“Ừm!”
Thánh nữ hơi gật đầu nói: “Không quan tâm bọn họ có phải là gian tế của bác sĩ Lâm hay không, trải qua ngâm canh Thoát Thai Hoàn Cốt, bọn họ sẽ là người của Hồng Nhan Cốc chúng tai”
Triệu Minh Nguyệt không nói, nhưng trong mắt lóe lên từng trận đau thương.
Gô ta cũng không thể tiếp nhận được sự thực Kỳ Lân là bác sĩ Lâm, chỉ tiếc trong lòng tràn ngập phức tạp, không có ai để kể hết ra.
“Thánh nữ, phía trước có biến!”
Lúc này, một đệ tử của Hồng Nhan Cốc vội vàng kêu lên. Mọi người vội vàng dời mắt nhìn.
Thánh nữ cũng đặt chén trà xuống, nhìn về phía cửa cấm địa.
Chỉ thấy trên con đường nhỏ chỗ cửa vào, xuất hiện một bóng người mơ hồ, đang chậm rãi đi vê phía này.
“Là bác sĩ Lâm sao?”
Triệu Minh Nguyệt lẩm bẩm hỏi.
“Hừ, xem ra bác sĩ Lâm này không chịu được rồi!”
Thánh nữ đứng dậy, đi lên trước, lớn tiêng nói: “Bác sĩ Lâm, nếu anh nguyện ý ngoan ngoãn đầu hàng, Hồng Nhan Cốc. có thể suy xét tha cho anh một mạng, anh thấy thế nào?” Nhưng… Đổi phương không đáp lại một tiếng, thậm chí bước chân đều không dừng lại.
“Sao thế? Không lẽ bác sĩ Lâm không nguyện ý đầu hàng? Tôi đã nói chuyện với cốc chủ rồi, bác sĩ Lâm, nếu anh nguyện ý chia sẻ y thuật của anh với Hồng Nhan Cốc tôi, Hồng Nhan Cốc chúng tôi sẽ tiếp đãi anh nồng nhiệt! Nếu anh không đồng ý, tôi cảm thấy cả đời này anh khó có khả năng rời khỏi Hồng Nhan Cốc rồi! Anh là người thông minh, hi vọng anh có thể suy nghĩ cẩn thận!”
Thánh nữ lại nói.
Nhưng… Đối phương vẫn không thèm để ý tới, ngoảnh mặt làm ngơ với lời thánh nữ nói Thánh nữ nổi giận.
Ánh mắt cô ta phát lạnh, hừ lạnh ra tiếng: “Tôi chưa từng gặp người nào không coi tôi ra gì như vậy! Được lắm, bác sĩ Lâm, đây là anh tự tìm đấy!”
Sau khi nói xong, thánh nữ cầm kiếm ở bên cạnh, lập tức rút ra hét to: “Bày trận!”
“Dạ!”
Đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở hai bên nhao nhao rút kiếm ra bày trận.
Một lát sau, một kiếm trận tinh diệu lập tức hình thành. “Kiếm trận Hoa Cốt?”
Tiếng cười khàn khàn truyền tới.
“Hửm?”
Thánh nữ ngẩn ra, nhìn chằm chằm bóng dáng kia nói: “Vậy mà anh biết kiếm trận này?”
Chỉ thấy bóng dáng chậm rãi tiến lại gần, cuối cùng cũng lộ ra bộ dạng của người này.
Lúc này có người kinh hãi kêu lên! “Là quái nhân kial”
“Ông ta không phải là bác sĩ Lâm!”
“Trời ạ, quái nhân kia ra ngoài rồi!”
Không ngừng có tiếng thét chói tai vang lên, tất cả đệ tử của Hồng Nhan Cốc đều đã luống cuống.
Tuy có rất nhiêu người không biết thực lực thật sự của quái nhân này thế nào, nhưng ở trong Hồng Nhan Gốc lưu truyên nhiều lời đồn về ông ta lắm.
Vậy nên theo tự nhiên, tất cả mọi người đều sinh ra tâm lý sợ hãi đối với ông ta.
Nhưng thánh nữ không e sợ.
“Vậy mà là ông!”
Thánh nữ hừ ra tiếng: “Tôi còn tưởng ông sẽ nấp ở trong cấm địa không dám ra cơ, không ngờ tới vậy mà lần này ông chạy ra đây rồi! Sao thế? Ở bên trong chán ngấy rồi, cố ý ra đây chiu chết sao?”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên