ta còn nhớ rõ, nhà họ Lâm không ngừng mở hội nghị, yêu câu mượn sức chủ tịch Lâm! Cô ta còn nhớ rõ, cô của mình và mấy vị trưởng bối nhà họ Lâm đích thân đến Giang Thành, thăm hỏi chủ tịch Lâm nhưng bị từ chối không tiếp.
Cô ta còn nhớ rõ, ba mình và cấp cao nhà họ Lâm tranh luận kịch liệt chuyện chủ tịch Lâm mãi mà không xong.
Cô ta thậm chí còn nhớ rõ nhà họ Lâm kiêng kị Dương Hoa và chủ tịch Lâm cỡ nào.
Nhưng mà ai có thể nghĩ đến, người khiến nhà họ Lâm vô cùng đau đầu, cũng mang tới vô số phiên phức cho nhà họ Lâm, là đô bỏ đi nhà họ Lâm thành lập nên Dương Hoa! Người bọn họ coi như trân bảo, vẫn luôn muốn mượn sức, là người nhà họ Lâm bọn họ tự mình đuổi đi.
Nếu nhà họ Lâm biết được chuyện này, e rằng sẽ hối hận tới mức ruột cũng đứt từng khúc…
Bỗng nhiên Lâm Nhã Nam nhớ tới một chuyện.
Nếu là như vậy, vậy mình bán đứng Lâm Dương, lợi dụng Lâm Dương đi gặp chủ tịch Lâm, xum xoe với chủ tịch Lâm…
Chảng phải là làm cùng với một người sao? Trong lúc này cô ta lập tức hiểu ra! Chãng trách khi mình yêu cầu Mã Hải giúp mình thu thập Lâm Dương, Mã Hải sẽ đuổi mình đii Chẳng trách chủ tịch Lâm nói sẽ mặc kệ mình! Hóa ra toàn bộ nguyên nhân chỉ có một! Chủ tịch Lâm là Lâm Dương! “Không…
Không…”
Gương mặt Lâm Nhã Nam tái nhợt như tờ giấy, toàn thân đều không ngừng run lên.
Nếu Lâm Dương là chủ tịch Lâm, như vậy cô ta là người nhà họ Lâm, thì sẽ có kết cục như thế nào? Dù sao mẹ của Lâm Dương. là bị người nhà họ Lâm hại chết! Lâm Dương bị ép đến nhà họ Lý. ở rể, cũng có trợ giúp của người nhà họ Lâm.
Sao Lâm Dương có thể không hận nhà họ Lâm? “Cô đang sợ cái gì?
Lâm Dương dán sát vào hơn, vẻ mặt không đổi nói.
“Tôi…
Tôi…”
Lâm Nhã Nam há to miệng, nhưng không nói nên lời.
Bây giờ cô ta cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
“Cô không cần lo lắng, tôi sẽ không giết cô! Đối với tôi mà nói, cô còn có tác dụng! Bây giờ tôi chính thức thuê cô làm cổ vấn riêng! Tôi có một phân hợp đồng, cô có thể ký không?”
Lâm Dương lạnh nhạt nói, vẫy tay.
Định Văn Vượng ở phía sau lập tức tiến lên trước, đưa một bản hợp đồng.
Lâm Nhã Nam run rẩy nhận lấy hợp đồng nhìn, cả người có chút mơ hồ rồi
“Đây…
Đây không phải khế ước bán thân sao?”
Cô ta bất chợt ngẩng đầu kinh hãi nói.
“Vậy cô ký, hay là không ký đây?”
Lâm Dương thản nhiên nhìn cô ta Toàn thân Lâm Nhã Nam run lên, đâu dám phản kháng? Lập tức kêu lên: “Tôi ký! Tôi ký! Tôi lập tức ký!”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên