Bây giờ có lẽ chỉ có thể ngoan ngoãn đưa quả Thiên Tinh ra đổi lại một con đường sống.
Nhưng cốc chủ của Hồng Nhan Cốc tàn nhân như vậy, ngay cả người một nhà đều có thể nhẫn tâm giết chết, nếu đưa quả Thiên Tinh cho bà ta cũng khó mà có thể toàn mạng… Phong Thanh Vũ cảm thấy có chút tuyệt vọng.
Nhưng đúng lúc này, Lâm Dương đột nhiên vươn tay về phía quả Thiên Tỉnh.
“Đồ nhi..” Phong Thanh Vũ giật mình.
Ngay sau đó, Lâm Dương cầm quả Thiên Tỉnh bằng cả hai tay, giơ lên trên đầu.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều vô cùng hoang mang. Nhưng… Cốc chủ của Hồng Nhan Gốc lại ngừng lại.
“Cậu làm gì vậy?” Bà ta bình tĩnh hỏi.
“Nếu bà còn lại gần thì tôi chỉ còn cách hủy đi quả Thiên Tỉnh này thôi” Lâm Dương thấp giọng nói.
“Nếu cậu huỷ hoại nó thì tất cả các cậu đều phải chết. Nếu thế thì tôi chỉ mất một quả trái cây, mà các cậu lại vứt đi tính mạng của mình. Như vậy có đáng hay không?” Cốc chủ của Hồng Nhan Gốc lắc đầu nói.
“Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc, mọi người đều là người thông minh, bà cần gì phải giả vờ như thế? Quả trái cây này là vật cứu mạng của bà, nếu tôi huỷ nó thì bà cũng sẽ chết” Lâm Dương khàn giọng nói.
“Cậu nói gì?” Ánh mắt của cốc chủ của Hồng Nhan Cốc trở nên nghiêm trọng.
“Tôi biết chuyện bà tìm tin tức các thiếu nữ chết trẻ trên khắp cả nước! Thực ra bà chỉ muốn thu thập thi thể của bọn họ, sau đó dùng quả Thiên Tinh làm thuốc dẫn để dùng cấm pháp ổn định lại năng lượng đang dao động trong cơ thể phải không? Nếu không có quả Thiên Tỉnh thì bà sẽ không thể củng cố bản nguyên, chuyện tẩu hỏa nhập ma mà chết chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi. Hơn nữa thời gian còn dư lại cho bà là rất ngắn, căn bản không đủ để bà †Ìm một quả Thiên Tinh khác.
Vì thế nên nếu hôm nay tôi hủy hoại quả Thiên Tỉnh này thì cũng giống như gián tiếp giết bà mà thôi. Tôi nói không sai chứ?” Lâm Dương bình tĩnh nói.
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc lạnh lùng nhìn, cũng biết là không thể giấu được Lâm Dương, chỉ có thể trầm giọng quát: “Giờ cậu muốn thế nào?”
“Đơn giản lắm” Lâm Dương hung ác nói: “Trước tiên quỳ xuống cho tôi!”
Đây là một cách khiến người khác cảm thấy vô cùng nhục nhã! Nhất là khi đối tượng lại là Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc! Lại còn là ở trước mặt bao nhiêu đồ đệ của bà ta! Bà †a làm sao mà quỳ xuống được?
Bà †a tự xưng mình là tiên, đám đệ tử này lại coi bà ta là thần, thế mà Lâm Dương lại muốn bà ta quỳ xuống!
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc biết, Lâm Dương muốn phá vỡ hình tượng thần thánh của bà ta trong mắt đồ đệ, mà cũng muốn nhắc cho bà ta biết bản thân không phải thần mà là người. Một người cũng biết sợ chết, cũng có lúc không có †ôn nghiêm, có lúc không cao cao tại thượng!
Những điều này hoàn toàn không phải là yêu cầu mà Lâm Dương tùy tiện đưa ra trong lúc giận dữ chỉ để hả giận. Ngược lại, yêu cầu này vô cùng xảo trá, bất luận với bất kì ai cũng sẽ cảm thấy do dự.
Quả nhiên, cốc chủ của Hồng Nhan Cốc im lặng do dự. Bà †a không nói gì, cứ đứng yên ở đó, trên mặt cũng không có biểu cảm gì cả.
Rõ ràng những gì mà Lâm Dương nói đều là sự thật. Mặc dù bây giờ bà ta có được sức mạnh to lớn nhưng sức mạnh này lại không ổn định.
Bà ta vẫn phải cần tới quả Thiên Tinh. Hơn nữa còn cần hơn cả lúc trước nữa.
Chỉ có quả Thiên Tỉnh mới có thể giúp bà ta hoàn toàn hấp thụ năng lượng của sư huynh, mới có thể khiến bà ta thực sự trở thành thần.
Còn nếu không thì tất cả cũng đúng như lời của Lâm Dương, rất có khả năng bà ta sẽ bị năng lượng trong cơ thể mình bạo động phát nổ mà chết.
“Sao nào? Quỳ hay không?” Thấy cốc chủ của Hồng Nhan Cốc chậm chạp không hé răng, sắc mặt Lâm Dương trâm xuống, lại cất giọng nói.
“Bác sĩ Lâm, nếu tôi quỳ thì cũng có nghĩa là cậu nhất định sẽ chết! Như thế dù đối với tôi hay với cậu đều không tốt” Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc nghiêng người, lạnh nhạt nói. “Tôi cũng cho cậu một lựa chọn, để quả Thiên Tinh xuống rồi dẫn người của mình rời khỏi đây đi”
“Bà không có tư cách ra điều kiện với tôi”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên