Lâm Dương cũng không kiên nhẫn, bình tĩnh nhìn gã tóc dài nói: “Các vị tốt nhất nên nhường đường, để tôi đi qua, nếu không thì tự mà gánh lấy hậu quả”
“Vô liêm sỉ, thật là gan chó rất lớn! Lại dám nói chuyện với sư huynh tao như vậy!”
“Mày biết sư huynh tao là ai không? Khoái kiếm Sở Giang Long! Đã từng nghe thấy chưa?
Sư huynh tao muốn giết mày thì chỉ cần một câu nói!”
“Đồ không biết trời cao đất dày, quỳ xuống cho tao.”
Những người xung quanh nhao nhao chửi bậy, rút kiếm trừng mắt nhìn Lâm Dương.
Lâm Dương chắp hai tay sau lưng, càng thờ “Không quỳ sao?”
Gã tóc dài được gọi là Sở Giang Long híp mắt một cái, trực tiếp rút một thanh kiếm nhỏ ở bên hông ra, hừ lạnh nói: “Đã như vậy, tao đây sẽ cắt đứt gân chân của mày! Để xem mày. sao mà không quỳ!”
Dứt lời gã ta chĩa kiếm xông ra, lao về phía Lâm Dương. Nhưng vào lúc này một giọng nói trong trẻo bỗng nhiên vang vọng giữa lưng núi.
“Ha ha, một Thương Nguyệt Giáo đông người như vậy mà lại bắt nạt hai người, đúng là không biết nhục”
Mọi người vừa nghe thấy vậy thì sắc mặt đều thay đổi, đồng loạt đưa mắt sang nhìn.
“Ai?” Sở Giang Long hét lớn.
Nhưng mà gã ta vừa mới dứt lời thì một bóng người nhanh chóng đột nhiên lướt đến, một tia sắc bén đâm thẳng vào Tim.
Sở Giang Long nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng đưa tay cản lại một kiếm.
Keng keng.
Tiếng va chạm giòn tan truyền đến, Sở Giang Long bị đẩy lùi mạnh mẽ về sau mấy bước.
Sau khi nhóm người nhìn rõ thì mới nhận ra trước mặt Lâm Dương có một thiếu nữ mặc váy cổ phong màu lục tay cầm trường kiếm.
“U Thủy Kiếm Vương?”
Sắc mặt mọi người bỗng thay đổi, đồng loạt trắng bệch.
U Thủy Kiếm Vương? Là thiếu nữ này sao? Ánh mắt Lâm Dương có vẻ hoang mang, càng khó hiểu hơn.
Nhìn những người xung quanh có vẻ vô cùng khiếp sợ cô gái trước mặt này, nhất là gã Sở Giang Long kia, sắc mặt vốn đã tái nhọt lại trắng thêm vài phần, trong mắt ngập tràn vẻ kiêng kị, nào còn đám hống hách? “Lại là cô? Vô liêm sỉ! Con khốn này quyết tâm đối nghịch với Thương Nguyệt Giáo của bọn tao sao?”
Sở Giang Long tức giận quát.
“Tôi không có hứng thú gì với Thương cái gì giáo của mấy người, tôi chỉ không quen nhìn mấy người làm.
bậy hống hách ở đây mà thôi, nghe đây, biết điêu thì mau chóng cút cho tôi! Đừng ép tôi đại khai sát giới!
Thiếu nữ hừ lạnh, trực tiếp giơ kiếm lên trước, tạo thành tư thế sắp chiến đấu.
Sắc mặt Sở Giang Long căng lên, nghiến răng nghiến Tợi căm hận nhìn thiếu nữ, nhưng mà gã ta thật sự nhịn được, vung tay lên tức giận quát: “Rút lui!”
Mọi người lập tức lác đác láo nháo rời đi.
Thấy cảnh này, Quách Lệ không ngừng ngạc nhiên hô lên. “Cô gái, cô thật là giỏi! Cô là người luyện võ sao?
Những người đó lại nghe lời cô như vậy, bỏ chạy luôn?” “Bọn họ không chạy sẽ phải chết, ở chỗ này giết người không phạm pháp, trái lại hai người không có việc gì lại chạy đến đây làm gì? Không biết ở đây rất nguy hiểm sao? Mau đi đi!”
Thiếu nữ nói.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên