“Anh ta là phạm nhân của sơn trang!”
“Phạm nhân?”
“Đúng vậy, tôi thả anh ta ra, cũng dựa theo sách cổ trong sơn trang dùng mấy vị kỳ hoa dị thảo điều chế dược vật cho anh ta, khiến anh ta biến thành người bất tử, tôi biết nếu đến đây cướp người, khó tránh khỏi việc sinh ra xung đột với bác sĩ Lâm, cho nên tôi chuẩn bị đòn sát thủ, nhưng mà y thuật của bác sĩ Lâm quá cao, từ xưa tới nay, thiên hạ vô song, là tôi có mắt không tròng, không biết chuyện này, bác sĩ Lâm thứ tội, thứ tội!”
Tân Tuấn Minh vội vàng vuốt ôwg ngựa.
“Trong sách cổ của sơn trang Huyết Kiếm anh còn có phương thuốc chế tạo người bất tử sao?”
Lâm Dương vô cùng kinh ngạc.
“Có! Đương nhiên là có! Sơn trang Huyết Kiếm chúng tôi là gia tộc tôn tại mấy trăm năm, ở cổ đại đã rất có thết Phương thuốc mà chúng tôi năm giữ đều là từ cổ truyền tới nay, nghe nói phương thuốc này đạt được trong tay Ma Giáo cổ đại, tuy tác dụng phụ rất lớn, di chứng không thể xử lý, nhưng mang đến uy lực khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.”
Tân Tuấn Minh nói xong, lập tức tháo mặt nạ của người đàn ông trên đất ra.
Chỉ trong nháy mắt, gương mặt mọc đầy mủ xuất hiện trong mắt mọi người.
Gương mặt đầy mủ này, đều là tác dụng phụ của thuốc. “Oal”
Rất nhiều người chỉ nhìn một cái, liền ghê tởm ói ra.
Tô Nhan cũng sợ tới mức thét chói tai, vội vàng nhắm mắt, gương mặt tái nhợt, thiếu chút nữa nôn mửa.
“Người này là kẻ địch phái tới sơn trang tôi làm gián điệp, bị sơn trang tôi bắt lấy, còn nhốt trong nhà giam, tôi lừa gạt anh ta, nói giúp tôi cưới Tô Nhan, tôi sẽ thả anh ta đi, cũng lén cho anh ta uống thuốc, hứa hẹn chuyện này thành sẽ cho anh ta thuốc giải, không ngờ cuối cùng anh ta vẫn không phải là đối thủ của bác sĩ Lâm.”
Tân Tuấn Minh nói.
“Anh ta là người của phái nào?”
“Không rõ lắm, đã ở nhà lao của sơn trang chúng tôi nhiêu năm, thấm vấn kiểu gì cũng không được, tôi đã sắp xếp kế hoạch đưa anh ta ra.”
Tân Tuấn Minh thành thật nói.
Lâm Dương im lặng gật đầu, sau đó thản nhiên nói: “Tôi hiểu được, nếu chuyện này anh chỉ có mục đích đấy, được rôi, tôi sẽ tha cho anh một mạng.”
“Cảm ơn bác sĩ Lâm, cảm ơn, bác sĩ Lâm, vậy tôi đi trước, cáo từ, cáo từ…”
Tân Tuấn Minh kich động nói, sau đó xoay người rời đi. “Đứng lại, tôi có nói cho anh đi sao?”
Lâm Dương mở miệng nói.
Tân Tuấn Minh khóc không ra nước mắt: “Bác sĩ Lâm, anh… Anh còn muốn làm gì?”
Chỉ thấy Lâm Dương nháy mắt với người bên cạnh, lạnh nhạt nói: “Dẫn anh ta đi xuống, trông chừng trước, đợi tôi trở lại lại xử lý!”
“Dạ, thưa thây!”
Hà Vĩ Hùng gật đầu, lập tức sắp xếp người đi tới chỗ Tân Tuấn Minh.
“Ngoài ra gọi người theo dõi anh ta, bây giờ tôi phải đến sơn trang Huyết Kiếm xem, về chuyện sơn trang Huyết Kiếm, tôi sẽ hỏi người này! Đừng để anh ta gặp chuyện không may, hiểu chưa?”
“Yên tâm đi thầy, tôi nhất định sẽ trông coi cẩn thận.” “Ừm, bảo người thu dọn nơi này đi.”
Lâm Dương nói, rồi đi về phía Tô Nhan đang run lẩy bẩy. “Tô Nhan, thế nào? Không sao chứ?” Lâm Dương cười nói
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên