“Vậy sao?”
“Tôi không biết cậu nghe được chuyện Lâm Anh Hùng từ ai, nhưng tôi phải nói cho cậu biết, đây là cơ mật của nhà họ Lâm tôi! Tôi không có khả năng nói!”
“Ông không có quyền từ chối! Dù sao bây giờ con gái ông đang đi làm ở Dương Hoa tôi, nếu ông không đồng ý, tôi chỉ có thể rang cô ta lên làm mực rang rồi.”
Lâm Dương lạnh nhạt nói.
Những lời này vừa vang lên, lúc này Lâm Ngạo Thiên ngây ra như phỗng.
“Nhã Nam…
Ở Dương Hoa ư?”
“Đúng vậy, hôm nay tôi chính thức cho cô ta vào làm, đợi lát nữa tôi sẽ gửi ảnh của cô ta cho ông, ông suy nghĩ cẩn thận đi.”
Lâm Dương dứt lời, trực tiếp cúp điện thoại.
Trở lại công ty, Lâm Nhã Nam nơm nớp lo sợ đứng trước bàn làm việc của Lâm Dương.
Gương mặt cô ta trắng bệch, đầu đây mồ hôi lạnh, trái tim đập rất nhanh, cơ thể đã có chút đứng không thẳng rồi. Răng rắc! Cửa bị đẩy ra.
Ất”
Tiếng thét chói tai vang lên.
Lâm Nhã Nam sợ tới mức liên tục lùi vê Sau, cuối cùng không đứng vững được, đặt mông ngôi dưới đất.
Nhìn thấy Lâm Dương đi tới, toàn than Lâm Nhã Nam run lẩy bẩy.
“Chủ tịch Lâm! Lâm Dương! Anh đừng giết tôi! Cầu xin anh thả tôi đi! Cầu xin anh thả tôi đi!”
Lâm Nhã Nam vội vàng đứng dậy, run rẩy la lên.
“Thả sao? Bây giờ cô là nhân viên của Dương Hoa tôi rồi, ngoan ngoãn ở đây làm việc đi, mỗi tháng tôi sẽ trả cô ba mươi lăm triệu tiền lương.
‘Yên tâm đi, cô ăn và ở đều tại công ty.”
Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Chủ tịch Lâm…
Anh đây là đang giam lỏng tôi đấy…”
Lâm Nhã Nam kịp phản ứng, khóc không ra nước mắt.
Cô ta không phải là kẻ ngốc, lập tức hiểu rõ được ý đồ của Lâm Dương! Lâm Dương muốn nhốt cô ta! Dùng cô ta để khống chế ba cô ta! Dù sao so với cô ta, ba cô ta Long Ngạo Thiên càng có địa vị ở nhà họ Lâm hơn, càng có quyên nói chuyện hơn, tiếp xúc cơ mật cũng càng nhiêu hơn! Lâm Ngạo Thiên chỉ có một đứa con gái là Lâm Nhã Nam, vốn muốn sinh thêm con trai, nhưng vì cơ thể nhất định không thể sinh con, nên lấy chữ nam đặt tên cho con gái, hy vọng tương lai con gái có thể kế thừa nhất mạch này của ông ta.
Tuy chỉ là con gái, nhưng Lâm Ngạo Thiên vẫn rất thương cô ta.
Hôm nay rơi vào trong tay Lâm Dương, sao Lâm Ngạo. Thiên dám phản kháng? Tất sẽ ngoan ngoãn phục tùng, Lâm Dương ra lệnh làm gì sẽ phải nghe theo.
Lúc đó nhất mạch này của Lâm Ngạo Thiên, thật sự sẽ thành phản đồ của nhà họ Lâm rồi.
Lâm Nhã Nam vô cùng đau khổ.
Cô †a phát hiện mình tới Giang Thành tìm Lâm Dương nương tựa, quả thực là sai lâm rất lớn! Đây là vừa rời khỏi hang sói, lại vào hang hổ rồi…
“Giam lỏng sao? Lâm Nhã Nam, sao cô nói chuyện khó. nghe như thế? Nếu như tôi giam lỏng cô, thì sao có thể thuê cô? Chúng ta đã ký hợp đồng, có đủ hiệu lực pháp lý đấy!”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên