Lâm Nhã Nam oán hận nói.
“Không thích hợp!”
Lâm Dương đột nhiên nói nhỏ.
“Làm sao không thích hợp?”
Lâm Nhã Nam nghiêng đầu hỏi.
Lâm Dương không nói nữa.
Lâm Nhã Nam kĩu môi, chẳng muốn hỏi lại làm gì.
Mà khi cô ta dời mắt nhìn cô gái ở trong ôn tuyên, thì phát hiện vậy mà cô gái kia đứng ở giữa ôn tuyền, không tiến lên tiếp nữa.
“Làm sao vậy?”
“Chị gái nhỏ, vì sao không đi nữa?”
“Xảy ra chuyện gì rôi hả?”
“Chẳng lẽ chân cô bị chuột rút rồi?”
Đám phụ nữ ở trêu bờ nhao nhao kêu lên.
Nhưng… Cô gái ở trong ôn tuyên ngoảnh mặt làm ngơ, vẫn duy trì tư thế ấy, không nhúc nhích.
Một cơn gió thổi qua, cơ thể cô gái đột nhiên nghiêng đi, sau đó bùm một tiếng ngã vào trong ôn tuyền, sau đó chậm rãi nổi lên trêu ôn tuyên.
Đã chết! “Hả?”
Tất cả đám phụ nữ đều hét âm lên.
Lâm Nhã Nam thì càng trợn to mắt, nhìn cảnh tượng này với vẻ khó mà tin.
“Thì ra là thế, thì ra là thế!”
Gương mặt Lâm Dương võ cùng lạnh lẽo.
“Lâm sư huynh, rốt cuộc là sao vậy? Rốt cuộc là cô gái kia bị làm sao thế?”
Lâm Nhã Nam sợ tới mức sắp khóc ra tiếng, vội vàng hỏi.
“Nước ôn tuyên này, là nước đoạt mệnh! Đừng đi xuống, nếu không… Sẽ phải chết không thể nghi ngời”
Lâm Dương khàn giọng nói.
“Nước đoạt mệnh ư?”
Lâm Nhã Nam trợn tròn mắt, vừa rồi cô ta nghe rõ đệ tử của Hồng Nhan Cốc nói đây là nước thánh mà.
“Chẳng lẽ trong nước có độc?”
“Trong nước không có độc, nhưng trong nước có thứ còn khủng bố hơn cả độc! Nói thẳng ra một chút, nước này có hiệu quả ăn mòn nghiêm trọng đối với cơ thể!” Lâm Dương trâm giọng nói.
“Giống như axit sunfuric sao?”
“Không phải, nó sẽ không thương tổn con người ở mặt ngoài, nhưng bên trong nó ẩn chứa vật chất gì đó có thể thông qua con người đi đường tiến vào trong da, tiến vào lục phủ ngũ tạng của con người, loại vật chất này không phải là độc dược, nhưng càng đáng sợ hơn cả độc dược, bởi vì nó sẽ cưỡng chế cải tạo một số cấu tạo chức năng của cơ thể, ví dụ như gân mạch, huyết quản hoặc lục phủ ngũ tạng, hai mạch nhâm đốc cũng sẽ bị nó cưỡng chế mở ra, còn có đan điền… Nó đều cưỡng chế ngưng kết vì cô.
Nếu là người có thiên phú dị bẩm, cưỡng chế mở hai mạch nhâm đốc hay ngưng kết đan điên, còn có thể chịu được, nhưng nếu đổi thành người bình thường, chỉ biết rơi vào huyết quản toàn thân bùng nổ, lục phủ ngũ tạng vỡ nát mà chết!”
Lâm Dương nhỏ giọng nói.
Da đầu Lâm Nhã Nam run lên, sợ tới mức linh hồn sắp bay ra rồi.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên