Lâm Dương không ở lâu, dẫn theo Trang Quốc Thiên, Trang Tuấn Phi đến lâu các gần đó.
Đợi dàn xếp xong, Lâm Dương liên đóng cửa các lại, châm cứu cho bọn họ.
Một lát sau, cuối cùng hai người cũng khôi phục ý thức, cho dù toàn thân vẫn đau đớn lợi hại, nhưng không nguy hiểm tới tính mạng.
“Em trai, chúng ta đang ở đâu thế?”
Trang Tuấn Phi ngẩng đầu, khàn giọng hỏi.
“Vân đang ở nhà họ Trang, nhưng mà lát nữa em sẽ đưa hai người đi, đừng lo lắng”
Lâm Dương nói.
“Đưa bọn anh đi? Cũng phải… Chúng ta đã bị lộ, nhà họ Trang đã không còn là nơi chúng ta sống yên ổn, chúng ta còn có thể sống, đã không tệ rồi”
Trang Tuấn Phi kịp phản ứng, vẻ mặt chua xót và bất đắc dĩ, thở dài một hơi nói.
“Nhưng mà nói đi nói lại, Tuấn Minh, sao con đưa bọn ta rời khỏi từ tay trang chủ được vậy?”
Trang Quốc Thiên vội hỏi.
“Trang chủ không có hứng thú giết hai người, ông ta càng có hứng thú với công pháp khẩu quyết trêu người con hơn, con coi đây là điều kiện, dẫn hai người ra”
“Vậy kế tiếp con muốn đưa bọn ta đi đâu?”
“Chuyện này không cần hai người để ý, đợi đến đó, hai người sẽ biết”
Sau khi nói xong, Lâm Dương lại châm cứu lần nữa.
Khí tức của hai người cũng khôi phục một chút, tay chân cũng chậm rãi có thể sử dụng.
Tuy không thể cử động lưu loát, nhưng làm một số động tác đơn giản cũng được.
“Tân Tuấn Minh! Xe đã chuẩn bị xong, khi nào thì xuất phát?”
Lúc này, Trang Chí Cường đi vào, quát Lâm Dương.
Lâm Dương im lặng gật đầu, nghiêm túc nói với hai người: “Hai người cần phải đi!”
“Được!”
Trang Tuấn Phi không nghĩ nhiều, được nâng rời đi.
Trang Quốc Thiên vốn định rời đi, nhưng ông †a giống như nghĩ tới chuyện gì đó, người đứng ở cửa, quay đầu nhìn Lâm Dương.
“Thằng bé có khỏe không?”
Trang Quốc Thiên ngập ngừng một lát, nhỏ giọng hỏi.
Lâm Dương ngẩn ra, có chút không kịp phản ứng: “Ba nói cái gì?”
“Làm ba mẹ, không có khả năng không biết con trai mình” Trang Quốc Thiên cười chua xót, nói một câu lập lờ nước đôi Lúc này Lâm Dương mới hiểu.
Anh khẽ hít vào một hơi, nhỏ giọng nói: “Ông đi, sẽ nhìn thấy anh ta rồi”
Vẻ mặt Trang Quốc Thiên bình tĩnh, trong mắt lóe lên ánh sáng, tập tễnh rời khỏi lâu các.
Đợi hai ba con Trang Quốc Thiên rời đi xong, Lâm Dương đi thẳng tới chỗ tiến hành đại hội kén rể.
Mà đợi anh tiến vào trong hội trường lớn đó, đại hội kén rể sớm đã bắt đầu rồi… Toàn thân Trang Hồng Nhạn mặc áo choàng màu đỏ, đội khăn voan đỏ, ngồi ở phía bên phải sân.
Chỗ đó còn có không ít cấp cao nhà họ Trang, trong đó có trang chủ Trang Đông Quân.
Trang Thái Thành, Trang Tiến Bình cũng ở đây, còn mấy bề dưới nhà họ Trang, thì ngồi ở đầu dưới.
Đương nhiên, nhân vật chính ngày hôm nay không phải là đám người nhà họ Trang này, mà là đại diện đến từ Phiêu Nhai Các
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên