Chỉ sợ bây giờ bà ta đã đi tới Giang Thành, dù sao bà ta chỉ còn lại thời gian là một tuần mà thôi.
Một tuần sau bà ta nhất định sẽ bị năng lượng trong cơ thể bạo động dẫn tới tẩu hỏa nhập ma, nổ tan xác mà chết.
Chỉ cần có thể khiến cho bọn họ trốn được một tuần là được rồi.
Lâm Dương vừa định đứng dậy thì đã bị ông lão ấn xuống. “Chàng trai trẻ, cậu vẫn nên nghỉ ngơi nhiều thêm một chút. Mặc dù căn cơ của cậu rất tốt nhưng bây giờ vẫn không nên lộn xộn. Có chuyện gì thì chờ ngày mai cậu đỡ hơn rồi tính”
“Cảm ơn tiền bối, tiền bối, có thể nhờ ngài giúp tôi chút chuyện được không?”
“Việc gì?”
“Có thể giúp tôi tìm xem điện thoại có còn trên người tôi hay không?”
“Được” Ông lão đưa tay tìm tới tìm lui một hồi, lắc đầu nói: “Điện thoại của cậu đã bị đập nát tan rồi. Mà trên người cậu ngoại trừ mấy cây kim châm cứu thì không còn gì nữa” “Tiền bối, ông có điện thoại hay không?”
“Tôi ấy hả? Ha ha ha, chàng trai trẻ, cậu nói đùa rồi. Ông già như tôi đã ở đây mấy chục năm, sao mà có điện thoại được”
“Ừ nhỉ, thôi vậy…’ Lâm Dương thở dài, thấp giọng nói.
“Vậy thì đành nhờ tiền bối cầm mấy cây kim châm cứu kia lên giúp tôi thi châm. Nhờ ngài căm ba cây kim châm cứu lần lượt vào các huyệt nam hưng, hoả mậu và Chương nguyên trên bụng và ngực tôi. Cảm ơn…”
“Ö2” Ông lão kỳ quái nhìn anh.
“Đâm vào ba huyệt đạo này, mặc dù có thể khiến cơ thể của cậu phục hồi nhanh chóng nhưng đối với lục phủ ngũ tạng thì lại gây ra tổn thương không hề nhỏ, chàng trai trẻ, thế này không phải là được cái này mất cái kia, được không bù nổi mất hay sao?”
“Ô? Tiền bối cũng biết y thuật ư?” Lâm Dương kinh ngạc nói.
“Có biết một chút” Ông lão mỉm cười nói.
“Vãn bối có mắt không tròng khiến cho tiền bối chê cười rồi. Thực ra tôi cũng biết thi châm như vậy sẽ gây tổn thương cho lục phủ ngũ tạng nhưng mà hiện tại tôi không thể suy xét nhiều như thế. Nếu mà người phụ nữ kia vẫn chưa chết thì ắt hẳn sẽ tìm tới bạn bè thân nhân của vãn bối để trả thù, vì thế nên vãn bối cần thiết nhanh chóng khôi phục để ngăn cản bà ta”
“Nhưng với tình hình của cậu thì làm sao có thể chống lại người kia? Nói thẳng ra thì dù là tôi cũng không phải là đối thủ của người đó.
Bà ta quá cường đại.”
“Tôi biết, nhưng tôi không có lựa chọn khác…” Lâm Dương thấp giọng nói.
Ông già lắc đầu, không nói gì mà chỉ cầm mấy cây kim châm cứu lên, thành thạo mà cảm lên người Lâm Dương. Nhìn số lượng châm hạ xuống, hai mắt Lâm Dương đột nhiên sáng lên, nói: “Đây là…
Châm pháp Truy Long? Tiền bối, ngài rốt cuộc là ai?”
“Ồ, cậu cũng biết châm pháp Truy Long hả?”
Ông lão ngoài ý muốn, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn Lâm Dương.
“Sao lại không biết cho được.
Đây chính là châm pháp trong truyền thuyết, nghe nói đã thất truyền, không ai biết cách thi châm”
Lâm Dương khàn giọng nói.
“Vây sao câu lại biết?”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên