Sắc mặt của Lâm Hằng Chí trở nên trắng bệch, vội vàng cúi đầu nói.
“Lão tiên sinh, ngài suy nghĩ nhiều rồi, chúng tôi tuyệt đối không có ý tứ đó.”
“Nếu không có, vậy thì lên đi, chẳng phải các người cũng muốn tìm ra đồ đệ của tôi à? Cũng không thể để mình tôi xuất lực đúng không?”
Phong Thanh Vũ nheo mắt nhìn chằm chằm đám người này.
Đám người Lâm Hằng Chí đột nhiên cảm thấy áp lực tăng lên gấp đôi, từng người đứng sững sờ ngay tại chỗ, không biết nên làm như thế nào cho phải.
“Còn đứng ngây người ở đó làm gì? Chẳng lẽ muốn để ông già này mới các người ra tay hả?”
Phong Thanh Vũ đột nhiên hét to.
Trong giọng nói của ông ta tràn ngập không vui.
Người nhà họ Lâm cảm thấy vô cùng căng thẳng, rơi vào. đường cùng, Lâm Hằng Chí chỉ có thể thúc giục một người nhà họ Lâm ra tay.
Nếu như còn không ra tay, đó chính là đắc tội với Đạo Hoàng, đến lúc đó những người này càng thêm không có đường sống.
Người của nhà họ Lâm bị ép đến đường cùng, bọn họ cắn răng, gâm nhẹ một tiếng, hướng về phía trước, nhằm thẳng về phía Lâm Dương.
Đến nước này, ngoại trừ vũ lực thì không còn cách nào. khác để giải quyết.
Chỉ là dựa vào mấy người nhà họ Lâm này lại muốn ra tay với Lâm Dương ư, đây không phải là tự sát thì là gì? Một tên người nhà họ Lâm vừa mới đến gần, Lâm Dương đã đánh một chưởng cách không, sóng khí đánh vê phía người kia.
Người nhà họ Lâm kia căn bản không chống đỡ được, bị luông sóng khí này đánh đến mức trực tiếp nằm rạp trên mặt đất, không thể nhúc nhích được.
‘Thế nhưng ngay tại lúc Lâm Dương vung tay lên.
‘Vèo một tiếng.
Một cơn gió mạnh đột nhiên từ trong văn phòng phóng ra. Sau đó lập tức nhìn thấy Phong Thanh Vũ đang ngồi trên ghế kia đột nhiên biến mất.
Sắc mặt Lâm Dương âm trầm.
“Trúng kế?”
Cho dù là ai, chỉ sợ đều không thể đoán được Phong Thanh Vũ thế mà lại sử dụng thủ đoạn hèn hạ này.
Dùng tính mạng của người nhà họ Lâm để tạo ra cơ hội cho mình, dung phương thức đánh lén để ra tay với Lâm Dương. Trên thực tế, đây chính là thủ đoạn mà Đạo Hoàng thường dùng, chính vì ông ta am hiểu đánh lén để giết người, cho nên tên của ông ta mới có một chữ “Đạo”
(trộm).
Lâm Dương bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn lại, lập tức nhìn thấy cánh tay già nua như nhánh cây khô quắt của Phong Thanh Vũ đã sắp đến gân cổ mình.
Dựa vào sức lực trên cánh tay kia, đủ để khiến cổ của Lâm Dương bị bẻ gãy.
“Cái quái gì thế này?”
Người của nhà họ Lâm cũng cảm thấy khó tin.
Phong Thanh Vũ đột nhiên biến mất, ngay sau đó lại đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Lâm Dương, dáng vẻ quỷ dị, giống như là thuấn di.
Đây là tốc độ mà con người có ư Chờ đến khi đám người nhà họ Lâm kịp thời phản ứng, bọn họ mừng rỡ không thôi, tất cả đều kích động đến mức cả người run rẩy.
Một kích này đủ để nhanh chóng giết chết Lâm Dương rồi. Ngay tại lúc tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
Xoẹt một tiếng, một âm thanh rất nhỏ phát ra.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên