Đường Kim nhanh chóng lên lầu, thấy Tống Oánh khoanh chân ngồi dưới đất, hắn liền thở phào nhẹ nhõm. Nhiệt độ trong phòng ngủ rất thấp, nhưng đối với Tống Oánh, đây lại là chuyện tốt. Trên thực tế, Đường Kim liếc qua là đã biết, Tống Oánh không gặp phiền toái gì, chẳng qua sắp tu thành tầng hai của Băng Tâm Quyết mà thôi.
Đường Kim lại đi xuống lầu, cũng không quấy rầy Tống Oánh. Sau khi ăn bữa trưa với Tiểu Đậu Nha xong, hắn chẳng đi đâu cả. Mặc dù Tiếu Thiền gọi điện thoại tới gọi hắn đi tập luyện nhưng hắn vẫn không đi.
Đường Kim cứ ngồi bên bàn ăn như thế cả buổi chiều. Cho đến gần sáu giờ, hắn đột nhiên cảm thấy một cỗ khí tức lạnh như băng áp sát. Vừa quay đầu đã nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia.
- Chị Oánh, chị xuống rồi, anh Đường Tinh chờ chị cả chiều rồi đó.
Tiểu Đậu Nha mở miệng, thật ra Tiểu Đậu Nha cũng không có đợi ở đây, buổi chiều nàng đi học, chẳng qua bây giờ về làm cơm mà vẫn thấy Đường Kim ngồi đó nên nói thế.
Nghe được lời này, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Tống Oánh lộ ra nụ cười ngọt ngào, loại khí băng hàn tự nhiên trên người nàng như giảm đi rất nhiều. Nàng đi tới cạnh Đường Kim, ngồi xuống, không nói gì, chẳng qua chỉ ôm lấy tay hắn, nép vào người hắn như một con chim nhỏ vậy.
- Lần sau mà đến thời điểm luyện công mấu chốt thì nhớ báo cho anh biết, anh giúp em hộ pháp.
Đường Kim rất muốn làm vài chuyện người lớn với Tống Oánh, nhưng thấy Tiểu Đậu Nha bên cạnh, hắn lại cảm thấy không hay. Kết quả là hắn chả làm cái gì cả.
- Vâng, em biết rồi.
Tống Oánh ngoan ngoãn đáp một tiếng.
Nhìn bộ dạng thân mật của Đường Kim và Tống Oánh, Tiểu Đậu Nha có chút hâm một. Sau đó, không biết nghĩ đến cái gì, nàng lại hơi ngượng ngùng, cho nên nàng vội vã ăn xong cơm tối rồi chạy thẳng.
Đáng tiếc, dù Tiểu Đậu Nha đã đi, Đường Kim vẫn không thể làm gì đó với Tống Oánh, bởi hắn đã nhận được điện thoại của Tần Thủy Dao.
- Có hôn thê xinh đẹp đúng là chán chả buồn chết a!
Đường Kim lẩm bẩm tự nói, cũng không nghe máy, chỉ hôn Tống Oánh một cái rồi đứng dậy đi ra ngoài.
Xe Porsche quen thuộc dừng trước cổng trường, còn có hai mỹ nữ quen thuộc kia. Tần Khinh Vũ cao quý ưu nhã vẫn ngồi trên xe, mà Tần Thủy Dao thanh thuần xinh đẹp lại đứng bên cạnh. Nàng cầm điện thoại, gương mặt xinh đẹp nổi lên sự tức giận mơ hồ.
Đang định gọi lại, Tần Thủy Dao đã thấy Đường Kim đang đi tới, nhất thời không kiềm chế được:
- Ê, cậu làm gì mà không nghe máy?
- Tôi chỉ đáp ứng với chị Khinh Vũ, mỗi ngày tới đón cậu đi học, cũng không có nói phải nghe điện thoại của cậu nha.
Đường Kim hùng hồn nói, hắn nhìn Tần Khinh Vũ, cười rạng rỡ một tiếng:
- Chị Khinh Vũ ăn tối chưa? Nếu không em mời chị ăn cơm nha.
Tần Khinh Vũ khẽ mỉm cười:
- Dì ăn rồi, cháu với Dao Dao vào trường đi, dì về nhà trước.
Đưa mắt nhìn Tần Khinh Vũ rời đi, Đường Kim đuổi theo Tần Thủy Dao đã vào trong trường.
- Bé ngốc, cuối tuần này cậu ở nhà làm gì? Luyện khiêu vũ hả?
Đường Kim đuổi theo Tần Thủy Dao, mở miệng hỏi.
- Liên quan gì tới cậu?
Tần Thủy Dao tức giận nói.
- Thân là vị hôn phu của cậu, chẳng lẽ tôi không thể quan tâm một chút hả?
Đường Kim cười hì hì nói.
- Đồ xấu bụng!
Tần Thủy Dao hừ nhẹ một tiếng:
- Tôi còn lâu mới nói, tránh cho cậu tiết lộ tình báo với Hàn Tuyết Nhu.
- Cuối tuần này không có ai gây phiền phức cho chị Khinh Vũ chứ?
Đường Kim lại hỏi.
- Không có. Cũng không biết ai lại mở một thẩm mỹ viện đối diện với công ty thẩm mỹ của mẹ, kéo đi không ít khách hàng.
Tần Thủy Dao có chút tức giận:
- Hình như còn đào mất cả người phát ngôn của tập đoàn thẩm mỹ nhà chúng ta thì phải.
- Thế à? Có thời gian tôi đi xem một chút.
Đường Kim hơi kinh ngạc.
- Né, cậu đừng có đi. Chuyện này là công việc buôn bán, mẹ có thể xử lý. Nếu đối phương làm loạn thì cậu đi cũng không muộn. Bạn đang xem tại - www.
Tần Thủy Dao tức giận nói:
- Mẹ nói rồi, đối phương giữ quy củ, chúng ta cũng phải giữ quy củ. Nếu đối phương không giữ quy củ vậy thì chúng ta sẽ làm loạn hơn cả bọn chúng.
- Chị Khinh Vũ thật thông minh, lời này thật có tính triết lý.
Đường Kim ra vẻ than thở, sau đó thật thông cảm nhìn Tần Thủy Dao:
- Nhưng thật kỳ lạ nha. Chị Khinh Vũ thông minh như thế, tại sao cậu lại là một cô bé ngốc nghếch chứ?
- Bởi vì có hôn ước với thằng ngốc như cậu nên tôi mới thành bé ngốc, giờ thì hài lòng chưa?
Tần Thủy Dao liếc Đường Kim một cái, thở phì phì chạy lên lầu, nhanh chóng chui vào lớp 10/1.
Đường Kim đi tới lớp 10/4, vừa vào phòng học, Tiếu Thiền đã tức giận nhỏ giọng:
- Xế chiều cậu làm cái gì?
- Không phải đã nói rồi sao? Tôi bận.
Đường Kim thuận miệng hồi đáp.
- Nè, cậu không định tập luyện nữa hả?
Tiếu Thiền có chút tức giận.
Đường Kim tất nhiên không định thế, hắn còn đang đánh cuộc với hai cô nàng kia mà:
- Nếu không thì bây giờ đi luôn? Dù sao tôi cũng không thích giờ tự học này.
Đường Kim quả thật không thích giờ tự học buổi tối. Hắn tới đây chẳng qua là vì đợi Tần Thủy Dao học xong thì đưa nàng về mà thôi.
Thật ra thì Đường Kim đã từng đề nghị Tần Khinh Vũ trực tiếp vào trong trường đón Tần Thủy Dao. Nhưng hắn lại thấy như vậy làm sao mà ngắm Tần Khinh Vũ mỗi ngày được? Vì vậy nên tự mình phủ quyết.
- Được rồi.
Tiếu Thiền khẽ cắn răng, quyết định bùng buổi hôm nay, đi luyện tập cùng Đường Kim.
Cho nên, buổi tối hôm nay, mọi người trong lớp 10/4 phát hiện ra có hai người vắng mặt. Đường Kim bùng tiết buổi tối thì quá bình thường, nhưng Tiếu Thiền cũng bùng thì không bình thường rồi. Mà hai người này lại bùng cùng nhau, vậy thì tuyệt đối không bình thường được. Không biết người nào hô "em thề, em hứa, em đảm bảo", khẳng định hai người cùng đi ra khỏi lớp, cuối cùng, Vương Giai vốn bất mãn với hai người kia bắt đầu chế tạo lời đồn. Đó chính là Đường Kim đi mướn phòng với Tiếu Thiền.
Lời đồn này nhanh chóng bay lên diễn đàn, sau đó, gần như không ai là không biết.
Tối hôm đó, sau khi Tiếu Thiền về nhà, phát hiện mình thế nào lại đi mướn phòng, nàng không khỏi giận đùng đùng, lập tức lên diễn đàn phản bác. Chẳng qua khi bị hỏi tối nay làm cái gì, nàng lại phát hiện mình không thể nào nói thật. Cho nên, lại càng lắm người tin rằng họ mướn phòng.
Tiếu Thiền buồn bực, nhưng Đường Kim lại chẳng biết gì về chuyện này. Hắn đến nay vẫn chưa từng vào diễn đàn của trường.
Nhưng đến sáng hôm sau, Đường Kim cũng buồn bực rồi, rất là buồn bực. Không phải vì bị Tiếu Thiền phá hoại thanh danh, mà là hắn phát hiện, mình bị mỹ nữ lão sư lừa tình, lừa rất thảm, quả thực là cực kỳ bi thảm!