“Nghiêm túc mà nói đã không còn tính là con người nữa, Phong tiền bối, vết thương của ông từ mấy ngày trước còn chưa khép lại, bởi vậy chưa phát huy được đủ uy lực, mặc. dù có thể thắng được người này, nhưng nhất định sẽ phải trả một cái giá không nhỏ, cho nên vẫn nên để tôi đến thì hơn.” Lâm Dương hít một hơi thật sâu, đi lên phía trước. “Đồ đệ, như vậy sao được chứ? Con bị người ta ức hiếp, làm thầy sao có thể khoanh tay đứng nhìn chứ? Gon ngoan ngoãn ngồi chờ ở bên, để thầy giúp con xử lý đám chó mèo hoang không biết sống chết này.”
Phong Thanh Vũ không phục, ông ta lập tức bò lên, vội vã xông lên trước.
Nhưng trong nháy mắt khi Phong Thanh Vũ muốn động, ông ta đột nhiên dừng lại, đã thấy bốn phương tám hướng đều là người của Hồng Nhan Cốc.
Trong chớp mắt, bọn họ đã bao vây Phong Thanh Vũ lại. “Cái quái gì thế này?” Phong Thanh Vũ ngây ngẩn cả người. Nói về tốc độ, Phong Thanh Vũ tự xưng là thứ hai, không ai đám tự xưng là số một.
Cho dù là người có được thân thể Tiên Thiên Cương như Lâm Dương cũng không đám so tài với Phong Thanh Vũ trêu phương diện vê tốc độ.
Thế nhưng những người này lại có thể bao vây lấy Phong Thanh Vũ trong nháy mắt, thậm chí ngay cả chính bản thân của Phong Thanh Vũ cũng không phát giác ra được.
Không thể phủ nhận bản thân Phong Thanh Vũ có phần chủ quan, nhưng giò phút này đây, rốt cuộc Lâm Dương cũng ý thức được, thực lực của đám người này mạnh hơn nhiều những gì mà anh tưởng tượng.
Xem ra Hồng Nhan Cốc đến đây là đã có chuẩn bị từ trước. “Thật đúng là thú vị.”
Mắt của Phong Thanh Vũ hơi nheo lại, sắc mặt ông ta không chút thay đối, nói.
“Xem ra ông già này phải nghiêm túc ứng đối rì
“Đạo Hoàng, chúng tôi niệm tình ông chính là một lão tiền bối, vừa rồi đã nể tình ông, nếu không phải thể, ông thật sự cho rằng chúng tôi không đối phó lại được ông à? Hiện tại tôi cho ông thêm một cơ hội cuối cùng, nhanh chóng rời khỏi chỗ này cho tôi, đừng nhúng tay vào chuyện của Hồng Nhan Cốc chúng tôi nữa, nếu không hôm nay, nơi đây chính là chỗ chôn thây của ông đấy.”
“Người đàn ông”
kia từ tốn nói, hai mắt của “anh ta”
cũng đần đần trở nên đỏ ngầu như máu.
Anh mắt của người này đỏ như máu, đây chính là đáng vẻ khi máu tươi trong cơ thể Sôi trào tạo ra.
Lâm Dương ý thức được sự bất thường, anh quát khẽ một tiếng.
“Phong lão tiền bối, ông hãy nhanh chóng lùi lại, vết thương trêu tay ông còn chưa lành, không thể địch được bọn họ.” “Thật đúng là nực cười, đồ đệ, con thật sự cho rằng sư phụ chỉ là loại người hư danh thôi à?”
Phong Thanh Vũ không quan tâm đến những điều này, ông †a gầm nhẹ một tiếng, thân hình lại biến mất.
Bịch bịch bịch.
Có ba âm thanh liên tiếp truyền ra.
Chỉ thấy ba bóng người đang vây quanh ông ta trực tiếp không có đầu nữa, máu tươi phưn ra, ngã xuống mặt đất, chết ngay tại chỗ.
Đầu của mấy người này đều bị Phong Thanh Vũ lấy đi. Thế nhưng cùng lúc đó, những người còn lại cũng bắt đầu chuyển động.
Bọn họ giống như được cài đặt hệ thống theo đối tự động vậy, tất cả bọn họ đều khóa chặt Phong Thanh Vũ, vây quanh ông ta, giống như phát điên đuổi theo Phong Thanh Vũ.
Tuy trên phương điện tốc độ, Phong Thanh Vũ quả thật vượt xa người này, nhưng ông ta cũng không thể chống đỡ được nhiều người như thế.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên