Chương 3114
Lâm Dương cũng bởi vì trọng tâm không vững, lại ngã xuống đất một lần nữa, bụi đất đây người, nhếẽch nhác vô cùng.
Hự hự hự bự…
Ảnh Ngự cũng đã hành động rồi.
Tất cả bọn họ rút kiếm, theo hướng đội trưởng đội thẩm phán mà chém giết.
Tuy nhiên, so với đội trưởng đội thẩm phán, sức mạnh của Ảnh Ngự vẫn có khoảng cách không nhỏ…
Hai bên giao chiến không được mấy hồi, Ảnh Ngự đã rơi vào thế yếu hơn.
Nhưng thanh kiếm sắc bén trong tay mọi người căn bản không cách nào đựng vào được đội thẩm phán, ngược lại, co thể phải chịu không ít những cú tấn công, bộ giáp vừa dày vừa nặng cũng bị đánh đến xiêu vẹo, thậm chí bên trong khe hở mũ sắt của hai Ảnh Ngự đã tràn ra máu tươi.
Vừa mới chỉ hơn hai mươi chiêu, người của Ảnh Ngự toàn bộ đều đã bị đẩy lùi tới bên cạnh Lâm Dương.
Còn bên này người của đội thẩm phán đã rút con đao sắc bén ở bên hông ra.
“Bác sĩ Lâm, lòng dũng cảm của anh cũng thật đáng, khâm phục, nhưng đáng tiếc rằng trí thông minh, tài năng và tâm nhìn của anh hơi đáng lo ngại.
Anh không thể nào đánh bại chúng tôi được, tôi khuyên anh nên nhanh chóng nắm bắt cơ hội chịu thua, vừa nãy chính là lời cảnh cáo đầu tiên của chúng tôi dành cho anh, cũng chính là lời cảnh cáo cuối cùng.
Nếu như bây giờ anh nguyện ý ngoan ngoãn đầu hàng, có thể anh vẫn còn có đường sống, nếu anh còn u mê không tỉnh mà tiếp tục muốn đánh tiếp, chúng tôi chỉ có thể chặt đầu của anh để cảnh cáo mọi người thôi!”
Đội trưởng đội thẩm phán nói, đồng thời rút lưỡi dao sắc ngọn dắt ở hông sau lớp áo khoác ra.
Đó là một con thanh đao mảnh mai đỏ tươi, lưỡi đao tỏa ra ánh sáng lạnh, sắc bén khủng khiếp, như thể có thể cắt đứt mọi thứ.
Khi lưỡi đao sắc bén được rút khỏi vỏ, nhiệt độ trong phạm vi vài km dường như đã giảm xuống vài độ, như thể mặt đất sắp. ngưng tụ.
Tất cả quân của phán quyết đường đều rút kiếm.
Đôi mất dưới lớp mặt nạ lộ ra sát khí vô tận.
Toàn thân phó bang chủ Phong Nghiêm Tăng chợt rùng mình, vừa sợ hãi vừa vui mừng.
“Đây chính là thực lực của phán quyết đường sao? Đây chính là đội quân của phán quyết đường sao? Được! Được! Ha ha ha… Lần này bác sĩ Lâm chắc chắn sẽ chết! Anh ta chắc chắn sẽ chết!” Phó bang chủ Phong Nghiêm Tắäng vui mừng hét lớn. Anh ta biết, bác sĩ Lâm đã hoàn toàn chọc giận đội quân của phán quyết đường.
Đội quân của phán quyết đường đã bắt đầu nổi lên sát ý rồi! Vừa rồi Lâm Dương vẫn chưa phải đối thủ của đội quân của phán quyết đường, bây giờ bọn chúng muốn đánh thật rồi, đám quân ô hợp của tập đoàn Dương Hoa và chủ tịch Lâm còn không phải sẽ bị giết như chó gà, xác chết la liệt trên mặt đất? Phó bang chủ Phong Nghiêm Tằảng dường như đã nhìn thấy Lâm Dương nằm trong vũng máu co giật, dáng vẻ như đang hối hận vì hành động ngu ngốc của bản thân.
Nhưng vào lúc này…
Bịch bịch bịch…
Bốn phương tám hướng đột nhiên vang lên tiếng bước chân từ xa đang dần tiến gần
Tiếng bước chân cũng không quá to, nhưng bởi vì số lượng lớn, nên ra lô ra vô cùng ầm ĩ