Bây giờ không ky, nói không chừng sẽ phải chết! Lâm Nhã Nam đâu dám phản kháng? Lập tức cầm lấy bút ký tên mình lên trên, cũng ấn dấu tay.
“Dẫn cô ta đến Dương Hoa đi!”
Lâm Dương lạnh nhạt nói.
“Dạit”
Định Văn Vượng gật đầu, liếc mắt ra hiệu với hai người đàn ông vạm vỡ, hai người tiến lên, kéo Lâm Nhã Nam rời khỏi hiện trường.
Không có xử lý! Không có trừng phạt! Thậm chí ngay cả quở. trách Lâm Nhã Nam cũng không có! Người nào cũng không biêt Lâm Dương muốn làm gì! Cũng không biết vì sao anh ép Lâm Nhã Nam ký hợp đồng kial Nhưng mà chuyện này không quan trọng.
Lâm Dương châm điếu thuốc, nghiêng đầu nhìn vê phía Bành Hạo Nhiên.
Bành Hạo Nhiên lấy lại tỉnh thần, vội vàng nở nụ cười hơi cúi đầu nói: “Hóa ra là chủ tịch Lâm, thật sự là lụt lớn làm trôi miếu Long Vương! Hiểu lâm mà thôi!”
“Hiểu lầm?”
Lâm Dương phả ra một làn khói nói
“Chủ tịch Lâm, nhà họ Bành chúng tôi và Dương Hoa cũng có hợp. tác rồi! Tôi vẫn luôn muốn được gặp mặt ngài một lần! Hôm nay. có thể gặp mặt, thật sự là may mắn ba đời.
Chủ tịch Lâm, mời, để Hạo Nhiên chiêu đãi anh đi.”
Bành Hạo Nhiên cổ nở nụ cười, vội vàng nói
Những lời này vừa vang lên, Huỳnh Lam ở phía sau đột nhiên tiến lên một bước, một tay ấn anh ta xuống đất.
“Các ông muốn làm gì?”
Bành Hạo Nhiên điên cuồng vùng vấy.
Hai người nhà họ Bành ở bên cạnh cũng nhao nhao hét lên, bao. vây lại gần.
“Sao thế? Đêu muốn tới đây chết sao?”
Huỳnh Lam trực tiếp rút súng ra, để lên đầu Bành Hạo Nhiên. Chỉ trong nháy mắt, người nhà họ Bành không dám nhúc nhích, cả đám khẩn trương nhìn Huỳnh Lam và Lâm Dương. “Chủ tịch Lâm! Anh làm gì vậy?”
Bành Hạo Nhiên nóng nảy, liên tục la lên: “Anh muốn giết t Chủ tịch Lâm, anh không thể làm như vậy!”
“Vậy tôi đánh gãy tay chân anh, có thể chứ?”
Lâm Dương lạnh nhạt nhìn Bành Hạo Nhiên, bình tĩnh nói.
sao?
Toàn thân Bành Hạo Nhiên phát run, trên mặt đều là khó mà tin. “Chủ tịch Lâm, tôi đã nói rôi, vừa rồi chỉ là hiểu lầm thôi, anh… Anh cần gì phải làm như vậy?”
“Hiểu lầm? Vì sao tôi không cảm thấy như vậy?”
Lâm Dương lạnh nhạt nói: “Ra tay, chém hết tay chân anh ta cho. tôi!”
“Dạ, chủ tịch Lâm!”
Người bên cạnh gật đầu, muốn ra tay.
“Đừng! Đừng mài Chủ tịch Lâm, anh dừng tay đi!” Bành Hạo Nhiên thê lương la lên: “Nếu anh dám động vào tôi, tôi đám bảo nhà họ Bành nhất định sẽ dốc hết toàn lực trả thù cho tôi!”
“Nhà họ Bành muốn tìm tôi báo thù sao? Tôi hoan nghênh bất cứ lúc nào!” Lâm Dương lạnh nhạt, thờ ơ nói.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên