“Cầm theo Kim Ô Đan của cậu đến vườn Khổ Tình tìm tôi, nếu không đám người sư phụ cậu sẽ bị tôi chôn dưới tàn cây khổ tình làm phân bón”
Nói xong thì lập tức cúp điện thoại…
Quả nhiên vẫn xảy ra chuyện.
Ánh mắt Lâm Dương trở nên sắc bén, lập tức lên đường đi về phía chân núi.
Anh không thể không đi được, cũng không có thời gian phán đoán xem việc này là thật hay giả.
Bởi vì nếu ban đầu không thể lập tức lấy được quả Thiên tỉnh, một khi bị cốc chủ của Hồng Nhan cướp được, giúp bà †a trị lành vết thương, luyện thành thần công, Lâm Dương sẽ không có bất kỳ năng lực chống cự Tiào nữa, toàn bộ Dương Hoa sẽ bị hóa thành tro tàn dưới sức mạnh của cốc chủ Hồng Nhan cốc.
Thời gian không đợi người.
Mặc dù Kim Ô Đan đã bị anh tiêu hóa hết, nhưng mà anh cũng phải đi một chuyến.
Nếu Phong Thanh Vũ thất bại thì chỉ có thể đựa vào bản thân mình thôi.
Phía Tây Bắc của núi Chung Thân là một vùng không người, ở đây yên tĩnh một cách lạ thường, cực kỳ ít có người đến. Gòn núi Chưng Thân thì theo người đân đồn đãi là một khu vực vô cùng nguy hiểm, cho đù là người quen cũng không đám đi vào một cách tùy tiện.
Khổ Tình Nữ ỏ trên núi Chung Thân.
Có người nói và ta vẫn luôn đợi một người trêu núi.
Một người đã phản bội và ta, nhưng mà bà ta đã đợi tròn năm mươi năm vân chưa hề xuất hiện.
Nhưng mà bà ta vẫn không hề bỏ cuộc, vậy nên bà ta mới được gọi là Khổ Tình Nữ.
Khổ Tình Nữ có thực lực vượt trội, vô cùng khủng bố tuyệt luân, vườn Khổ Tình của bà ta thật ra là một vùng đất phúc trạch, bên trong đó mọc đầy hoa lạ thuốc quý, quả Thiên Tĩnh cũng là một loại thực vật đặc biệt được trông ở đó. Rất nhiều người muốn đến núi Chung thân hái những hoa lạ thuốc quý này nhưng đều bị Khổ Tình Nữ đánh bay ra ngoài, không phải là đối thủ của bà ta.
Lâm Dương cũng không rõ lắm vê thực lực này của bà ta, nhưng mà trước sự thất bại của những người Phong Thanh Vũ thì xem ra thực lực của Khổ Tình Nữ cũng không hề thua kém anh.
Lõi đi bộ bên ngoài núi Chung Thân.
Xe của Lâm Dương vừa mới đỗ ở bên đường thì lập tức có một người người phụ nữ mặc quần áo thể thao đội mũ lưỡi trai nhảy xuống từ một chiếc xe Wrangler..Jeep đỗ bên đường.
Người phụ nữ có vẻ ưa nhìn, da hơi ngăm đen, đeo kính mát.
“Chủ tịch Lâm, xin chào! Hân hạnh được gặp ngài”
Cô gái có hơi kich động, vội vàng tháo kính râm xuống.
“Cô là?”
“Tôi là Quách Lệ, là hướng dẫn viên mà chủ tịch Long sắp xếp, tôi sẽ đẫn ngài lên núi Chung Thân”
Gô gái mỉm cười nói.
“Dẫn tôi đi? Có ý gì?”
“Chủ tịch Lâm không biết đó thôi, địa thế núi Chung Thân phức tạp, rất nhiêu đường núi, nếu như không có ai dẫn đường sợ là có mất mấy đêm anh cũng không lên được đỉnh núi.
“Vậy sao? Tốt lắm, làm phiền cô rồi”
Lâm Dương nói.
“Chủ tịch Lâm, gầm xe ngài quá thấp, ngồi xe tôi đi!” “Được”
Lâm Dương gật đầu, leo lên chiếc Wrangler với Quách Lệ, đi lên núi Chung Thân.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên