Trang Đông Quân vội vàng nói.
Người bên cạnh lập tức mang bằng hai tay tới cho Trang Đông Quân.
Trang Đông Quân cẩn thận xem xét.
Một lát sau, ông ta hài lòng gật đầu: “Những công pháp này của cậu, quả nhiên là tinh diệu! Tân Tuấn Minh, nói cho tôi biết, rốt cuộc cậu kế thừa của ai?”
“Chuyện này quan trọng không?”
“Xem ra cậu không muốn nói, được, bản trang chủ không hỏi nữa, nhưng mà tôi thấy cậu viết những công pháp này, hình như không tính là đầy đủ, cậu còn một phân chưa viết xong đúng không?”
“Đương nhiên”
“Wì sao không viết đầy đủ hết?”
“Tôi cảm thấy sau khi kén rể kết thúc lại viết tiếp có vẻ thỏa đáng hơn”
Lâm Dương bình tĩnh nói.
Những lời này vang lên, người nhà họ Trang đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy khó hiểu.
“Tân Tuân Minh! Đại hội kén rể là Phiêu Nhai Các và sơn trang Huyết Kiểm chúng ta tổ chức đám hỏi, có liên quan gì tới cậu chứ? Vì sao cậu phải đợi đại hội kén rể kết thúc mới viết phần còn lại?”
Một trưởng bối nhà họ Trang trầm giọng hỏi.
Nhưng mà Lâm Dương không nhanh không chậm nói.
“Tôi nghe nói Trang Tuấn Kiệt được các ông sắp xếp lên đài biểu lộ thân thủ trong hội kén rể, tranh thủ đạt được sự ưu ái của người Phiêu Nhai Các, được Phiêu Nhai Các chọn làm đệ tử, truyền thụ công pháp.
Cho nên tôi định lên đài ở đại hội kén rể, lấy được ưu ái của Phiêu Nhai Các, chuẩn bị dẫn hai bọn họ cùng đến Phiêu Nhai Các, trang chủ, tôi nghĩ ông sẽ chấp thuận, đúng không?”
Lâm Dương nói.
Trang Đông Quân nghe thấy thể, còn không rõ ý của Lâm Dương sao? Ngay từ đầu anh đã không tin người nhà họ Trang, dự định mang theo cả nhà Trang Quốc Thiên trốn đi. Nhưng mà ông ta cũng không từ chối.
Nếu chiếm được toàn bộ công pháp của “Tân Tuấn Minh” này, như vậy Tần Tuấn Minh cũng không còn giá trị gì, anh †a đi đâu Trang Đông Quân không quan tâm.
“Hóa ra cậu có ý định này, tôi còn tưởng cậu muốn hơn nữa cơ, không thành vấn đề, tôi đồng ý!”
Trang Đông Quân vung tay lên, sảng kfoát đồng ý.
“Cảm ơn trang chủ, mong trang chủ lập tức sắp xếp xe, tôi dẫn hai bọn họ đi chữa trị vết thương trước, sau đó đưa đến Phiêu Nhai Các”
Lâm Dương nói.
“Tân Tuấn Minh, cậu lấy đâu ra tự tin, Phiêu Nhai Các nhất định sẽ nhìn trúng cậu trong đại hội như vậy?”
€ó người ở bên cạnh hừ một tiếng nói.
“Không nhìn trúng tôi, chẳng lẽ nhìn trúng tên phế vật vô dụng Trang Tuấn Kiệt kia sao?”
Lâm Dương nghiêng đầu nói.
“Cậu..”
Người nọ tức giận, còn muốn nói gì đó nhưng bị Trang Đông Quân ngăn lại rồi. “Trang Chí Cường, đừng nhiều lời nữa, cậu lập tức đi sắp xếp xe, ngoài ra, đưa Trang Quốc Thiên và Trang Tuấn Phi tới lâu các tĩnh dưỡng, cho bọn họ thuốc chữa thương tốt nhất! Không thể thất lễ, biết không?”
“Dạ, trang chủ!”
Người tên Trang Chí Cường hơi cúi đầu, xoay người rời đi.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên