Toàn thân anh ta run lên, đôi mắt dưới mặt nạ lập tức ảm đạm, miệng không ngừng phun ra máu.
Sau đó cả người vô lực ngã xuống đất, không có sức sống. Lúc này chắc chắn không dậy nổi rồi? Lâm Dương thở ra một hơi.
Nhưng mà ngay lúc anh chuẩn bị tiếp tục tìm Tân Tuấn Minh tính sổ.. “Ừm..”
Người đàn ông lại phát ra một tiếng rên rỉ, sau đó cơ thể chậm rãi nhúc nhích, chậm rãi… Đứng dậy.
‘Xác chết vùng dậy rồi!”
Tiếng thét chói tai vang vọng.
Người nào cũng không ngờ tới trận đánh nhau này lại kết thúc với phương thức kỳ lạ như thế.
Nhưng sự thật bày ra trước mặt, người nào cũng không thể nghỉ ngờ.
Thấy người đàn ông đeo mặt nạ không có động tĩnh gì, lúc này Tân Tuấn Minh mới ý thức được, tình hình đã vượt qua tưởng tượng của mình.
Anh ta từ trong bàng hoàng trấn định lại, hít sâu một hơi, không ngừng gật đầu nói: “Hay, hay lắm! Quả nhiên là bác sĩ Lâm danh bất hư truyên, hôm nay Tân Tuấn Minh tôi xem như mở rộng tâm mắt rồi! Bội phục! Nếu con chó này của tôi đã chết, vậy tôi sẽ dựa theo ước định lúc trước, không quấy rầy Tô Nhan nữa! Cáo từt”
Sau khi nói xong, anh ta quay người rời đi.
Lúc này chắc chản không thể ở lại.
Nhưng lúc này anh ta còn muốn chạy, rõ ràng là đã muộn rồi.
“Tôi có cho anh đi sao?”
Giọng nói lạnh như băng của Lâm Dương truyền ra.
Tân Tuấn Minh ngẩn ra, hơi nghiêng đầu.
“Bác sĩ Lâm còn gì chỉ giáo?”
“Hình như lúc trước tôi nói với anh rồi đúng không? Anh… Lại đây!”
Vẻ mặt Lâm Dương không chút thay đổi nói.
“Bác sĩ Lâm, anh… Anh muốn làm gì?”
n ba đâu!”
ôi không nói Giọng nói của Lâm Dương đột nhiên rét lạnh.
Trong rét lạnh… Còn có hung ác.
Tân Tuấn Minh mơ hồ đoán được là có chuyện gì, anh ta âm thâm nuốt nước bọt, nhỏ giọng nói: “Bác sĩ Lâm, tôi khuyên anh đừng nên làm chuyện gì, không sai, hôm nay tôi đúng là hơi lỗ mãng, nhưng tôi cảm thấy không ảnh hưởng tới toàn cục! Nếu anh muốn gây bất lợi cho tôi, chỉ sợ anh sẽ hối hận!”
“Đời này, còn chưa có chuyện gì khiến tôi cảm thấy hối hận!”
“Lần này nếu anh lỗ mãng, thì sẽ như vậy rôi! Anh có biết sau lưng tôi là ai không?”
Tân Tuấn Minh nghiến răng nói.
“Sau lưng anh là ai tôi không quan tâm, tôi chỉ quan tâm hôm nay anh ở đây làm gì.
Lâm Dương khàn giọng nói, sau đó đi tới, tát mạnh vào mặt Tân Tuấn Minh.
Bốp! Nửa gương mặt Tân Tuấn Minh lập tức bị tát biến dạng, người té ngã xuống đất, lúc này miệng phun ra mấy cái răng dính máu, bộ dạng vô cùng thê thảm Toàn thân Tô Nhan run lên.
Tân Tuấn Minh lập tức bị dọa choáng váng, anh ta vội vàng che mặt, chậm rãi đứng dậy, toàn thân run rẩy lợi hại, trong mắt đều là hoảng sợ.
“Cậu chủ!”
Đám vệ sĩ còn lại vội vàng chạy tới, run run rẩy rẩy đứng trước mặt Lâm Dương.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên